Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 704: Thánh hoàng vẫn!




Nguyên Kiến Bật ngã vào hố sâu, miệng đầy máu tươi.

"Đây là… Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong sao?"

Hổ Sân thuấn di tới trước mặt ông ta, cũng không sốt ruột ra tay mà hờ hững nhìn vị thánh hoàng nắm giữ tính mạng chúng sinh này.

"Vừa rồi ông nói sai rồi, tôi không phải người của Thiên Kế Thánh Triều, nhưng Thiên Kế Thánh Triều đã trở thành phụ thuộc của Huyết Sát Các ta. Hi vọng sau khi ngươi xuống Hoàng Tuyền có thể lý giải."

"Các ngươi…"

Nguyên Kiến Bật chỉ Hổ Sân. Nháy mắt triệt để hiểu rõ.

Chẳng trách Thiên Kế Thánh Triều sẽ đột kích như vậy. Nếu hết thảy như lời Hổ Sân nói thì Thiên Kế Thánh Triều đã bị thế lực tên là Huyết Sát Các này nắm trong tay.

Vậy hành vi bất ngờ xâm chiếm Võ Chân Thánh Triều cũng là từ đó mà ra.

"Huyết Sát Các các ngươi rốt cuộc muốn…"

Sấm sét trong lòng bàn tay Hổ Sân tung hoành tàn sát bừa bãi.

Một quyền trực tiếp đánh bạo đầu vị thánh hoàng Hạo Minh Thánh Triều này.

"Bệ hạ!"

Hạo vệ bên dưới thấy cảnh này đều rít gào ầm mĩ.

"Súc sinh! Ta muốn ngươi đền mạng cho bệ hạ!"

Một hạo vệ dứt khoát tiêu hao tuổi thọ và huyết mạch Đại Đế toàn thân, nhanh như điện tới sau lưng Hổ Sân.

"Sơn Tiêu Kiếm!"

"Ngũ Hành kiếm thuật."

Hạo vệ thi triển công pháp Đế giai thượng phẩm. Hổ Sân nhìn công kích có hoa không quả này, không nhịn được mà lắc đầu.

Hổ Sân mặc cho mấy kiếm này dừng lên người chính mình.

Keng keng rầm.

Vài tiếng va chạm vang lên.

Hổ Sân vẫn đứng vững tại chỗ.

Mà công kích của hạo vệ này đều bị cương khí hộ thể của Hổ Sân cản lại.

"Ngươi không sao?" Mặt hạo vệ cứng đờ.

Gã ta không cam lòng huy động Sơn Tiêu Kiếm trong tay. Kiếm quang sắc bén lại bổ thêm vài nhát.

Vẫn là không phá được cương khí hộ thể của Hổ Sân.

Cương khí hộ thể của Hổ Sân tựa như thành sắt lũy thép vậy.

Mà công kích của hạo vệ ví như cung tên bắn về phía thành sắt lũy thép này, hoàn toàn vô dụng, chỉ là lãng phí sức lực mà thôi.

"Vậy nếm thử chiêu này đi!"

Hạo vệ hai tay nắm kiếm, linh khí bắt đầu đổ dồn vào kiếm, khí tức trên thân kiếm dần dâng lên cao.

"Lôi Tụ."

Hổ Sân thét lên, ánh mắt mọi người chuyển về phía ông ta.

Nơi hai chân Hổ Sân đứng đã vỡ vụn, kiếp lôi và lửa cùng va chạm một chỗ, lôi viêm điên cuồng phun trào quanh thân ông ta.

Lôi viêm nóng bỏng vô cùng, xen lẫn trong sức nóng là từng tiếng sấm sét lách tách, hòa lẫn vào nhau ngưng thành một con hổ.

Hổ Thú thả người nhảy, đánh thẳng về phía hạo vệ kia.

Sơn Tiêu Kiếm trong tay hạo vệ đã súc lực xong. Một kiếm chém thẳng về phía hổ thú trước mặt.

"Không, không phá?" Mặt hạo vệ tái nhợt đương trường.

Chỉ thấy một kiếm của mình bị hổ thú ngăn chặn. Sau khi đỡ kiếm, Hổ thú tiếp tục đánh thẳng tới.

Uỳnh!

Một đạo ánh lửa nổ mạnh dâng lên.

hạo vệ này không chút ngoài ý muốn táng thân nơi đó. Hiện trường chỉ còn sót lại hai hạo vệ cuối cùng.

Hai hạo vệ tuy đều là Dung Đạo Cảnh đỉnh phong nhưng sao có thể là đối thủ của nhiều sát thủ Huyết Sát Các như vậy.

Hai hạo vệ tuy đều là Dung Đạo Cảnh đỉnh phong nhưng sao có thể là đối thủ của nhiều sát thủ HSC như vậy.

Không được mấy tức, hai hạo vệ kia cũng lần lượt ngã xuống!

"Nếu nhiệm vụ của ta hoàn thành rồi, vậy ta đi trước một bước." Hổ Sân rời đi.

Huyễn Mị đưa gương mặt tuyệt trần nhìn về phía vị trí thánh hoàng cách đó không xa.

"Giờ phải dựa vào ta rồi."

"Vô tướng dịch dung thuật."

Dáng người lả lướt quyến rũ của Huyễn Mị bắt đầu xảy ra thay đổi, ngay cả gương mặt ngũ quan tinh xảo cũng vậy.

Hơn mười tức sau đó, một Huyễn Mị hoàn toàn mới xuất hiện. Huyễn Mị mang gương mặt của một người đàn ông trung niên, khoác long bào thánh hoàng.

Huyễn Mị rõ ràng giả trang thành Nguyên Kiến Bật đã chết.

"Giờ chỉ còn chờ người tới." Huyễn Mị cười tủm tỉm.

Trước khi bọn họ tiến vào, bên ngoài hoàng cung đã sớm bị bày ra một đại trận cách âm mà ngay cả Đại Đế bình thường đều không thể phát hiện. Vậy nên tuy trong cung phát sinh biến cố thật lớn nhưng các Đại Đế và đại thần của Hạo Minh Thánh Triều còn chưa nhận ra.

Võ Chân Thánh Triều.

Mặt Võ Húc xanh mét một mảnh.

Hắn ta vừa nhận được một tin tức xấu.

Ngay một khắc trước đó, đại quân Thiên Kế Thánh Triều tiến quân Võ Chân Thánh Triều.

Chuyện này hắn ta đã đoán được từ lâu nên không có gì khiếp sợ quá mức.

Việc khiến hắn ta khó coi như vậy phải là Võ Chính Quân và Võ Địa Quân mà hắn ta phái đi ngăn chặn đội quân Thiên Kế Thánh Triều ở nửa đường bị một Đại Đế không rõ tập kích bất ngờ, tổn thất thảm trọng.

Mà cũng vì bị tập kích bất ngờ, dẫn đến kế hoạch ban đầu thất bại trong gang tấc.

Không có hai đại quân do Võ Chính Quân và Võ Địa Quân cầm đâu ngăn cản, không lâu nữa quân đội Thiên Kế Thánh Triều sẽ thật sự tiến vào thành. Đây là tình cảnh Võ Húc không muốn thấy nhất.