Chương 110 : Y Viện
Quang Huy hiện tại mới phát hiện ra vùng đất này, tương tự Unolve, nhưng độ an toàn lại ở mức cực kỳ thấp. Thử tưởng tượng, hai chiến sĩ gen cấp 6 thù địch nhau, cả hai lao vào chiến đấu, cả một vùng sẽ bị san phẳng, số n·gười c·hết là không đếm nổi, nhưng pháp luật chắc gì sẽ xử lý hai chiến sĩ gen cấp 6 này.
Sau hơn hai mươi phút đi bộ, Quang Huy được Hoàng Vũ dẫn tới một khu riêng biệt, bao vây bởi một hàng rào trắng, phía trên cổng có đề chữ [Y Viện].
-Nơi này là y viện, ngươi sẽ là học đồ của nơi này.
Hoàng Vũ giới thiệu cho Quang Huy về những việc cần làm khi là một học đồ. Quang Huy sẽ giữ nhiệm vụ hổ trợ các đệ tử khác trong việc phân loại dược liệu, cất giữ vào trong kho. Bỗng một tiếng nói mỉa mai vang lên.
-Vào y viện mà làm những thứ đó, thì khác gì tạp dịch. Loại phế vật tạp dịch này, vào chỉ tốn cơm canh, thà nuôi chó còn tốt hơn, biết giữ nhà!
Từ phía trong y viện bước ra một nam tử, mặc bộ quần áo màu xám tro, trên lưng có một đai xanh. Quang Huy chú ý đến màu sắc khác biệt của các dây đai trên lưng hai người, thì tiếng nói của nam tử này lại vang lên. Quang Huy nhíu mày, không chú ý tên này. Mấy thằng ngu xuẩn tự cao, Quang Huy gặp quá nhiều ở kiếp trước rồi. Quang Huy không thèm nhìn hắn, khiến cho hắn càng tức giận hơn.
-Tên phế vật! Đi cửa sau vào mà có gì hay ho? Bày ra bộ dáng trầm tư cho ai thấy?
Nam tử nói bóng nói gió, chỉ trích Quang Huy, nhưng Hoàng Vũ cắt đứt.
-Trịnh Tinh, ngươi có ý kiến hả. Đi thẳng 100m, quẹo phải 2 lần, phòng của phó Quán chủ ở nơi đó. Đến đó mà phàn nàn! Miệng chó không mọc ngà voi, đừng nghĩ cha ngươi giữ chức cao thì ta không xử lý ngươi! Gãy vài cái xương, nằm vài tháng thì cha ngươi cũng không hé một lời!
-Cút đi, trước mặt ta mà còn phát ngôn vô văn hóa, ta đánh cha ngươi nhận không ra.
Quang Huy ngơ ngác nhìn Hoàng Vũ. Nhìn vào bộ dáng thư sinh nho nhã của Hoàng Vũ, Quang Huy không ngờ Hoàng Vũ lại có một mặt đầy b·ạo l·ực, miệng lưỡi đầy lợi hại như thế. Từng câu chửi của Hoàng Vũ như bạt tay, tát lên mặt Trịnh Tinh, như dao găm, đâm vào tim hắn.
Trịnh Tinh mặt tái mét, gương mặt đầy tràn vẻ phẫn nộ, nhưng cuối cùng kìm nén lại. Hắn ta vô cùng kiêng kị Hoàng Vũ. Không dám đáp lại Hoàng Vũ, sợ Hoàng Vũ sẽ lập tức động tay chân. Hắn chỉ còn cách quay qua mắng Quang Huy, gỡ lại chút sĩ diện.
-Ta chờ ngươi bị đuổi khỏi nơi này. Y viện vào dễ mà ra cũng dễ nha. Tới lúc đó, đừng trách ta. Ha ha ha.
Nam tử bỏ lại một tràng cười rồi bước đi.
Quang Huy liếc nhìn tên này, thầm ghi vào danh sách đen. Có dịp, Quang Huy sẽ xử lý tên này, tạo phúc cho bá tành. Cậu quay sang hỏi Hoàng Vũ về người thanh niên này. Hoàng Vũ chỉ đáp một câu là Quang Huy hiểu rõ vấn đề.
-Hắn là Trịnh Tinh.
-Ngươi đang ngồi vị trí thuộc về em ruột của hắn.
Quang Huy chửi thầm trong lòng một tiếng. Vận xui vẫn chưa từ bỏ cậu, bám cậu từ căn cứ VNM đến “trạm phía Nam” thậm chí đến nơi này. Quang Huy quyết định moi mọi thông tin từ miệng của Hoàng Vũ, biết địch biết ta, trăm trân trăm thắng.
-Có 4 đẳng cấp đệ tử, tương ứng với thắt lưng đỏ, cam, xanh lá và tím, trong đó tím là cao nhất.
-Nếu đúng ra, ngươi sẽ phải nhận đai lưng đỏ, nhưng do nhập vào y viện nên nhảy lên đẳng cấp 2, là đệ tử đai cam. Ngươi sẽ trực tiếp làm việc trong y viện, nhiệm vụ là phân loại dược liệu thu mua và sơ chế dược liệu. Việc nhàn, lương cao.
-Đệ tử cấp 2 sẽ được ban cho công pháp tu hành, đệ đệ của tên kia nhắm vào vị trí béo bở này mới chọn cách đi cửa sau.
-Nhưng mỗi năm sẽ có một đợt kiểm tra, nếu người nào không đạt chuẩn sẽ rớt xuống đệ tử cấp 1. Đây là phiền phức lớn nhất của ngươi đó, Quang Huy.
