Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 854: Thanh Trúc (1)




Trấn Ngục Ma Các.

“Các chủ cảm thấy ca khúc này của Thanh Trúc như thế nào?”

“Không tệ.”

Nghe xong, Dạ Mệnh khẽ cười nói.

Hắn nhìn bóng dáng xinh đẹp trước mặt mình.

“Thanh Trúc, ngươi xem như là một trong những người đi theo bản các chủ sớm nhất.”

“Có nguyện vọng gì muốn thực hiện không?”

Nghe vậy, Phong Thanh Trúc cũng không từ chối ý tốt của Dạ Mệnh mà nghiêm túc suy nghĩ, chợt nói: “Nếu như có thể, thiếp thân muốn trở lại thế giới cũ nhìn xem.”

Nghe được câu trả lời này, Dạ Mệnh không hề do dự nhiều, mở miệng nói: “Có thể.”

Kể từ sau khi hắn nắm quyền khống chế Vạn giới, hắn có thể tùy ý tiến vào thế giới cũ của rất nhiều sát thủ Huyết Sát Các.

Dạ Mệnh vừa nhấc tay phải, không gian rung động một trận.

“Đi với bản các chủ.”

“Đa tạ các chủ đại nhân.”

Phong Thanh Trúc thi lễ rồi cùng tiến vào trong với Dạ Mệnh.

Một giây sau, hai người đã ở một vùng trời mới.

Phong Thanh Trúc cảm nhận được sự quen thuộc kỳ lạ, trên mặt hiện lên vẻ vui sướng.

“Các chủ đại nhân có hứng thú đi xem với ta không?” Nàng mời.

“Được.”

Dạ Mệnh mở miệng.

Phong Thanh Trúc đi ở phía trước, khẽ mỉm cười.

Hai người vượt qua trăm sống ngàn núi, đi tới một ngọn Tiên Sơn, bên ngoài có dựng một tảng đá lớn sừng sững, ngay chính giữa khắc ba chữ “Nhạc Âm Phường”.

Nếu như hắn nhớ không lầm, Phong Thanh Trúc đúng là phường chủ của Nhạc Âm Phường.

Phong Thanh Trúc ngẩng đầu, hai con ngươi trong suốt như nước nhìn thoáng qua đạo cấm chế trước mặt, trong tay xuất hiện một bộ tỳ bà.

Nàng khảy vài cái, cấm chế trước mặt tự động mở ra.

Ngay lúc Phong Thanh Trúc và Dạ Mệnh bước vào ngọn Tiên Sơn này không lâu, mấy vệt sáng màu tím lướt ra từ trong lầu các trên Tiên Sơn.

“Chúng ta bái kiến phường chủ.”

“Ừ, đều bình thân.”

Phong Thanh Trúc dịu đang nói.

“Phường chủ, người biến mất lâu như vậy, chúng ta đều tưởng rằng người đã...” Nghe vậy, Phong Thanh Trúc mỉm cười nói: “Không phải ta đã trở về rồi à?”

Bên cạnh, Dạ Mệnh nhìn mấy nữ tử trẻ tuổi xuất hiện trước mặt, dáng vẻ như có điều suy nghĩ. Xem tình huống này, hệ thống dẫn Phong Thanh Trúc từ thế giới bản thân dùng cách vận chuyển như bình thường.

“Phường chủ, vị công tử này là...”

Một người nhìn về phía Dạ Mệnh mặc một bộ thanh sam, dáng vẻ ngọc thụ lâm phong.

“Có một số chuyện không thể giải thích trong nửa khắc, lát nữa ta sẽ kể với các ngươi sau.”

“Các ngươi cứ gọi hắn Dạ các chủ là được.”

Phong Thanh Trúc nói.

“Bái kiến Dạ các chủ.”

“Bái kiến các chủ.”

...

Dạ Mệnh gật đầu.

“Các chủ đại nhân, chúng ta đi vào trước đi.” Phong Thanh Trúc quay đầu nhìn về phía Dạ Mệnh, khẽ nói.

“Vậy vào thôi.”

Trong lòng một đám trưởng lão Nhạc Âm Phường đang có mặt tại đây đều hiện lên vẻ khiếp sợ.

Bởi vì trong trí nhớ trước kia, Phong Thanh Trúc tuyệt đối không có khả năng dẫn nam tử vào Nhạc Âm Phường, càng đừng nói còn gọi người này là đại nhân.

Dạ Mệnh kề vai sát cánh với Phong Thanh Trúc.

Hắn ngẩng đầu nhìn thiên đạo của Trung Thiên thế giới, chú ý một chuyện vô cùng thú vị.

Đó là hắn phát hiện ra lực lượng thiên đạo của thế giới này đang bị hấp thu không ngừng. Nhìn phương hướng, hẳn là ở phía đông.

Sau khi Phong Thanh Trúc tiến vào Nhạc Âm Phường, nàng giải thích một phe với rất nhiều trưởng lão Nhạc Âm Phường.

Sau khi giải thích sơ sơ tình hình, nàng mở miệng hỏi: “Thế cục hiện tại ở Huyền Vũ đại lục như thế nào?”

Một vị trưởng lão Nhạc Âm Phường khẽ lắc đầu, giọng điệu thoáng qua một tia nặng nề.

“Phường chủ, thật không dám giấu giếm, Vạn Trúc Giáo bị thập đại Chính đạo tông môn tiêu diệt mấy chục năm trước bỗng hồi sinh năm năm về trước.”

“Hơn nữa không biết người trong giáo tu luyện thần thông tà pháp gì mà tu vi thâm hậu, thủ đoạn quỷ dị.”

“Thập đại Chính đạo tông môn, ngoại trừ Nhạc Âm Phường, Kiếm Tông, Vân Trích Các vẫn còn, bảy tông khác đều bị Vạn Trúc Giáo tiêu diệt.”

Phong Thanh Trúc nhíu chặt lông mày, không nghĩ tới lại xuất hiện loại chuyện này.

“Ầm!”

Đúng là vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến, một tiếng nổ vang bất ngờ truyền đến.

Một nữ đệ tử nội môn Nhạc Âm Phường vội vã tiến vào trong điện, chắp tay thi lễ: “Không tốt rồi các vị trưởng lão, tu sĩ Vạn Trúc Giáo bất ngờ tấn công trận pháp hộ tông của Nhạc Âm Phường chúng ta!”

“Vạn Trúc Giáo? Sao bọn họ tìm được nơi này?”

Một người hoảng sợ nói.

Nhạc Âm Phường được xây dưng bên trong một khe núi, xung quanh có bày đại trận Mê Huyễn.

Mấy trăm năm qua, ngoại trừ đệ tử Nhạc Âm Phường chưa bao giờ có người ngoài có thể tiến vào, Đây cũng là nguyên nhân tại sao Nhạc Âm Phường có thể sừng sững trên Huyền Vũ đại lục trong thời gian dài như vậy.

Bên ngoài Nhạc Âm Phường.

Vô số đạo công kích rơi xuống vòng bảo hộ trên trận pháp cấm chế.

“Tiếp tục công kích cho bản tọa, chỉ cần phá hủy trận pháp, đám nữ nhân Nhạc Âm Phường kia sẽ biết là các ngươi.”

Một nam tử trung niên vóc người khôi ngô to lớn để trần nửa người lạnh lùng quát lớn.