Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Tự Cải Tạo Chính Ta

Chương 107 : Thanh Tẩy.




Chương 107 : Thanh Tẩy.

[Nhóc con c·hết tiệt! Ngươi mắc cái giống gì mà chạy loạn đến căn cứ VNM 2 – 89 thế, bộ ngại mạng sống quá dài, quá dai hả? cần ta tiễn ngươi xuống suối vàng, đoàn tụ với gia đình không? Thà vậy đi, ta đau lòng một lần, khóc một lần thôi? Chứ thằng nhóc ngươi bị kẹt ở căn cứ đó, sống hay c·hết ta cũng không biết, ta ăn không ngon, ngủ không yên. Nhiều lúc ta nghi ngờ, ngươi chưa c·hết mà ta đ·ã c·hết trước rồi!

Làm ơn! Giữ an toàn tính mạng giùm ta! Ta già rồi, để cho ta sống yên một ngày đi!

Nhớ mang bùa bảo vệ, ta thỉnh được từ cao tăng! Nhớ mang đó!

Athur]

Quang Huy đọc dòng tin mà Athur gửi, không hiểu sao mà nước mắt rưng rưng. Tuy toàn là tiếng chửi của Athur, nhưng Quang Huy lại thấy như tim bị ai đó bóp lại, lòng đầy nghẹn ngào, khó chịu. Tắt màn hình đi, Quang Huy chắp tay sau lưng, cậu hướng về phía mặt trời mà đi, bóng cậu đổ dài trên mặt đường không bóng người.



Quang Huy ngồi vào bàn học, bắt đầu sắp xếp lại toàn bộ những thứ xảy ra gần đây để hoạch định cho tương lai, cụ thể là làm gì kế tiếp. Ở sự kiện buổi đấu giá và trước đó thì Quang Huy thu thập được khá nhiều công pháp, từ của võ sĩ đến ma pháp sư, kết giới sư, … Nhưng chưa có thể gian để mà dung hợp và tu tập. Cậu quyết định ưu tiên việc này trước.

Ngoài ra, Phù Hiệu cung cấp cho Quang Huy một “kho hàng” dùng để chứa vật phẩm. Quang Huy chỉ cất giữ vật phẩm nhưng chưa từng kiểm tra cụ thể nó. “Kho hàng” này, Quang Huy có thể đi vào nhưng trên thực tế, chỉ là ý thức của Quang Huy, thân thể của cậu vẫn còn ở nguyên bên ngoài. Quang Huy dùng camera để quan sát. Cậu phát hiện ra rằng, tuy cậu vào bên trong “kho hàng” nhưng thân thể vẫn ngồi yên một chổ, không hề biến mất.



Ý tưởng biến “kho hàng” thành nơi tránh nạn, hoàn toàn tan biến. Quang Huy chỉ thắc mắc một vấn đề duy nhất, thân thể vẫn còn bên ngoài, vậy thứ gì của Quang Huy đi vào bên trong “kho hàng” Quang Huy chỉ có thể đoán mò là linh hồn, có thể là ý thức hoặc là tinh thần lực, … Quang Huy cũng bó tay, không rõ.

Ngoài ra, khi Quang Huy đi vào “kho hàng” thân thể của cậu sẽ đứng yên một chổ, dường như đang ngủ, nên suy đoán “linh hồn, ý thức, tinh thần lực” hoàn toàn có cơ sở. Khi Quang Huy đi vào “kho hàng” có nghĩa là “linh hồn, ý thức hoặc tinh thần lực” của cậu đi vào trong “kho hàng”. Không có những thứ trên điều khiển thân thể, thân thể sẽ đứng yên, như đang ngủ.

Quang Huy nảy ra ý tưởng, chuyển qua tu ma pháp, có “kho hàng” thì vào kho hàng tu tinh thần lực thì quá tuyệt. Hoặc đem dược liệu vào kho hàng để mà trồng, chẳng mấy chốc sẽ gia tốc lên thành dược liệu mấy chục năm, mấy trăm năm. Nhưng dường như Quang Huy nghĩ quá nhiều, thời gian vào “kho hàng” và thời gian ngoài thực tế thì tương đương nhau. Quang Huy ở trong kho hàng 5 phút, thì thân thể cậu sẽ bất động 5 phút, thời gian tương tự nhau, không có chênh lấy 1 tia. Thế là Quang Huy dẹp luôn cái ý tưởng ma pháp và trồng dược vật.

Tuy vậy, “kho hàng” lại cực kỳ tiện lợi. Nó có thể chứa quá nhiều đồ vật. Điều đó chẳng khác nào Quang Huy đem theo bên mình một nhà kho cực kỳ rộng lớn, muốn vật gì là có ngay vật đó. Dù cho vật có lớn cỡ nào thì vẫn có thể mang theo. Chưa kể đến, “nhà kho” này lại cực kỳ an toàn, không sợ ai phát hiện, không sợ bất cứ ai ă·n t·rộm. Xét cho cùng, Quang Huy như mang theo cả một căn cứ di động, có thể đi lang bạc khắp nơi, du lịch khám phá mà vẫn luôn đầy đủ đồ cần thiết.

