Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 818: Bí cảnh Lôi tông.




“Thật là một cảnh tượng hùng vĩ, cái bí cảnh này chắc hẳn rất mạnh mẽ.”

“Hình ảnh trong cửa vào của cái bí cảnh kia giống như là một vùng phế tích vậy.”

“Chờ đã, cái phế tích này sao lại giống di chỉ của Lôi tông ngàn năm trước đến như vậy... Đây không phải là bí cảnh của Lôi tông đấy chứ.”

Xung quanh Dạ Mệnh có tiếng bàn tán ầm ĩ.

Ánh mắt của Dạ Mệnh chăm chú vào vết nứt hư không này.

Phía ngoài của khe nứt có cấm chế, nhưng đối với Dạ Mệnh đã bước vào hợp đạo cảnh đỉnh phong mà nói thì chỉ tương đương với một mảnh giấy thật mỏng ngăn cản trước mặt.

Hắn chỉ hơi chuyển động ý niệm một chút, tinh thần lực dễ dàng đi vào trong bí cảnh.

Hắn bỗng nhiên mở mắt, khóe miệng hơi vểnh lên:

“Vậy thì quá trùng hợp, xem ra đây đúng thật là bí cảnh của Lôi tông.”

Dứt lời.

Giữa không trung, vô số tia sáng bay về phía khe nứt.

“Là hoàng đế của Đại Hoang Hoàng Triều!”

“Không chỉ như vậy, còn có môn chủ của Phi Ưng môn cùng với các chưởng môn của các đại tông môn đều đang tới, xem ra cái bí cảnh đột nhiên xuất hiện này thực sự rất quan trọng nhỉ.”

Thế nhưng, hình ảnh hấp dẫn lực chú ý của người ta nhất chính là kẻ đằng sau.

“Ồ! Hơi thở mạnh mẽ thật đấy!”

“Là tông chủ của Vĩnh Lạc tông cùng với mấy vị đại năng trưởng lão!”

Sau khi Lôi tông bị đánh sập, Vĩnh Lạc tông cũng tự nhiên mà vậy trở thành bá chủ của Hạo Hải đại lục này. Vẫn cường thịnh cho đến nay.

Người ở bên ngoài xem ra, những kẻ tụ tập ở trước cái khe đều là tu sĩ mạnh mẽ nhất ở Hạo Hãn đại lục này. Có điều ở trong mắt của Dạ Mệnh thì như thế này:

“Mấy tên Thánh Cảnh cùng với một đám Bán Thánh, thực lực như vậy đặt ở thế giới trung đẳng thì coi như cũng được.”

Nơi khe nứt.

“Đại Hoang hoàng triều Tần Cao bái kiến Lâm tông chủ.”

“Điện chủ Phục Thiên điện, Trần Phụng bái kiến Lâm tông chủ.”

“Môn chủ Phi Ưng môn Ngụy Nguyên Công bái kiến Lâm tông chủ.”

•••

Thế lực khắp nơi ở nhìn thấy tông chủ của Vĩnh Lạc tông cùng với tất cả trưởng lão đều thở dài một hơi.

Hiện tại Vĩnh Lạc tông lại hoàn toàn xứng đáng là bá chủ của Hạo Hãn đại lục này, bọn họ không muốn đắc tội, cũng không dám đắc tội.

Tông chủ Vĩnh Lạc tông Lâm Đạo Tồn là một gã đàn ông trung niên đang mặc áo vàng.

Hai tay của hắn ta chắp ở sau lưng, Thánh Cảnh ngũ trọng khí thế vô cùng.

“Tốc độ tới của chư vị nhanh thật đấy nhỉ.”

Lâm Đạo Tồn khẽ mỉm cười nói.

Không người nào dám trả lời những câu này.

Lâm Đạo Tồn đi tới chỗ khe nứt.

Giơ tay phải lên nhẹ nhàng đụng vào trên cấm chế, tu vi Thánh Cảnh ngũ trọng vận chuyển trong thoáng chốc.

Những người khác ở đây đều bị sự áp bách của lực tu vi này làm cho hết hồn.

Mí mắt của Ngụy Nguyên Công mạnh mẽ nhảy lên một cái.

“Thánh Cảnh ngũ trọng quả nhiên rất khủng bố, không hổ là kẻ mạnh nhất trên Hạo Hãn đại lục hiện nay.”

Giữa lúc không ít người cho rằng Lâm Đạo Tồn có thể dễ dàng phá vỡ cấm chế này, tròng mắt của Lâm Đạo Tồn hơi híp, tay phải trực tiếp bị sức mạnh của cấm chế bắn ngược lại rồi đẩy lui mấy bước.

“Thật là một cấm chế mạnh mẽ, cấm chế như vậy sợ rằng phải có Đại Đế trong truyền thuyết mới có thể phá vỡ nổi.”

Lâm Đạo Tồn giật mình nói.

Không khỏi có người hỏi: “Xin hỏi Lâm tông chủ, lẽ nào cấm chế này cứ không phá nổi như vậy ư?”

Lâm Đạo Tồn lắc đầu:

“Vừa rồi bản tông chủ đã cảm thụ một chút, cấm chế này sẽ theo thời gian trôi đi mà suy yếu từng chút một.”

“Khoảng chừng qua mười canh giờ sau là có thể mở ra.”

Nghe được những lời này của Lâm Đạo Tồn, không ít người khẽ thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Nếu như này cái cấm chế này không thể mở không ra thì bọn họ đã đi tay không một chuyến rồi. Không lâu sau khi Lâm Đạo Tồn dứt lời, hắn ta nói: “Nói vậy thì lần này chư vị đến đây cũng là vì rất nhiều bí pháp pháp bảo các loại của Lôi tông.”

“Vật mà bản tông chủ muốn cũng chỉ có truyền thừa của Đại Đế Lôi Tông, những vật còn lại chư vị cứ cầm tự do, cho nên mong rằng đến lúc đó chư vị không nên tranh đoạt với Lâm mỗ.”

“Nếu không thì bản tông chủ cũng sẽ không khách khí. “

Lâm Đạo Tồn cười nhẹ nói.

Nghe nói khai sơn tổ sư của Lôi tông là một vị Đại Đế Nhập Đạo Cảnh. Đây chính là lý do mà hắn ta tới đây.

Nếu hắn ta có thể có được phần truyền thừa Đại Đế này, nói không chừng bình cảnh này có thể dễ dàng đột phá ngay lập tức. Trong lòng những người còn lại nghe vậy, đều nở nụ cười trên mặt.

“Ha ha, Lâm tông chủ nói đùa, đương nhiên chúng ta sẽ không tranh đoạt với Lâm tông chủ.”

“Đúng vậy đúng vậy.”

Lâm Đạo Tồn cười mà không nói.

Những lời này, một câu Lâm Đạo Tồn cũng không nghe vào tai.

Nếu như bọn họ thật sự phát hiện, sợ rằng việc đầu tiên sẽ là nhét vào trong pháp bảo không gian của chính mình, tránh cho người khác biết được.