Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 705: Lừa đảo đa dạng




"Xem ra chỉ có tạm dùng chiêu này trước."

Vì phòng ngừa tình thế càng thêm nghiêm trọng, Võ Húc suy nghĩ hồi lâu, quyết định sử dụng vũ khí bí mật.

Vốn vũ khí bí mật này hắn ta muốn lưu đến cuối cùng đối phó hai đại thánh triều Tiên Tần và Thái Nhật.

"Người tới."

Ngoài cửa nhanh chóng xuất hiện một bóng người.

"Bệ hạ có lệnh gì?"

"Truyền chri của trẫm, mở Long Uyên đại trận!"

Người kia hơi khựng lại, cúi đầu đáp:

“Tuân mệnh.”

Ánh mắt Võ Húc rất không tốt: "Hôm nay ta phải dạy cho các ngươi biết cái gì gọi là có đến mà không có về!"

Một người vừa đi, lại có một người vội vàng xuất hiện.

"Bệ hạ, có việc gấp bẩm báo!"

Nghe vậy, Võ Húc nheo mắt,

"Là chuyện Thiên Kế Thánh Triều chó má kia sao?"

"Không… không phải."

Nội tâm Võ Húc vừa căng thẳng nghe vậy cũng hòa hoãn lại.

"Vậy là chuyện gì?"

"Hai trăm vạn đại quân đóng quân nơi biên cảnh Hạo Minh Thánh Triều đang hướng về phía chúng ta!"

Võ Húc ngồi không yên, cau chặt mày:

"Nói cho rõ ràng, xảy ra chuyện gì?"

"Nửa khắc trước, quân đội của Hạo Minh Thánh Triều bất ngờ tới gần biên cảnh của chúng ta. Lý tướng quân vốn định tiến lên hỏi lại bị bên phía Hạo Minh Thánh Triều công kích bất ngờ!"

Võ Húc nghe vậy trừng lớn mắt.

"Sao có thể như vậy được!"

Võ Húc hoàn toàn không thể tưởng được chuyện này sẽ xảy ra.

"Trẫm muốn liên hệ với bên phía Hạo Minh Thánh Triều một chút, ngươi trước lui đi."

"Vâng."

Võ Húc rối rắm vô cùng, ý niệm khẽ động, hư không trước mặt chấn động lên. Chờ thấy Nguyên Kiến Bật xuất hiện, Võ Húc trầm giọng hỏi:

"Nguyên huynh, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

"Vì sao quân đội quý triều lại bất ngờ tới gần biên cảnh của ta? Còn công kích tướng sĩ bên ta nữa."

Võ Húc không biết người trò chuyện với hắn lúc này đã không còn là đồng bọn hợp tác khi xưa.

Huyễn Mị giả trang Nguyên Kiến Bật bày ra bộ dáng giật mình:

"Sao có thể chứ? Võ huynh, ta không truyền lệnh cho đại quân tới gần quý triều."

Nghe Huyễn Mị nói xong, Võ Húc càng nghi hoặc.

Nếu không phải do Nguyên Kiến Bật là thì rốt cuộc là ai truyền lệnh cho đại quân xuất động?

"Võ huynh, có thể nói tình huống chụ thể với ta không."

Huyễn Mị cố ý khiến giọng nói của mình có vẻ hoảng loạn, Võ Húc cũng không phát hiện sơ hở gì.

Hắn ta kể lại toàn bộ những chuyện mình biết cho Nguyên Kiến Bật.

Huyễn Mị gật đầu: "Thỉnh Võ huynh yên tâm, hiện tại ta lập tức tra rõ tình huống là thế nào."

"Thỉnh Nguyên huynh cẩn thận một chút, nếu đối phương có thể điều động đại quân, còn cố tình ra tay lúc này thì e chính là gian tế của triều khác."

"Được."

Sau khi chấm dứt liên hệ, đáy lòng Võ Húc nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Nếu không phải Nguyên Kiến Bật ra tay thì hắn ta yên tâm rồi. Tuy hắn ta và Nguyên Kiến Bật có giao tình không nhỏ, nhưng thế cục bây giờ thật sự khiến hắn ta lo lắng không thôi.

Lo không biết Nguyên Kiến Bật liệu có bất ngờ phản bội mình hay không.

Lại chờ gần một khắc.

Quan viên lúc trước lại xuất hiện trước mặt Võ Húc.

"Sao rồi? Có phải đại quân Hạo Minh Thánh Triều đã rút khỏi biên cảnh rồi không?" Võ Húc lập tức hỏi.

"Khụ… không phải."

"Hơn nữa, Lý tướng quân vừa… bỏ mình!"

Võ Húc đứng phắt dậy, tròng mắt suýt lồi cả ra ngoài.

Người kia nói: "Vừa rồi Lý tướng quân một mình một ngựa đơn độc tới đàm phán với Hạo Minh Thánh Triều bên kia, kết quả trúng kế của đối phương, bị mấy Đại Đế của Hạo Minh Thánh Triều liên thủ đánh chết!"

"Nực cười!" Võ Húc uất giận vạn phần.

"Bệ hạ, chúng ta cần nghênh địch sao?"

Võ Húc trầm mặc một thoáng, cắn chặt hàm răng.

"Lại chờ một chút."

Nguyên Kiến Bật đại khái còn đang xử lý chuyện này.

Bây giờ một khi Võ Chân Thánh Triều khai chiến trước, tuyệt đối là mất nhiều hơn được!

Đại Đế Dung Đạo Cảnh hậu kỳ Lí Vượn đã chết đương nhiên khiến Võ Húc phẫn nộ vô cùng. Nhưng thế cục trước mắt không có chỗ cho hắn ta xúc động.

Bây giờ Võ Chân Thánh Triều đã tới thời khắc mấu chốt, tuyệt đối không thể vì mạng của một Đại Đế mà chôn vùi giang sơn vạn năm cả Thánh Triều!

Chờ lại chờ… Chờ gần hai canh giờ, Võ Húc rốt cuộc không ngồi nổi nữa.

Hắn tan lại đưa ra yêu cầu trò chuyện với Nguyên Kiến Bật.

Lúc này, Võ Húc vừa nhìn thấy Nguyên Kiến Bật, đối phương đã trầm giọng nói: "Thỉnh Võ huynh cho ta thêm một canh giờ. Ta vừa tìm được căn nguyên, phát hiện không ít gian tế của Tiên Tần Thánh Triều và hai đại Thánh Triều khác. Chờ ta xử lý những người này xong, chuyện đại quân bên kia sẽ nhanh chóng kết thúc."

"Ta cũng chỉ vừa biết chuyện của quý tướng quân, cũng lý giải tâm trạng của Võ huynh, còn thỉnh Võ huynh nhẫn nhịn. Đây là âm mưu của đế triều khác, chúng ta tuyệt đối không thể mắc bẫy."

Không biết vì sao, Võ Húc luôn cảm thấy có gì là lạ.

Nhưng tình huống bây giờ không cho phép hắn ta nghĩ ngợi quá nhiều.

Giọng Võ Húc cứng đờ đáp:

"Được, vậy ta cho Nguyên huynh một canh giờ nữa."