Chương 124 : Sát Thủ.
“Chứng kiến tuyệt kỹ “ném đá” của ta đây!” Quang Huy hét lên, trên tay cậu cầm 2 nắm viên bi.
Không dùng bất cứ hiệu ứng, chỉ dùng lực lượng của thân thể, Quang Huy ném chúng vào toàn bộ đám kiếm đang vây lấy cậu.
“Đing, đing, đing, đing, đing, đing, đing, đing, đing, đing,..” – tiếng kim loại vang lên liên hồi.
Mội một tiếng vang lên là một thanh kiếm gãy rớt xuống đất. Hàng trăm viên bi từ tay Quang Huy bắn ra mọi phương, bọn chúng dễ dàng bắn bể làm đôi tất cả các thanh kiếm trên đường đi của chúng.
Một vùng trời đầy kiếm và vòng hoa kiếm, trong chưa đầy một giây, sau hàng trăm tiếng “đing” vang lên, thì hoàn toàn trống rỗng, không còn thanh kiếm nào.
“Thiên phú – phong tỏa!” Một tiếng nói từ phía xa vang lên.
Từ sau cột điện đi ra thêm một tên áo xám, mặt nạ màu xám nhưng khá khác biệt, có hai vạch đen. Tên ban đầu chỉ có một vạch đen.
Quang Huy và cả vùng không gian xung quanh đều bất động. Lá cây đứng im giữa không trung, hạt bụi cũng không hề di chuyển. Cả người Quang Huy bất động, khuôn mặt duy trì đúng một biểu cảm không đổi, Quang Huy trong cảnh này tương tự như một tấm hình. Tất cả mọi thứ trong vùng này, đều rơi vào trạng thái tĩnh lặng, bất động.
“Xong nhiệm vụ, ngươi kết liễu đi” Tên thứ hai đi đến gần tên thứ nhất liền cười nói.
Tên nam nhân thứ nhất trả lời với giọng đầy bất mãn “Đừng ra lệnh cho ta. Ngươi bắt thì ngươi kết liễu đi”
Tên thứ hai nhìn tên thứ nhất rồi chế giễu một câu “Ngươi sợ thì nói thẳng! ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi, nó chỉ là một tên nhóc mà thôi. Ngươi bày ra đủ thứ trò để g·iết nó, gan nhỏ như vậy mà sao làm sát thủ”
Tên nam tử thứ nhất vẫn yên lặng. Thấy vậy, tên thứ hai càng hậm hực.
“Thôi được, để ta. Nào là t·ên c·ướp thăm dò thực lực, nào là ngươi đánh lén lần 1, nào là ta đánh lén lần 2. Đủ trò!”
“Đùng” – một âm thanh nổ tung vang lên. Cả người tên sát thủ thứ hai nổ thành mảnh thịt nhỏ. Thịt và xương vụn văng khắp ngõ hẻm, vắt vẻo trên cành cây, trên mái nhà và hủ khắp người tên sát thủ thứ hai. Trên mặt đường, vị trí tên sát thủ thứ hai đứng chỉ còn lại một bông hoa máu.
“Tên đầu tiên nói đúng nha! Mọi việc phải cận thận, thì thuyền mới chạy vạn năm. Nhưng ví dụ như gặp trúng ta thì tàu phá băng hay tàu chở container cũng lật như thường” Giọng nói trẻ con trong trẻo của Quang Huy phát ra, cậu đi lại gần tên thứ nhất, vẻ mặt vui cười, thỉnh thoảng lại lắc người, múa một điệu
Miệng Quang Huy không ngừng hướng bông hoa máu trên đất mà dặn dò, chỉ trỏ. Khung cảnh quá quỷ dị khiến cho tên nam tử thứ nhất lạnh cả người, hắn muốn rút lui.
“Ném đá, gắp lửa!”
“Đùng, đùng, đùng đùng” – Bốn tiếng động đinh tai vang lên. Bức tường bên phải tên sát thủ hóa thành gạch vụn, bắn tứ phía. Một số mảnh bắn trên người hắn, tạo thành v·ết t·hương rỉ máu.
“Nhươi nhắm ngươi chạy ược thì ứ chạy nha! ám hông!” Quang Huy lôi trong túi ra một cục kẹo, vừa ngậm vừa nói nên tiếng phát ra hơi kì cục.
Hình ảnh Quang Huy khiến tên sát thủ run cầm cập, hắn xác định Quang Huy là một tên nhóc nhưng tên này chắc chắn bị thần kinh. Gương mặt hắn tái mét, đổ đầy mồ hôi. Đám mồ hôi rơi vào v·ết t·hương trên mặt, khiến hắn đau đớn tê dại, điều này càng khẳng định đây là thực, không phải mơ.
Mục tiêu lần này là một tên nhóc nhưng không phải tên nhóc bình thường mà là tên nhóc bị điên, biến thái. Điều đáng sợ là tên nhóc điên có thực lực vô cùng cường đại.
“Ngươi không thể g·iết ta! Giết ta, ngươi sẽ c·hết theo!” Tên sát thủ la lớn, dựa sát vào bức tường. Dường như bức tường sẽ giúp hắn an tâm và bình tĩnh hơn.