Quang Huy nghe Hoàng Vũ giải bày mà hiểu rõ vấn đề. Đệ tử cấp 1 phải làm nhiệm vụ trồng trọt dược liệu. Một số dược liệu có thể thu mua từ các công ty lớn nhưng một số lại không thể vì khá quý hiếm, ngoài ra còn một số dược liệu đặc biệt của y quán. Các đệ tử này muốn lên được đệ tử cấp 2 phải trãi qua một kỳ thi khảo hạch, diễn ra vào cuối năm. Nếu vượt qua, thì sẽ tăng lên đệ tử cấp 2, nếu không thì cả đời sẽ là đệ tử cấp 1, làm nhiệm vụ trồng trọt.
Khi đạt tới đệ tử cấp 2, hàng năm, cũng vào cuối năm, các đệ tử cấp 2 cũng bị khảo hạch, để đánh giá kiến thức có còn vững vàng, không bị tuột hậu hay sai lầm. Nếu như thi rớt, không qua được khảo hạch, thì sẽ tuột 1 cấp, trở lại đệ tử cấp 1.
Vấn đề của Quang Huy nằm ở kỳ khảo hạch, Quang Huy là đệ tử cấp 2 nên cuối năm phải đi thi khảo hạch, một khi thi rớt, Quang Huy sẽ b·ị đ·ánh nguyên hình, về đệ tử cấp 1. Đệ tử cấp 2, cấp 3 thì làm trong y viện, tên nam tử Trịnh Tinh không thể trắng trợn hãm hại Quang Huy, khi Quang Huy là đệ tử cấp 1, tên này sẽ thẳng tay mà làm, không ai vì một tên đệ tử cấp 1 mà trách tội đệ tử cấp 3 cả.
Trước khi vào đây, Quang Huy được dăn dò, muốn đi khai hoang để hoàn thành nhiệm vụ thì phải ít nhất là chiến sĩ gen cấp 1. Quang Huy bị đuổi ra khỏi y quán này, việc tu hành chiến sĩ gen sẽ vô cùng khó khăn, không biết đời nào kiếp nào mới thành chiến sĩ gen, để “trả nợ” cho chính phủ Unolve. Nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ yêu cầu, Quang Huy sẽ mãi mãi kẹt ở nơi này.
“Ta không thể bị đuổi khỏi nơi này, nhất định không, chọc ta đi, ta quăng cho một nắm độc, tiễn ngươi lên đường nha Trịnh Tinh”
-Đây là nơi của ngươi ở. Đây là vòng tay điện tử, ngươi giữ trên người, nó là chìa khóa cấp 2. Ngươi có thể đến tàng thư các để xem xét kiến thức và công pháp.
Hoàng Vũ dăn dò Quang Huy vài câu rồi biến mất. Quang Huy suy nghĩ về lời dăn dò của Hoàng Vũ. Muốn giữ được vị trí đệ tử cấp 2, phải nổ lực gấp vài chục lần người khác, chạy đua với thời gian để nắm giữ kiến thức. Trước mắt, ngoài nhiệm vụ hằng ngày Quang Huy dự định sẽ dành toàn bộ thời gian để học kiến thức.
Quang Huy vừa định vào phòng thì gặp ngay một thiếu niên khoảng 18 tuổi, bước ra từ phòng bên cạnh.
-Xin chào! Ta tên Nguyên Vũ. Ngươi là đệ tử cấp 2 mới hả.
-Chào ngươi! Ta là Quang Huy.
Trò chuyện một hồi lâu, Quang Huy dò hỏi vài tình huống ở y quán này. Quang Huy từ thiếu niên Nguyên Vũ thu hoạch khá nhiều kiến thức.
-Đây là “y sư” giống như “võ sĩ” của chúng ta. Nhưng “y sư” sau này sẽ là “gen y sư” còn võ sĩ thì không có đường.
-Gen chiến sĩ b·ị t·hương và các vấn đề liên quan đến tu luyện đều cần người chữa trị. Theo thời gian, gen chiến sĩ lựa chọn các gen chiến kỹ liên quan đến chữa trị càng nhiều, rồi phát triển thành một nhánh của gen chiến sĩ là “gen y sư”. “Y sư” là giai đoạn trước của “gen y sư”.
-Bản chất thì “gen y sư” cũng là gen chiến sĩ, nhưng bọn họ chọn chữa trị thay vì chiến đấu.
Quang Huy há hốc mồm kinh ngạc, cậu không ngờ y sư lại có một hậu trường kinh khủng vậy. “Y sư” sau khi đột phá gen chiến sĩ thì sẽ là “gen y sư”.
-Con người có một mạng à, nên làm y sư rất có lợi. Nghề này như một cục thịt béo bỡ vậy, ai cũng muốn nhào vào phân một chén canh. Ngươi đừng nhìn y quán yên tĩnh, bình lặng mà lầm tưởng, ẩn phía sau là bão táp máu tanh. Trong y quán thì không sao, nhưng khi bước ra khỏi y quán, thì người m·ất t·ích lại thường xuyên như cơm bữa. Không giỏi bằng người khác, thì chỉ cần giảm số người giỏi là được, lúc đó, sẽ tự dưng nổi bật lên.
Quang Huy tạm biệt Nguyên Vũ, cậu không vội vào phòng, ngẫm nghĩ một hồi, Quang Huy quyết định đi đến nơi phân phối nhiệm vụ.