Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 711: Pháp tướng số mệnh (2)




Hai loại lực lượng gồm máu thịt Đại Đế và số mệnh của Võ Chân Thánh Triều đổ dồn vào pháp tướng, Võ Thanh chợt phát ra một tiếng rít gào.

"Hợp Đạo trung kỳ thì thế nào? Năm đó, cũng không phải không có Hợp Đạo Cảnh trung kỳ chết dưới tay ta!"

Trường thương Đế giai thượng phẩm trên tay Võ Thanh cùng lúc trở nên thô dài.

Võ Thanh ném thương về phía sau, pháp tướng sau lưng lão tiếp được trường thương.

Bàng Vân thấy Võ Thanh bộ dáng như chiến thần hàng lâm thì khẽ cong khóe miệng.

"Một khi đã vậy, lại thêm hai cái thì sao?"

Trước, sau hai bên Võ Thanh lập tức xuất hiện hai con rối nữa, cả hai đều là Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ!

Dù Võ Thanh cực kỳ có lòng tin với pháp tướng số mệnh của mình, nhưng giờ này cũng bị dọa cho đồng tử co rụt. Lão run rẩy vô lực: "Vẫn còn Hợp Đạo Cảnh?"

Vốn lão cho rằng hai con rối Hợp Đạo Cảnh trung kỳ kia chính là vũ khí bí mật cuối cùng của Bàng Vân rồi, không ngờ vẫn còn nữa.

Võ Thanh liếc về phía Đạo Uyên Đại Đế Võ Uyên bên kia, muốn xem tình huống bên Võ Uyên thế nào rồi, có thể tới giúp một tay không.

Nhưng hình ảnh đập vào mắt khiến cả người Võ Thanh cứng đờ.

Võ Uyên và Ảnh Khôi giao chiến triền đấu đã gần vài chung, nhưng tình thế so với Võ Thanh tưởng tượng lại khác biệt quá lớn.

Võ Uyên hoàn toàn bị Ảnh Khôi đè nặng đánh! Công kích của Ảnh Khôi nhiều lần hung mãnh sắc bén, đánh cho Võ Uyên nhiều lần đều chỉ có thể lâm vào bị động phòng ngự, dù ngẫu nhiên hoàn thủ một lần cũng bị thoải mái ngăn trở.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ e bên phía Võ Uyên xong rồi.

Võ Thanh ngẩng đầu nhìn bảy hồng hoang dị thú bị mình triệu ra. Ý niệm khẽ động, miệng lẩm nhẩm.

Sáu hồng hoang dị thú trong số đó buông tha công kích đại quân, chuyển mục tiêu về phía bên này.

“Grào!’

Một con dị thú đầu trâu thân vượn phát ra một trận rít gào. Tiếp theo, vung hai nắm tay hướng về phía Bàng Vân dưới mặt đất!

Bàng Vân ngẩng đầu nhìn trời, chỉ cảm thấy vô cùng buồn cười.

"Kiến hôi không tự biết lượng sức."

Bàng Vân dứt lời bèn nâng tay phải.

Võ Thanh nghẹn họng nhìn trân trối tình huống phát sinh trước mặt.

"Ngươi… ngươi cũng là Hợp Đạo Cảnh, còn là trung kỳ!"

"Loạn Hoa Đồng."

Đôi mắt vẫn luôn nhắm nghiền của Bàng Vân chợt mở bừng, một đôi ma nhãn màu tím xuất hiện trước mặt mọi người.

Hắn ta nhìn chằm chằm dị thú hồng hoang trên đầu, cơ thể con dị thú đang vung nắm tay kia thoáng cái phồng lên nổ tung, máu thịt văng tung tóe khắp bầu trời!

Cùng phương thức, Bàng Vân chuyển ánh mắt tới số dị thú hồng hoang còn lại, kết quả đều giống với dị thú hồng hoang kia, bị nổ tung tại chỗ.

Tâm Võ Thanh như tro tàn, nhìn về phía Bàng Vân tràn đầy khiếp sợ và kinh hãi.

Tuy Bàng Vân là Hợp Đạo Cảnh trung kỳ, nhưng ngắn ngủn chưa tới mười tức đã giải quyết bảy dị thú hồng hoang lão triệu hồi ra, làm cho lão ta không biết nên diễn tả tâm trạng rối rắm của bản thân lúc này như nào.

Pháp tướng số mệnh của Võ Thanh mạnh là mạnh thật, nhưng hai tay há có thể địch lại bốn tay, thậm chí là năm, sáu tay cơ chứ?

Không ngoài dự kiến, một khắc chung sau, Thánh Thanh Đại Đế Võ Thanh, thái thượng thánh hoàng của Võ Chân Thánh Triều cuối cùng không địch lại mà ngã xuống.

Hiện tại cũng chỉ còn Đạo Uyên Đại Đế còn đang đau khổ chống đỡ.

Đạo Uyên Đại Đế lúc trước còn coi đám người Bàng Vân như sâu kiến, giờ lại phải chịu giáo huấn thê thảm. Võ Uyên toàn thân tràn đầy vết thương, hai mắt lộ ra mệt mỏi kiệt sức.

"Đáng chết…"

Võ Uyên nhìn về phía Võ Thanh đã thân tiêu đạo vẫn phía xa, lại quay đầu nhìn về phía Ảnh Khôi trước mặt.

Lực lượng của Ảnh Khôi cứ như vô cùng vô tận vậy. Tựa như trong cơ thể có được nguồn suối linh khí bất tận.

Quan trọng hơn là, chiêu thức của Ảnh Khôi không giống công pháp hay phép thần thông gì đó. Nhìn từ bên ngoài hoàn toàn dựa vào lực lượng hình thể.

"Đến như vậy rồi còn không chịu đầu hàng, Võ Chân Thánh Triều các ngươi hôm nay bại là điều không thể ngờ."

Bàng Vân thấy cảnh này thì cười nói.

"Ha ha ha, Võ Uyên ta có chết trận sa trường cũng tuyệt đối không có khả năng đầu hàng!"

Võ Uyên quay đầu nhìn về phía Bàng Vân, cười to nói:

"Chết trận sa trường? Được thôi, ta thành toàn cho ngươi."

Bàng Vân vung tay phải, bốn con rối Hợp Đạo Cảnh thuấn di tới xung quanh Võ Uyên.

Tính cả Ảnh Khôi, tổng cộng có tới năm con rối Hợp Đạo Cảnh bao vây Võ Uyên.

"Giết hắn!" Bàng Vân hạ lệnh.

Năm con rối Hợp Đạo Cảnh đồng thời ra chiêu, chưa tới một khắc, Đạo Uyên Đại Đế đã thân tiên đạo vẫn, còn chẳng kịp chu lên một tiếng.

"Về đi." Bàng Vân nói.

Năm con rối cung kính gật đầu, tiêu thất giữa hư không.

Cao Diệu và đại quân Thiên Kế Thánh Triều tới đây hôm nay đã được chứng kiến hình ảnh cả đời không thể quên được.