Chương 3: Vĩnh Hằng Chí Cao Pháp Tắc.
“Đinh! Kiểm trắc đến túc chủ t·ử v·ong! Thân thể đang tự động tái tạo lại, thời gian 10s.”
Lúc này Diệp Phong nằm ở trên mặt đất, hai bên mí mắt cụp xuống, cơ thể không có bất kỳ sinh cơ nào, chỉ có một đạo âm thanh lạnh lùng vang ở trong đầu của hắn.
10 giây rất nhanh liền qua đi.
“Điếu tạc thiên! Ca đây nhưng là phát tài a!”
Diệp Phong nhanh chóng kiểm tra thân thể của mình sau đó cười phá lên giống như một tên điên.
Cái gì gọi là hạnh phúc?
Đây chính là!
Cái gì gọi là nhân sinh vui sướng?
Đây chính là!
Giờ phút này nếu như sự vui sướng cùng hạnh phúc trong thiên địa có lấy một con số cụ thể, như vậy Diệp Phong liền khẳng định hắn phải chiếm lấy chín thành.
Bởi vì tất cả đối với hắn là sự thật, vừa rồi đi lên nói những lời khiêu khích cũng là nhân tiện kiểm chứng một chút.
Kết quả thất bại cũng không sao, cùng lắm là hắn c·hết thêm một lần.
Nhưng rất tiếc…
Vô địch liền tịch mịch a!
Bất tử liền không s·ợ c·hết a!
Diệp Phong cũng là không có bất kỳ lời nói nhảm, dựa theo trí nhớ của bộ thân thể cũ này mà lần về phòng ở của mình, đóng chặt cửa lại.
“Lần nữa!”
Hắn tìm đến một con dao dài chừng hai gang tay, vô cùng sắc bén, sau đó không nói hai lời liền trực tiếp tự mình kết liễu.
10 giây qua đi.
“Ngọa tào! Cái trò chơi này có chút phấn khích. Đi ra, tất cả đi ra, cho ca hỏi một câu còn có ai không phục?”
Diệp Phong cười hắc hắc giống như tên tiểu hài tử không tim không phổi, nằm ngửa ở trên giường bắt đầu tiêu hóa ký ức của bộ thân thể này.
Nơi hắn đang ở chính là Niêm Hoa Tông, thất tinh tông môn.
Vâm Lam đại lục tông môn mọc lên san sát, cường giả càng là nhiều như nấm sau mưa, thiên tài giống như cá diếc sang sông đếm không xuể, Niêm Hoa Tông chỉ là một hạt cát giữa Vân Lam đại lục mà thôi.
Tất nhiên tông môn cũng phân chia mạnh yếu, từ nhất tinh cho đến cửu tinh, Niêm Hoa Tông chính là thất tinh tông môn, xung quanh mấy chục dặm cũng là cái bá chủ, nhưng nếu đưa đầu ra ngoài như vậy chẳng khác nào cá mập biến thành cá con.
Hệ thống tu luyện của Vân Lam đại lục có sáu cái cảnh giới: Võ giả, Hậu Thiên, Tiên Thiên, Tông Sư, Đại Tông Sư, Lục Địa Thần Tiên.
Mỗi cảnh giới lại chia thành sơ, trung, hậu kỳ, đỉnh phong.
Còn phía trên là cảnh giới gì Diệp Phong liền không biết được rồi, chủ cũ của bộ thân thể này tu vi quá thấp, hơn nữa lại là ngoại môn đệ tử cho nên kiến thức cũng hạn hẹp.
Niêm Hoa Tông quá khứ do Niêm Hoa Đại Tông Sư dẫn đầu, đệ tử càng là quá vạn người, tông môn cố thổ mở rộng đến mấy trăm dặm, nhưng hết thảy cũng là quá khứ.
Từ sau khi Niêm Hoa Đại Tông Sư bị người ta ám hại thân tử đạo tiêu, Niêm Hoa Tông cũng giống như bánh xe lăn dốc không có điểm dừng, từ ngũ tinh tông môn biến thành thất tinh tông môn.
