Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 712: Thua




Cao Diệu nuốt một ngụm bọt, nơm nớp lo sợ dời ánh mắt khỏi Bàng Vân vừa quay lại trạng thái nhắm mắt lại kia.

Không ngờ!

Vị sát thủ Huyết Sát Các do thánh hoàng bệ hạ bố trí này không chỉ là một vị Hợp Đạo Cảnh bình thường, mà là Hợp Đạo Cảnh trung kỳ.

Mà chuyện kỳ quái nhất chủ yếu là Bàng Vân có thể triệu hồi ra nhiều con rối Hợp Đạo Cảnh như vậy cùng một lúc!

"Tiếp tục phá thành!" Bàng Vân lên tiếng.

Lệnh vừa ra, đại quân phá thành vội vàng thực thi.

Trên tòa Trích Tinh Lâu của Võ Chân Thánh Triều.

Hai chân Võ Húc mềm nhũn suýt ngã quỵ dưới đất.

Nguyên nhân đương nhiên là do hắn ta vừa tận mắt thấy hai vị Hợp Đạo Cảnh Thái thượng thánh hoàng tử vong!

"Thiên Kế Thánh Triều xuất hiện cường giả Hợp Đạo Cảnh sâu không lường được như vậy từ bao giờ, sao nhiều năm như vậy chưa nghe nhắc tới?"

Mặt Võ Húc cứng đờ, hắn ta lắc đầu.

Giờ không phải lúc ngồi chờ chết, cần nghĩ cách ứng đối, bằng không hôm nay Võ Chân Thánh Triều thật sự vong!

Giang sơn do các thánh hoàng đời trước đánh tới tuyệt đối không thể đánh mất trong tay mình được. Võ Húc trầm mặc một lát, cuối cùng làm ra một quyết định nặng nề!

Tiên Tần Thánh Triều.

Tần Toại nhăn chặt hai hàng lông mày.

Vẫn luôn không liên hệ được với Kim Ô cung bên kia, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.

"Bệ hạ!"

Một hộ vệ bất chợt xuất hiện trước mặt lão ta, quỳ một gối làm lễ.

"Tình huống bên Võ Chân Thánh Triều thế nào?"

Tần Toại thu hồi vẻ u sầu, lạnh giọng hỏi.

"Trước đó không lâu, hai Đại Đế thuộc hoàng thất Võ Chân Thánh Triều đồng thời xuất thế, đều là Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ."

Tần Toại nghe vậy nhướng mày.

Hai Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ đều xuất động.

Xem ra lần này đại quân Thiên Kế Thánh Triều đúng là thực lực bất phàm, vậy mà có thể ép cho hai lão tổ Hợp Đạo của Võ Chân Thánh Triều xuất thế.

"Nếu Võ Chân Thánh Triều vận dụng tới con bài chưa lật này, chứng tỏ đại quân Thiên Kế Thánh Triều cũng bị giải quyết xong rồi."

Tần Toại phỏng đoán.

Nhưng lão vừa nói xong, hộ vệ bên kia lại chợt yên lặng không nói một lời.

"Làm sao vậy? Chẳng lẽ trẫm nói sai rồi?"

Tần Toại không khỏi hỏi lại.

"Bẩm… bẩm bệ hạ, tình huống lại hoàn toàn trái ngược. Hai Đại Đế Hợp Đạo Cảnh của Võ Chân Thánh Triều đều đã bỏ mình…"

Đồng tử Tần Toại co rút mãnh liệt.

"Sao lại như vậy!"

Đại quân Thiên Kế Thánh Triều sao có thể mạnh như vậy được? Nghe tình báo truyền tới lúc trước, đại quân Thiên Kế Thánh Triều tuy rằng có không ít Đại Đế, nhưng đều là Nhập Đạo Cảnh và Dung Đạo Cảnh mà thôi. Không có lấy một Hợp Đạo Cảnh.

Sao bọn họ có thể đánh bại hai Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ được? Đúng là hoang đường.

Hộ vệ đáp: "Bệ hạ, hai Hợp Đạo Cảnh của Võ Chân Thánh Triều đều bị cùng một người giết chết."

"Một người?"

Tần Toại chỉ cảm thấy đáy lòng ngày càng căng chặt.

"Là đại tướng thống soái trăm vạn đại quân Thiên Kế Thánh Triều lần này ra tay."

"Đại tướng quân? Thiên Kế Thánh Triều có tướng quân Hợp Đạo Cảnh bực này từ khi nào?"

Tần Toại có tình báo về thực lực chỉnh thể của Thiên Kế Thánh Triều.

Trong đó, ba vị đại tướng quân của Thiên Kế Thánh Triều chỉ có thực lực Dung Đạo Cảnh mà thôi. Căn bản không có Hợp Đạo Cảnh nào.

Vậy Hợp Đạo Cảnh này xuất hiện từ đâu ra? Tần Toại ngây người.

Hộ vệ giải thích cho Tần Toại, Tần Toại trầm mặc không nói.

Vì nghe hộ vệ giảng giải xong, nội tâm lão quá mức rung động. Đại Đế Hợp Đạo Cảnh trung kỳ?

Còn chưa kể có thể triệu hồi ra rất nhiều con rối Hợp Đạo Cảnh, sao có thể chứ?

Nếu những lời này từ miệng người khác nói ra, Tần Toại chắc chắn nghi ngờ. Nhưng những lời này là do hộ vệ trung thành và tận tâm với lão nói ra, hoàn toàn chân thực, không có chút hoài nghi.

"Hừ... Xem ra, là do trẫm xem thường Thiên Kế Thánh Triều rồi."

"Không ngờ Thiên Kế Thánh Triều giấu sâu như vậy!"

"Được rồi, ngươi lui xuống trước đi."

"Vâng." Hộ vệ thối lui.

Tần Toại còn đang nghĩ xem nên tiến hành bước tiếp theo thế nào thì chợt nhướng mày.

Trên tay phải xuất hiện một miếng ngọc bội đã lâu chưa được lấy ra, chỉ thấy ngọc bội đang lóe ánh sáng nhạt.

Lão nhớ rõ khối ngọc bội này là do mấy trăm năm trước, Võ Chân Thánh Triều vì chúc mừng lão đăng cơ thánh hoàng thành công nên Võ Húc đã đặc biệt phái sứ thần đến tặng cho lão ta.

Tần Toại suy nghĩ một lúc lâu, đưa linh khí vào ngọc bội, ngọc bội lập tức lóe lên ánh sáng chói lòa.

Một hình ảnh từ ngọc bội bắn ra.

Tần Toại nhanh chóng nhìn thấy trong hình ảnh, sắc mặt và trạng thải của Võ Húc ở giữa không trung đều cực kỳ không tốt.

"Không biết Võ Thánh hoàng tìm trẫm có gì chuyện quan trọng sao?"

Tần Toại bình tĩnh hỏi.

Võ Húc trầm giọng nói: "Tần thánh hoàng, không biết ngươi có nguyện ý hợp tác với cùng ta không."

Tần Toại nheo mắt, nói:

"Ồ, sao tự nhiên muốn tìm trẫm nói hợp tác rồi? Thật không giống phong cách Võ thánh hoàng ngươi chút nào."