Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 817: Mảnh vỡ cuối cùng của hệ thống




Hệ thống trả lời:

“Chỉ có thứ ký chủ không nghĩ tới, không có thứ hệ thống không lấy ra được.”

“Vậy thì thật sự tốt quá.”

Dạ Mệnh như có điều suy nghĩ.

“Hệ thống, không biết Hạo Hãn đại lục đó ở đâu vậy?”

Dạ Mệnh hỏi như vậy.

“Đang tiến hành xác định tọa độ vị trí không gian cho ký chủ...”

Số lượng đại thiên thế giới trên Chư Thiên Vạn Giới mênh mông như khói, Trung Thiên Thế Giới lại càng khỏi phải bàn.

Cho nên nếu chỉ biết một cái tên, muốn tìm tòa đại lục Hạo Hãn trong Trung Thiên Thế Giới giống như mò kim đáy biển vậy.

Trên bầu trời.

Thân hình Dạ Mệnh xuất hiện ở đây.

“Xem ra nơi này chính là Hạo Hãn đại lục. Để ta tìm xem Lôi Lệ Tông ở đâu.”

Dạ Mệnh nhắm mắt lại.

Tinh thần lực lập tức khuếch tán ra xung quanh thân thể hắn. Hạo Hãi đại lục nháy mắt bị tinh thần lực của Dạ Mệnh bao phủ. Hắn từ từ mở mắt ra, chân mày nhíu chặt.

“Kỳ quái? Sao lại không cảm nhận được mảnh vỡ hệ thống?”

Dựa theo tình hình ở quá khứ, khi hắn nhắm mắt lại, chỉ cần mảnh vỡ hệ thống nằm dưới sự bao phủ tinh thần lực của bọn họ, là có thể bị cảm nhận được một cách nhanh chóng. Dù gì thì mấy lần trước mảnh vỡ hệ thống cũng được phát hiện như vậy.

“Hệ thống, ngươi chắc chắn không ký hiệu sai vị trí chứ?”

Dạ Mệnh không nhìn được thầm hỏi trong lòng.

Hẹ thống trả lời:

“Không thể xuất hiện sự sai lệch. Hệ thống có thể cảm nhận được mảnh vỡ hệ thống ở ngay tại nơi này.”

Dạ Mệnh nhẹ giọng nói: “Vậy xem ra chỉ có thể tìm tới nơi gọi là Lôi Lệ Tông đó thôi.”

Hắn nhắm mắt lại lần nữa, lần này mặt mũi vẫn nhăn chặt lại như cũ.

Bởi vì hắn lại không phát hiện ra được cái gì gọi là Lôi Lệ Tông trên Hạo Hãn đại lục.

Dạ Mệnh thuấn di tới một cái hẻm nhỏ trong quận thành của vương triều.

Hắn bước ra khỏi hẻm nhỏ, lập tức thấy đường phố rộn ràng. Hắn đi tới trước cửa tiệm trước mặt.

“Không biết huynh đài có biết Lôi Lệ Tông ở đâu không?”

Thương gia trong cửa tiệm bị hỏi thì cẩn thận quan sát Dạ Mệnh mặc bộ quần áo màu xanh trước mặt, tướng mạo đường đường, khí thế phi phàm, nhìn một cái là biết nhà giàu nào đó hoặc là thiếu gia nhà quan lại.

Ông ta nhịn tính nết lại, hỏi: “Nếu như vị khách quan này muốn đùa giỡn thì cho xin đi. Không phải Lôi Lệ Tông đã bị Vĩnh Lạc Tông diệt sạch vào sáng sớm một ngàn năm trước hay sao?”

“Bị diệt rồi?”

Đúng thật là hắn không lường trước được chuyện như thế nào. Nghe ông ta nói như vậy, việc hắn không thể nào tìm được Lôi Lệ Tông cũng đã có câu trả lời hợp lý.

Dạ Mệnh suy nghĩ một chút, lại nói: “Không biết di chỉ Lôi Lệ Tông ở đâu vậy?”

Nếu như Lôi Lệ Tông bị diệt, hệ thống lại nhắc nhở mảnh vỡ hệ thống ở ngay lại Lôi Lệ Tông, vậy thì chỉ có một khả năng, đó là ở trong di chỉ.

Thương gia đáp: “Chủ tông Lôi Lệ Tông được thành lập bên trong một tòa bí cảnh, nghe đồn trước khi chết tông chủ Lôi Lệ Tông vì để tránh cho pháp bảo công pháp Lôi Lệ Tông bị Vĩnh Lạc Tông lấy được, cho nên đã đóng lối cửa lối vào bí cảnh rồi. Đến đây, bí cảnh Lôi Lệ Tông như biến mất trong hư không, không thấy đâu nữa. Mà những thứ tuyệt thế thần thông kia của Lôi Lệ Tông cũng không có ai lấy được.”

“Thì ra là như vậy à.”

Dạ Mệnh gật đầu một cái.

Vậy xem ra muốn lấy được mảnh vỡ hệ thống để hoàn thành nhiệm vụ, thì phải tìm được tòa bí cảnh kia trước.

“Khách quan còn có vấn đề gì không?”

“Không có.”

Dạ Mệnh lắc đầu.

Hắn xoay người rời đi.

Thương gia đó đột nhiên phát hiện trên mặt bàn xuất hiện một khối linh thạch tỏa ra linh khí.

“Mợ nó, linh thạch!”

Sau khi ông ta kêu lên một tiếng thì vội vàng bịt miệng mình lại, nhìn bốn phía xuang quanh một vòng.

Khi đã chắc chắn không có ai chú ý đến mình, ông ta vội vàng lấy khối linh thạch trước mặt bàn kia đi.

“Đây là thái tử gia nhà ai mà lại ra tay hào phóng vậy?”

Thương gia nhìn bóng lưng Dạ Mệnh rời đi, giật mình nói nhiều.

Dạ Mệnh đi trên đường phố, chìm vào trong suy nghĩ.

Biến mất giữa hư không, cũng thể hiện rằng tọa độ không gian của bí cảnh này không ổn định.

“Xem ra phải phí chút công sức rồi.”

Dạ Mệnh suy nghĩ một chút, đang chuẩn bị lấy Đại Đạo Thiên khai triển suy nghĩ vị trí của bí cảnh, sau đó lấy một loại không gian thần thông cưỡng ép mở cửa tiến vào.

Mặc dù sẽ hao phí không ít linh khí, nhưng có thể tìm được mảnh vỡ hệ thống, hoàn thành nhiệm vụ là được.

Đang lúc hắn nhắm hai mắt lại, chuẩn bị thuấn di ra bên ngoài.

Ầm ầm!

Một tiếng vang kinh thiên động địa truyền khắp toàn bộ Hạo Hãn đại lục. Dạ Mệnh quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy trên bầu trời của Hạo Hãn đại lục có một khe nứt hư không to lớn. Khe nứt kéo ra tới vô cùng.

“Là cửa vào của bí cảnh?”