Tông chủ của Niêm Hoa Tông bây giờ chính là Niêm Bích, người mang huyết mạch của Niêm Hoa Đại Tông Sư, được coi là kỳ vọng đối với tất cả mọi người.
Nhưng mà Diệp Phong liền biết nữ nhân này tuy rằng gánh vác vô số trách nhiệm trên vai nhưng hai mươi mốt tuổi tu vi mới có Hậu Thiên đỉnh phong, còn chưa chính thức bước vào Tiên Thiên.
Tùy tiện đi tìm ở các thế lực khác đệ tử thiên tài bọn hắn mười tám tuổi chỉ sợ đã bước vào Tiên Thiên, thậm chí còn là trung kỳ.
Chê bai thì chê bai như vậy, nhưng nhìn lại chính mình mười sáu tuổi tu vi chỉ có Võ Giả trung kỳ Diệp Phong liền lập tức khuôn mặt đen lại giống như đáy nồi.
“Hệ thống, đi ra gặp mặt một lần!”
Diệp Phong ở trong lòng hô to, đồng thời cả người thần sắc cũng là kích động mong chờ.
“Đinh! Kiểm trắc đến ký chủ có thắc mắc. Hệ thống gia chỉ có thể trả lời ba lần, sau ba lần tự động biến mất.”
Đúng như Diệp Phong mong chờ, nương theo âm thanh của hắn thì một đạo âm thanh lạnh lùng khác cũng vang lên ở trong đầu, đạm mạc mà vô tình.
“Ngọa tào! Ba lần? Không phải hệ thống là vĩnh viễn sao?”
Diệp Phong chưa kịp vui mừng vì hệ thống vẫn còn ở đó liền lập tức mộng bức.
Cái gì xảy ra?
Tại sao lại có ba lần?
Đây là tiết tấu gì?
“Ba lần chính là ba lần, hỏi nhiều như vậy làm gì? Ký chủ chỉ còn có hai lần đặt câu hỏi!”
Đạo âm thanh thần bí mà lạnh lùng kia lại tiếp tục vang lên trong đầu của Diệp Phong, từ lời nói liền nghe ra không mang theo bất kỳ cảm xúc nào.
“Hệ thống, ngươi mụ nội nó đi ra đây cho ta! Ca cam đoan không đ·ánh c·hết ngươi liền không gọi Diệp Phong.”
Diệp Phong lập tức bão nổi quát lên, thân hình cũng là di chuyển đến giữa căn phòng cầm lên chiếc ghế chuẩn bị đại chiến đồng dạng.
“Hệ thống gia không có thực thể, không thể hiện hình! Ký chủ còn một lần đặt câu hỏi!”
Nhưng đáp lại thanh âm của Diệp Phong vẫn là những lời nói vô cùng đạm mạc cùng lạnh lùng.
“Ngươi…”
Diệp Phong định quát lên lần nữa nhưng vẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh, bây giờ chỉ còn có duy nhất một câu hỏi, cơm có thể ăn bậy nhưng lời không thể nói vậy.
Nhưng vấn đề bây giờ chính là hỏi cái gì a!
Chẳng nhẽ hỏi hắn có soái hay không?
Hay làm sao để có được vẩy muội thần kỹ?
Không không! Hỏi một chút khi nào tông chủ băng hà vẫn là tốt hơn đi.
Quyết định như vậy.
“Hệ thống, bản gia muốn hỏi ngươi chính là cái gì sở hóa thành!”
Diệp Phong nghĩ đến liền làm, trong lòng hô to một tiếng, cả người ngồi tựa vào đầu giường giống như chờ đợi câu trả lời.
Còn về việc tại sao Diệp Phong ngồi tựa vào đầu giường, tất nhiên chính là vì đề phòng con hàng này câu trả lời không hài lòng hắn liền đập đầu vào đó mà t·ự s·át.
Tuy không trút được phẫn nộ trong lòng, nhưng ít nhất có tiểu phấn khích đây.