[Reng, reng, reng]

Tiếng chuông gọi điện cắt đứt suy nghĩ của Quang Huy. Nhìn lên màn ảnh trên vòng tay, Quang Huy thấy Lucas đang gọi.

-Alo! Quang Huy hả?

-Ừ! Nghe nè! Nghe nè! Có gì không đó?

-À! Giờ ta khởi hành về nhà, nên gọi tạm biệt một tiếng.



-Ủa! Không phải tất cả thành phố giới nghiêm rồi hả? Cho dù rời nơi này thì thành phố khác cũng không cho vào mà!

-Nhà ta không nằm trong 101 thành phố của Unolve, ở đó không bị phong tỏa, do đó xin rời khỏi căn cứ này được!

-À! Thì ra là vậy!

Quang Huy càng đánh giá cao Lucas, không những đẹp trai học giỏi mà gia thế cũng ghê gớm thật, có nhà không nằm trong 101 thành phố. Vậy nơi Lucas ở là một căn cứ tư nhân ở vùng 2, chứng tỏ gia thế thuộc hàng đỉnh chóp. Quang Huy thầm nhắc nhở bản thân phải ôm chặt cái đùi này.

“Một người đắc đạo, gà chó thăng thiên nha! Ta không phải gà, chó nhưng ta là bạn của người đắc đạo nha!”

Lucas lúc này bỗng hạ giọng xuống, lấm lét như hồi ở khu tạm trú.

-Này! Cả Unolve đang bị thanh tẩy đó! Từ dân chúng đến quân lính, và cả cán bộ cao cấp, nếu có dính dáng đến Hắc hội đều không trốn thoát khỏi. ta nghe đồn là Hiệu trưởng của trường chúng ta bí mật chạy trốn rồi, chú của ta nói như thế đó. Không những vậy, nhiều phó thành chủ, phó chủ tịch tập đoàn cũng bỗng dưng biến mất. Không biết là do chính phủ ra tay tóm bọn họ, hay bọn họ nghe phong thanh mà chạy mất rồi.



-Sau khi đầu sỏ bị tóm, thì sẽ thanh tẩy đến các tiểu lâu la. Tất cả những ai mà tiếp túc hay dính líu đều không thoát khỏi. Nếu Hiệu trưởng là người của Hắc hội, có thể trường sẽ bị đóng cửa một thời gian dài, để điều tra toàn bộ giáo viên và học sinh.

-Mình nhắc cậu sớm, để cậu có chuẩn bị, cố gắng tìm cách để rời căn cứ “Trạm phía Nam” sớm đi, trước khi mọi việc vỡ lỡ. Dính vào thì mất thời gian lắm, bị giam lỏng không biết bao lâu nữa.

-Thoát khỏi giam lỏng ở căn cứ tạm trú thì lại bị giam lỏng ở đây, xui lắm!

Quang Huy mặt mày xanh mét, trong nội tâm gào thét dữ dội. Cậu vừa đến căn cứ chỉ vừa mới hơn 3 giờ, mà hiện tại, lại phải tìm cách trốn đi. Quang Huy cũng cảm thấy bản thân như bị trúng tà, dạo này, cho dù ở đâu đi chăng nữa thì cậu cũng không trụ được lâu, luôn phải tìm cách để trốn đi.

“Quá tà môn! Quá tà môn! Ta muốn đi chùa! Ta muốn đi thú tội với cha sứ! Hu Hu Hu!”

Thứ khiến Quang Huy sợ sệt hơn là việc Hiệu trưởng từng gặp riêng Quang Huy, còn đưa cho Quang Huy quyển tu luyện của sách thánh Ursa Major. Dù cho Hiệu trưởng có b·ị b·ắt hay không, nhưng mà Quang Huy vẫn đang giữ quyển tâm pháp này, chính phủ mà phát hiện là toi đời. Có khi, việc này bị phát hiện ra rồi.

Lucas thấy mặt mày Quang Huy tái nhợt liền nhanh chóng an ủi.

-Bớt lo đi! Chỉ là giam lỏng vài tháng để điều tra thôi!

Đầu óc Quang Huy rối như tơ vò: “nào chỉ là vài tháng, có khi bị sung quân khổ sai luôn đó, hay bị tù chung thân, tử hình. Ta không muốn a!”

Lúc này, âm thanh từ miệng Lucas phát ra, khiến cho Quang Huy lấy lại bình tĩnh.

-Còn một cách để rời khỏi căn cứ này. Cách này cực kỳ phổ biến trong t·hế g·iới n·gầm, bất cứ ai ở thế lực hắc ám đều biết. Bọn phạm tội sẽ dùng cách này để chạy tội, bỏ trốn trước khi bị cảnh sát bắt.

-Nhưng mà mình nói thiệt, thà cậu ở căn cứ, giam lỏng 1 năm cũng được, chứ đừng mù quáng mà làm theo cách này. Ở căn cứ thì bị giam 1 năm, 2 năm, thì vẫn sống, làm theo cách này thì khả năng c·hết cực kì cao!