Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 855: Thanh Trúc (2)




Xung quanh hắn ta đều là đệ tử và trưởng lão tà tu của Vạn Trúc Giáo.

Nghe những lời này của nam tử trung niên, rõ ràng bầu không khí tăng cao rất nhiều, vô số tà pháp thần thông được thả ra.

Bên kia, đám người Dạ Mệnh đã đi ra ngoài điện.

Nhìn thấy xung quanh trận pháp có mấy nghìn tên tà tu Vạn Trúc Giáo, sắc mặt đám trưởng lão Nhạc Âm Phường đều trắng bệch.

Bởi vì đám tu sĩ Vạn Trúc Giáo này, tu vi mỗi người ít nhất cũng là Dưỡng Thần Cảnh, Động Phủ Cảnh cũng không ít.

Số lượng hoàn toàn nghiền ép Nhạc Âm Phường.

“Phường chủ đại nhân, chúng ta làm sao bây giờ?”

Mặt một người không còn chút máu, truyền âm cho Phong Thanh Trúc.

“Yên tâm, giao cho ta.”

Phong Thanh Trúc quay đầu nhìn về phía Dạ Mệnh, dường như muốn nói với đối phương mình muốn ra tay.

“Không cần, để ta đến.”

Dạ Mệnh nhún vai.

“Ta cũng lâu rồi không hoạt động gân cốt, cứ giao cho ta.”

“Thanh Trúc hiểu rõ.”

Dạ Mệnh tiến một bước tới bên ngoài trận pháp.

Sự xuất hiện bất ngờ của Dạ Mệnh đã hù dọa không ít người.

“Không phải tin đồn bên ngoài đều nói Nhạc Âm Phường chỉ có nữ tử à? Sao lại có nam nhân ở đây?”

Một tên đệ tử Vạn Trúc Giáo chú ý điểm kỳ lạ.

“Xem ra nữ tu Nhạc Âm Phường cũng không băng thanh ngọc khiết giống như tin đồn nhỉ.”

Có người không nhịn được bật cười mỉm mai.

Dạ Mệnh nhìn vô số đạo thần thông công kích về phía mình.

“Công kích không hề có tác dụng.”

“Tản ra.”

Chỉ hai chữ, vô số đạo pháp thuật thần thông lập tức tan thành mây khói giống như không khí, biến mất trong vùng trời.

“Thú vị đấy.”

Hộ pháp Vạn Trúc Giáo Diệp Xà đứng xa quan sát một màn, thân thể khẽ di chuyển, thuấn di đến trước mặt Dạ Mệnh.

“Để ngươi mở mang kiến thức thần thông ta luyện tập từ Ma Thần đại nhân, Sát Ma Thiên Hồn Chưởng!”

Diệp Xà quát lớn một tiếng.

Cánh tay phải nâng lên, một mảnh Ma khí đen kịt tuôn ra từ cánh tay.

“Đi chết đi!”

“Ầm!”

Một tiếng vang ầm ầm kinh thiên động địa phát ra trong ánh nhìn chăm chú của mọi người.

“Làm sao có thể?!”

Ngay sau đó, một tiếng kêu đầy ngạc nhiên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này.

Hai mắt Diệp Xà trừng lớn, ánh nhìn của hắn rơi xuống trước mắt Dạ Mệnh.

Chỉ thấy được một chưởng của bản thân bị vòng bảo hộ hình thành từ linh khí xung quanh Dạ Mệnh ngăn cản bên ngoài hoàn toàn.

“Rốt cuộc ngươi có tu vi gì?”

Diệp Xà sợ hãi nhìn Dạ Mệnh.

Sắc mặt Dạ Mệnh không gợn sóng.

“Ngươi không biết rõ.”

Vừa dứt lời, con ngươi Diệp Xà co rụt lại.

Hắn phát hiện cả người lẫn tay chân mình đang tan vỡ từng chút một, dõi mắt nhìn bản thân từ từ tan thành mây khói.

“Đây là yêu thuật gì?”

Diệp Xà sợ hãi nói.

Dạ Mệnh ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ lẳng lặng nhìn vị hộ pháp Vạn Trúc Giáo kia biến mất không còn tung tích dưới mí mắt của hắn.

Nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ này, tất cả những tu sĩ Nhạc Âm Phường và Vạn Trúc Giáo đều lộ vẻ hoảng sợ.

Dạ Mệnh mở miệng.

“Đều chết đi.”

Nói sao làm vậy.

Mấy nghìn tên tu sĩ Vạn Trúc Giáo có mặt ở đây cũng giống như Diệp Xà, thân thể từ từ biến mất, chẳng qua rõ ràng tốc độ của bọn họ nhanh hơn Diệp Xà rất nhiều.

Gần như chỉ trong nháy mắt, mấy nghìn người đã biến mất không thấy.

Giải quyết xong đám tạp chủng này, Dạ Mệnh quay người đi bên cạnh Phong Thanh Trúc.

Lúc này người Nhạc Âm Phường cũng lấy lại tinh thần từ trong hoảng sợ, rối rít chắp tay với Dạ Mệnh.

“Chúng ta tạ ơn các chủ đại nhân ra tay cứu giúp.”

“Chuyện nhỏ.”

Dạ Mệnh nói.

“Muốn đi nơi khác nhìn xem không?”

Hắn liếc mắt nhìn sang Phong Thanh Trúc bên cạnh.

“Được.”

Phong Thanh Trúc nhẹ nhàng gật đầu.

Nửa canh giờ sau, trong một tòa sơn cốc nào đó.

“Chuyện gì xảy ra, Diệp Xà chết như thế nào?”

Một người nặng nề hỏi.

“Diệp Xà chết rồi? Làm sao có thể, không phải hắn ta dẫn đầu mấy nghìn giáo chúng tập kích Nhạc Âm Phường à?”

“Lấy thực lực của Nhạc Âm Phường vốn không phải đối thủ Diệp Xà mới đúng, thế sao lại ngã xuống?”

Nghe vậy, mấy tên hộ pháp khác đều hai mặt nhìn nhau.

Bọn họ rất rõ ràng thực lực của Diệp Xà.

Diệt một cái Nhạc Âm Phường mà thôi, sao lại chết?

“Đáng chết, Ma Thần đại nhân kêu chúng ta tiêu diệt tam tông Nhạc Âm Phường tam tông trong vòng một ngày, nếu muộn, chúng ta đều không có quả ngon để ăn.”

“Chuẩn bị triệu tập tất cả tu sĩ Vạn Trúc Giáo, bốn vị hộ pháp, chuyện diệt Nhạc Âm Phường giao cho các ngươi, đi nhanh rồi trở về.”

Giáo chủ Vạn Trúc Giáo ngồi trên chủ vị buồn bực nói.

Bốn vị hộ pháp cùng chắp tay thi lễ.

“Kính xin giáo chủ đại nhân yên tâm, chúng ta cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.”

Sau khi bốn vị hộ pháp lĩnh mệnh thì thuấn di đến không trung Vạn Trúc Giáo, đang định lao về phía Nhạc Âm Phường.

“Kỳ lạ? Sao thiên tượng lại biến thành như vậy?”

Đột nhiên một vị hộ pháp chú ý tới thiên tượng có chút không đúng.