Xem ra tiểu thuyết chưa?
Hệ thống chính là bàn tay vàng do chủ nhân của nó tạo ra, xong rảnh rỗi quay lại quá khứ trải nghiệm nhân sinh.
Hay là Hệ Thống chính là đại đạo sinh cơ, thu thập mảnh vỡ của đại đạo mới có thể hoàn thiện nó, một khi thành công liền phi thăng Tiên Vực, đắc đạo thành Tiên.
“Vĩnh Hằng Hệ Thống chính là sản phẩm thử nghiệm của người kia, có thể nói chính là Vĩnh Hằng Chí Cao Pháp Tắc sở hóa mà thành, ký chủ không cần thu thập cái gì, cũng chẳng cần làm nhiệm vụ các loại, chỉ việc nhanh chóng tăng cao tu vi đến Vĩnh Hằng cảnh giới liền có thể biết được tất cả sự thật.”
“Đinh! Kiểm tra đến ký chủ đã hỏi hết ba câu hỏi đặt ra, bản hệ thống liền biến mất!”
Đạo âm thanh kia vô tình mà lạnh lẽo vang lên ở trong đầu của Diệp Phong khiến cho hắn sợ hãi vô cùng.
“Đừng a, hệ thống lão gia gia! Ngươi cứ như vậy biến mất vậy Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể của ta làm sao dùng?”
Diệp Phong trong lòng cuồng hô một tiếng, cả người đã làm sẵn tư thế chuẩn bị lao đầu vào thành giường.
Nhưng không đợi Diệp Phong hành động, ở trước mặt hắn xuất hiện hai cái chấm sáng hư ảo.
Nhân Vật, Túi Đồ.
“A! Cái này có chút giống trò chơi điện tử!”
Diệp Phong lập tức sững sờ, sau đó không kiềm chế được tò mò nhấn vào phần Nhân Vật.
Trước mặt hắn lúc này lại hiện ra một cái bảng.
Ký Chủ: Diệp Phong.
Huyết Mạch: Nhân Tộc.
Tu Vi: Võ Giả trung kỳ. (+)
Ngộ Tính: Bạch Cấp.
Tư Chất: Bạch Cấp.
Thân Thể: Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể.
Công Pháp: Đan Điền Thổ Nạp Pháp(+) Đà Sơn Chưởng(+).
Vũ Khí: Không.
Sủng Vật: Không.
Vĩnh Hằng rút thưởng: Không.
Điểm tích lũy: 10.
…
Diệp Phong liền một mặt mộng bức nhìn về phía trước mặt bảng thuộc tính, cái này cũng không gây ra cho hắn bao nhiêu ngạc nhiên.
Nhưng là tư chất cùng ngộ tính Bạch Cấp cái này liền là đâm thẳng vào sâu tâm can của hắn.
“Hệ thống! Ta chém c·hết ngươi!”
Diệp Phong liền cầm con dao không nhịn được đâm thẳng vào trong cơ thể của mình, liên tục và dứt khoát.
10 giây sau.
Hô!
Hô!
“Có chút sảng khoái! Nhưng là cái Bạch Cấp này làm sao sửa? Còn có cái dấu (+) ở đây là quỷ gì?”
Diệp Phong phun ra một cái ngụm trọc khí, lúc này mới để ý đến ở sau dòng Tu Vi và Công Pháp còn xuất hiện dấu (+) liền không khỏi tò mò nhấn vào.
Võ Giả trung kỳ (+).
Liền ngươi đi.
Oanh!
Lập tức giống như có một dòng nước ấm chảy xuôi qua thân thể của Diệp Phong, khiến cho hắn cảm thấy thoải mái đến cực điểm, giống như vừa kết liễu thân thể được hồi sinh đồng dạng.
Cảm nhận được dòng nước ấm kia từ đan điền của hắn chảy xuôi ra khắp các bộ vị không khỏi khiến Diệp Phong hận không thể thốt ra một tiếng sảng khoái!