Quang Huy nhíu mày lại, rồi cười lém lỉnh “Độc dược nha! Ngươi còn quá non và xanh nha!”
Quang Huy nhún nhảy mà trả lời, lắc hông hai cái, còn kèm theo vẻ mặt khinh thường tên sát thủ. Cậu móc túi ra một bình sữa bò, uống một ngụm để thông giọng.
“Tên ma quỷ! Ngươi sao biết được, ngươi không phải người!” Tên nam tử áo đen xụi lơ trên mặt đất, tay run run chỉ vào Quang Huy.
Quang Huy tiến lại gần tên sát thủ, cậu húp một ngụm sữa rồi khinh bỉ tên sát thủ.
“Đầu tiên, dùng t·ên c·ướp xác định thực lực mục tiêu.”
“Thứ hai, ngươi á·m s·át”
“Thứ ba, ngươi thất bại thì sẽ tạo cơ hội cho tên vừa nãy đánh lén”
“Thứ tư, đánh lén thất bại thì sẽ đánh hội đồng, hai đánh một”
“Thứ năm, nhiều thanh kiếm rỗng ruột, bên trong chứa đầy phấn độc, mục tiêu sẽ dính độc mà suy yếu, hai ngươi có thể g·iết c·hết hoặc chạy trốn dễ dàng nếu đối thủ quá mạnh. Đúng không?”
Tên sát thủ xụi người trên mặt đất, hắn không ngờ kế hoạch chu đáo, tỉ mỉ mà hắn nghĩ ra lại dễ dàng bị phát hiện, hơn nữa bị một đứa nhóc phát hiện. Nhờ kế hoạch này, bọn chúng g·iết hơn 50 mục tiêu mà không b·ị t·hương hay có một tổn thất nào.
Quang Huy nhếch mép “Tới lượt ta. Lúc nãy nổ tường rào, có cho một ít c·hất đ·ộc, ngươi không phiền nếu ta ăn miếng trả miếng chứ”
Tên sát thủ co rúm khuôn mặt. Nhưng chưa phát ra bất cứ âm thanh thì gương mặt bỗng cứng đờ, vô cảm xúc, hai mắt không hề còn thần thái. Hắn ngồi im bất động.
“Ngươi là ai?”
“Sát thủ hội Mặt Nạ”
“Ai phái ngươi g·iết ta?”
“Ủy thác giấu mặt, không biết là ai”
“Hội Mặt Nạ là gì?”
“Hội Mặt Nạ là … ư… ư …phụt”
Quang Huy hiếu kì về hội Mặt Nạ, hội tập trung sát thủ, chuyên nhận tiền g·iết người. Cậu dò hỏi về thông tin liên quán đến hội này, nhưng khi tên sát thủ vừa nhắc đến 2 tử “Mặt Nạ” thì bỗng dưng nôn ra một đống máu đen, nội tạng hắn cũng tan thành khối vụn, theo đường nôn ra ngoài. Hắn ngã xuống đất, co giật liên hồi, chỉ trong vài giây, hắn không còn hơi thở, hắn c·hết đi.
Tên sát thủ co như một con tôm bên cạnh một đống máu đen. Quang Huy nhìn cảnh tượng trước mắt mà nhíu mày suy nghĩ.
“Thành viên của hội này không thể tiết lộ thông tin của hội, không thể nhắc tới bất kì thứ gì liên quan tới hội Mặt Nạ, nếu nhắc tới thì sẽ lập tức trúng kịch độc mà c·hết. Chắc là vậy, các hội sát thủ thường chơi chiêu này, ta biết rõ mà!”
Cậu mĩm cười nhìn đống bột trắng trên người tên sát thủ, trong đó xen lẫn vài hạt tinh thể xanh dương.
“Ta chỉ là vô tình bào chế ra thuốc nói thật. Không ngờ nó có hiệu quả thật”
Ban đầu, Quang Huy thèm kẹo me vị bạc hà của Yupp, ở nơi này thì lại không có. Quang Huy đành bí quá hóa liều, tự bản thân làm kẹo. Cậu chọn nguyên liệu sựa theo khẩu vị mà bản thân nếm được.
Một số loại trái cây và siro ở Unolve rất phổ biến, nhưng ở nơi này lại là mặt hàng hiếm, Quang Huy đành thay bằng một loại trái cây và siro tương tự. Thành quả là một thứ tinh thể có màu xanh dương, không có vị, không có mùi.
Nhưng khi ai hít phải thứ này, thì tinh thần lập tức rơi vào trạng thái bị thôi miên, không còn sức phản kháng. Ngay cả trí óc cũng dỡ bỏ hoàn toàn rào chắn phòng vệ, hỏi gỉ đáp đó.
“Rất lợi hại, là công cụ moi móc bí mật đỉnh cấp” – Quang Huy đánh giá cực cao loại bột thuốc này.
Tường đổ sụp một mảng lớn, một mảng to đường phố bị băm ra, không còn nguyên vẹn, đất đá văng tứ tung khắp mọi nơi. Hơn một chục cây to bị gãy làm hai. Số cây b·ị b·ắn trơ trọi cành lá thì không đếm xuể. Một vùng quê bình yên trong chốc lát tan nát như một c·ơn l·ốc x·oáy vừa ập qua.