Chương 108 : Rời Khỏi.
-Đi đăng ký làm lính dự bị của vùng Tây Unolve. Một khi đăng ký thành công, ngay lập tức được điều đến nơi thí luyện ở vùng đó. Cậu dễ dàng rời khỏi căn cứ này.
-Nhưng mình khuyên cậu không nên đăng ký, thà bị kẹt ở căn cứ còn hơn mất cả mạng sống.
-Cứ 10 người đi thì chỉ có 2, 3 người trở về. Mình nhắc lại là cực nguy hiểm đó, nói chung là mình hối hận khi cho cậu biết. Có c·hết cũng không đi đăng ký nha Huy Huy.
-Nhớ là không được đi đăng ký đó! Trời ơi, có thuốc chữa hối hận, máy tua ngược thời gian không! Nhớ nha! Đừng dại dột mà đăng ký!
Quang Huy tắt máy liên lạc sau lần thứ 100 Lucas dặn dò không được đi đăng ký lính dự bị của vùng Tây Unolve. Quang Huy đắn đo suy nghĩ, cân nhắc thiệt hơn giữa ở lại căn cứ và đi đăng ký lính dự bị. Ở lại nơi này quá nguy hiểm, cảm giác lo lắng sẽ g·iết c·hết cậu trước khi bị chính phủ xử tử. Không biết tính mạng của mình có nguy hiểm không? Có b·ị b·ắt hay không? Cảm giác tính mạng bản thân trong tay người khác khiến Quang Huy không thoải mái. Thay vì ngồi chịu c·hết thì phải tìm cách rời khỏi.
Quang Huy quyết định đăng ký lính dự bị của vùng Tây Unolve, dù cho Lucas dăn dò là quá nguy hiểm, nhưng Quang Huy còn 3 con bài bảo hiểm tính mạng, gồm dược tề, “cuốn theo chiều gió” và “gió siêu thanh”. Do đó, khả năng nguy hiểm sẽ thấp hơn rất nhiều.
-Quên nữa, không hỏi Lucas, nơi đăng ký. Mà quên, hỏi là bị chửi nữa. Thôi tự tìm xem!
Quang Huy dạo một vòng trên khắp các diễn đàn lớn nhỏ. Quang Huy tìm hiểu được, lính dự bị là quân lính sẽ được đào tạo để đi khai thác hoang dã. Nhưng có một thứ khiến cậu lưu ý, lính dự bị thì đều giống nhau cả, vậy Lucas đề cập đến nguy hiểm là ở đâu. Đáp án Quang Huy suy đoán là vùng đất Tây Unolve. Có rất nhiều vùng khác nhau đào tạo lính dự bị, nhưng Lucas đưa ra phương án là vùng Tây Unolve, nên khả năng cao là vùng này có vấn đề. Suy rộng ra, Quang Huy suy đoán do có vấn đề, nên vùng này thiếu hụt nhân lực trầm trọng, vì thế mà chỉ cần có người đăng ký làm lính dự bị ở vùng này, sẽ được ưu tiên hơn các vùng khác. Đó có thể là lý do mà Quang Huy làm lính dự bị Tây Unolve thì có thể rời khỏi nơi này.
---------------------------------
Nếu phía Đông của Unolve là biển, thì phía Tây là khu hoang dã, khu hoang dã này kéo dài từ Bắc tới Nam hơn 50 000km. Để đảm bảo an toàn cho 101 thành thị ở Unolve, đặc biệt là các thành thị nằm ở phía Tây, chính phủ đã xây dựng 9 999 đồn biên giới, trải dài theo biên giới, tạo thành một hàng phòng tuyến, ngăn chặn hung thú và quái vật từ khu hoang dã xâm nhập vào vùng đất của người dân bình thường. Tất cả các căn cứ trên đều được cố ý xây dựng ở vùng FE, nên chính phủ chỉ cần phái một lượng lớn chiến sĩ cấp 1 để canh giữ là vững như bàn thạch, chặn đứng hoàn toàn các mối nguy hiểm, không cần các chiến sĩ cấp cao tọa trấn.
9999 đồn biên giới sẽ luôn túc trực khoảng 500 chiến sĩ gen tới 1000 chiến sĩ gen cấp 1, nhưng thông thường chỉ ở mức 300 binh lính, những người này sẽ thay nhau canh giữ ngày đêm, đảm bảo an toàn cho vùng thành thị của dân thường. Cứ cách một khoảng thời gian, sẽ có nhóm binh lính mới thay cho những người cũ.
Chính phủ của Unolve sẽ phái người đến, chịu trách nhiệm quản lý và điều phối nhân viên cho các đồn biên giới. Người quản lý này sẽ đảm bảo luôn có ít nhất 300 quân lính ở mỗi đồn, và xử lý các vấn đề xuất hiện đột xuất, như hung thú t·ấn c·ông, binh lính không đủ, hung thú lẻn qua biên giới,…
Nếu 9999 các đồn biên giới nằm ở rìa vùng hoang dã, thì sâu vào trong vùng hoang dã, là thế giới chính thức của các chiến sĩ gen. Nơi này hoàn toàn không áp chế năng lực, các chiến sĩ gen cấp 1 có thể thỏa thích thi triển gen chiến kỹ cấp 1, chiến sĩ gen cấp 7 có thể thỏa thích thi triển gen chiến kỹ cấp 7. Đây là thiên đường của chiến sĩ gen, là thế giới sinh sống chính thức của chiến sĩ gen. Thứ sức mạnh to lớn trong cơ thể bọn họ có thể tự do phóng ra mà không bị cảm giác bó tay bó chân. Bọn họ có thể lao vào các cuộc chiến đầy nhiệt huyết, điên cuồng, b·ạo l·ực hoặc đầy hoa mỹ, thể hiện sức mạnh bản thân, phát huy thiên phú đầy mạnh mẽ, phóng thích những kỹ xảo chiến đấu sắc bén. Do đó, gần 9 thành chiến sĩ gen khắp Unolve đang ở khu vực này.
