Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 715: Viện quân đến.




Tuy ông ta không biết Minh Vong làm thế nào có thể ngăn trở liên tiếp vài kiếm của mình. Nhưng một chiêu Tu La Phù Đồ này chính là tuyệt kỹ của ông ta!

Lúc trước, ngay cả một Đại Đế Hợp Đạo Cảnh trung kỳ cùng cảnh giới với ông ta cũng bại dưới chiêu này. Ông ta không tin đối phương vẫn có thể không tổn hao lông tóc đỡ được chiêu này.

Minh Vong ngẩng đầu nhìn công kích của Tu La. Chỉ cảm thấy cực kỳ không thú vị…

"Để ngô cho ngươi kiến thức một chút, cái gì là công pháp chân chính."

"Minh Thần Chi Khu."

Minh Vong vừa nói ra bốn chữ này, Vĩnh Hằng Minh Kiếm xuất hiện. Hai tay hắn ta nắm chặt Vĩnh Hằng Minh Kiếm, thân kiếm thẳng tắp chỉ xuống dưới, âm khí trên áo giáp dật tán như sương.

Đây toàn bộ đều là âm khí ngưng tụ tạo thành âm vụ, sau đó sương âm đắp nặn, ngưng tụ ra một hư ảnh Tu La còn to lớn, khổng lồ gấp vạn lần Tu la của Diệp Thu Thành.

Đạo hư ảnh Minh Thần đội trời đạp đất này vung quyền về phía hư ảnh Tu La lùn hơn mình một nửa kia, Tu La không kịp tránh né, trực tiếp bị đòn đầu tiên đánh tan thành sương mù.

Thuật pháp này tựa hồ dẫn theo hệ quả phản phệ. Sau khi hư ảnh Tu La kia tan biến, Diệp Thu Thành phun ra một ngụm máu đen.

Gương mặt vốn hồng hào cũng tái nhợt rất nhiều.

Ông ta quay sang nhìn Minh Vong, đáy mắt chỉ dư lại sự khiếp sợ!

Bởi vì ông ta phát hiện tu vi của Minh Vong đã là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong!

Diệp Thu Thành mang theo tâm lý liều chết xông lên một lần, tiêu hao tinh huyết Đại Đế trong cơ thể để tiến hành phòng ngự.

Đồng thời còn xuất ra hai pháp bảo phòng ngự Đế giai hạ phẩm che ở trước người.

Công kích của Minh Thần Chi Khu đánh lên hai kiện pháp bảo kia, tiếng nổ mạnh vang lên bốn phía.

Hai pháp bảo liên tiếp ngăn cản không được công kích đáng sợ đến từ Minh Thần Chi Khu, lộ ra một tia vết rạn, sau đó vỡ tung bắn khắp nơi. Diệp Thu Thành cắn răng, còn không cam từ bỏ,

"Vạn Trọng Sơn Nhạc!"

Chỉ là dù Diệp Thu Thành giãy dụa thế nào, Minh Thần Chi Khu đều dùng lực lượng ưu thế tuyệt đối nghiền áp mà tới! Cuối cùng vị Đại tướng uy danh hiển hách Tiên Tần Thánh Triều này, Sát Lục Đại Đế được Tần Toại đặt kỳ vọng này cả thân thể và linh hồn đều bị ma diệt tiêu tán.

Sau khi giải quyết xong tên chướng mắt Diệp Thu Thành, Minh Vong quay đầu nhìn về phía Bàng Vân.

"Các chủ đại nhân có lệnh, mau chóng đẩy nhanh tốc độ."

“Rõ!” Bàng Vân đáp lễ.

Sau khi truyền lại mệnh lệnh này, Minh Vong trốn vào hư không.

Bàng Vân vừa động ý niệm. Ảnh Khôi, Kiếm Mộc, La Phật và các con rối đều xuất hiện, hắn ta mở bừng hai mắt, nhìn đám Ngự Lâm quân phía xa đã bị tình hình vừa rồi sợ mất mật kia.

“Toàn lực ứng phó! Không cần giữ lại!”

Đến tận bây giờ, một trận chiến đấu mang ý nghĩa nghiền áp triệt để mới bắt đầu triển khai.

Tại Võ Chân thánh quan.

Võ Húc ngồi trên vị trí Thánh Hoàng, lúc này vẻ mặt đã bình tĩnh hơn đôi chút.

Bởi vì vừa rồi, hắn ta đã nhận được tin tức quân cứu viện bên phía Tiên Tần thánh triều đã đuổi tới. Ban đầu khi Võ Húc biết được quân cứu viện chỉ có một người đã vô cùng tức giận, cho rằng Tần Toại đang chơi mình.

Nhưng sau khi biết được người tới chính là Diệp Thu Thành, Sát Lục Đại Đế - đại tướng đứng đầu Tiên Tần thánh triều thì lửa giận trong lòng hắn ta lập tức dập tắt.

Trong rất nhiều các vị Đại Đế Hợp Đạo của Chiến Quốc đại lục, thực lực Diệp Thu Thành chắc chắn có thể xếp vào năm vị trí đầu. Điều này đã được mọi người công nhận, đó cũng là lý do Tiên Tần thánh triều lại trở nên cường đại như vậy.

“Chỉ có điều rốt cuộc nỗi lo lắng trong lòng kia là có chuyện gì nhỉ?”

Bắt đầu từ mấy phút trước, Võ Húc luôn cảm thấy sắp xảy ra một vài chuyện không may. Hắn ta vừa dứt lời:

“Bệ hạ! Chuyện lớn không tốt!”

Nghe xong, vẻ mặt Võ Húc rúm ró như hoa cúc, ánh mắt nhìn vị đại thần đang bước tới bẩm báo ở phía trước, sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Lại xảy ra chuyện gì thế?”

“Ngự Lâm Quân đã thất bại! Đại quân của Thiên Kế thánh triều đã phá vỡ phòng tuyến!”

Vẻ hốt hoảng hiện lên trong mắt võ tướng.

“Sao có thể chứ? Diệp Thu Thành đâu? Vị Đại Đế Hợp Đạo Cảnh do Tiên Tần thánh triều cử tới đâu rồi?”

“Chết, chết rồi ạ.”

Võ Húc nghe thấy câu này, đầu óc dại ra một giây, trong lòng càng trở nên trống rỗng, không biết nên nói gì cho phải, sau đó từ từ tỉnh táo lại.

Hắn ta thấp giọng nói: “Là bị giết bởi vị Hợp Đạo trung kỳ của Thiên Kế thánh triều kia ư?”

Hắn ta nghĩ đi nghĩ lại kẻ duy nhất có thể đánh bại Diệp Thu Thành cũng chỉ có hai vị Đại Đế đã giết chết hai lão tổ hoàng thất của Võ Chân thánh triều mình mà thôi.

“Không phải, là một người khác.”

“Thiên Kế thánh triều còn có Đại Đế Hợp Đạo Cảnh khác nữa sao?”