Lính dự bị của vùng Tây Unolve sẽ được tập trung thí luyện tại nơi đây, bên ngoài phòng tuyến của đồn biên giới, nằm sâu trong vùng hoang dã. Vùng đất này tràn ngập các chiến sĩ cường đại, cùng với hung thú mạnh mẽ, hơn nữa, lại không bị áp chế, do đó các trận chiến lớn, nhỏ xảy ra liên tục, đầy nguy hiểm đối với những lính dự bị đang ở giai đoạn hoạt hóa gen.
Trong đầu Quang Huy vẫn đang vang vọng lời cảnh báo của chị nhân viên nơi đăng ký.
-Anh bạn nhỏ, suy nghĩ cho kỹ trước khi đặt bút xuống ký. Không có thuốc chữa bệnh hối hận đâu.
-Để chị nói lại với em. Em đăng ký làm lính dự bị cho vùng này, ở giai đoạn thí luyện, chính phủ không trợ giúp bất cứ gì, mọi việc đều do tự bản thân em xử lý.
-Một khi hoàn thành xong giai đoạn thí luyện cho lính dự bị, em phải ở lại nơi này để hoàn thành đủ nhiệm vụ, rồi mới được rời khỏi nơi đây.
-Mà vùng này nguy hiểm như thế nào thì chị cũng đã nói rồi. Không bàn đến vấn đề hoàn thành đủ số lượng nhiệm vụ để rời khỏi nơi này, chỉ riêng giai đoạn thí luyện cho lính dự bị đ·ã c·hết không biết bao nhiêu người.
Quang Huy ngồi trên tàu tốc hành, cạnh cửa sổ, nhìn hàng cây hai bên được liên tục chạy lùi về phía sau, càng lúc càng nhanh mà lòng đầy trầm tư, nhớ lại lời khuyên của chị nhân viên ở Hiệp hội Chiến sĩ gen.
Một khi đã đặt chân vào vùng này, chỉ khi được người quản lý nơi đây phê chuẩn thì mới được rời khỏi, còn không thì vĩnh viễn kẹt lại nơi đây. Trốn thì cũng không có nơi để trốn, 9999 đồn biên giới là bức tường thành, ngăn cách triệt để vùng sâu hoang dã và vùng thành thị ở Unolve, một cơn gió cũng không lọt qua, thì làm sao có thể trốn vào thành thị bằng con đường này. Ngoài con đường này thì chỉ còn các vùng chưa khai hoang bao vây xung quanh mảnh đất này, có thể nói, đi làm lính dự bị ở vùng Tây Unolve là đường một chiều, có đi thẳng chứ không thể lùi lại. Muốn lùi lại, phải được sự cho phép của người có thẩm quyền.
Trong lòng của Quang Huy, thay vì lo lắng, cậu lại mong đợi nhiều hơn. Một vùng đất lạ, một vùng đất cách biệt, một vùng đất không có giới hạn, một vùng đất lấy sức mạnh cá nhân làm thước đó quyền lực, Quang Huy có thể tha hồ vùng vẫy, không bị trói buộc chặt chẽ bởi luật pháp.
Đối với vùng đất này, Quang Huy có một suy đoán rằng khi mà chiến sĩ gen có thể phát huy toàn bộ sức mạnh. Với sức mạnh tuyệt đối, chiến sĩ gen đỉnh cấp sẽ như một ông vua không ngai, bọn họ có vùng đất để cai trị, tự quy định luật pháp. Tất nhiên, ở vùng này thì chắc chắn là luật pháp vô cùng lỏng lẻo, ai mạnh thì nắm tay người đó lớn. Dù cho những ông vua này có làm trái luật, nhưng cũng không ai xử lý bọn họ cả, vì bọn họ chính là luật pháp. Trong hoàn cảnh pháp luật lỏng lẻo như vậy, thì đây xứng đáng là thiên đường đối với Quang Huy, cậu có quá nhiều bí mật, sức mạnh cũng không hợp thói thường. Khi còn ở Unolve, thì vùng này như cái kiềm, kẹp chặt cậu, khiến cậu rất khó chịu. Nhưng khi đến vùng sâu này, cậu lại như được giải thoát, tâm trạng hứng thú, tràn ngập mong chờ đang trỗi dậy trong người Quang Huy.
Cảnh vật hai bên đường chỉ còn lại vùng đất đầy cỏ xanh, và những khu rừng rậm xanh bạt ngàn, con tàu dần đi về nơi xa, bỏ lại căn cứ “Trạm phía Nam” sau lưng. Từ chổ Quang Huy ngồi, căn cứ bây giờ chỉ là một điểm nhỏ, đã khuất bóng sau những tản mây nơi chân trời. Quang Huy biết hành trình ở căn cứ này đã chấm dứt, hành trình mới đang chờ đợi cậu.