Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 699: Tình hình đảo ngược




Chẳng bao lâu đã chỉ thị xong một loạt các đối sách để giải quyết vấn đề.

“Trẫm không biết Thiên Kế Thánh triều các ngươi muốn giở trò gì.”

“Nhưng trẫm sẽ làm cho các ngươi hối hận vì đã đưa ra quyết định này.”

Võ Húc gằn giọng.

Dù Thiên Kế Thánh triều có chiêu gì, hắn ta cũng không sợ.

Bởi vì xét từ tất cả phương diện, Thiên Kế Thánh triều tuyệt đối không phải là đối thủ của liên minh hai phe Võ Chân Thánh triều và Hạo Minh Thánh triều.

“Tự tìm đường chết mà thôi.”

Tin tức Thiên Kế Thánh triều đột nhiên phát động công kích cũng nhanh chóng truyền đến tai mấy Thánh triều khác.

Tại Thái Nhật Thánh triều.

Sau khi Mạnh Ngọc Tuyền Thánh Hoàng biết được tin Thiên Kế Thánh triều đột nhiên phái binh tấn công Võ Chân Thánh triều, ông ta cũng chỉ biết ngây ngẩn choáng váng.

Theo như những gì ông ta nghĩ.

Trong năm đại Thánh triều, Thiên Kế Thánh triều không thể là người mở đầu cuộc chiến.

Bởi vì Thiên Kế Thánh triều không có sự giúp sức từ bên ngoài, mà thực lực của chính bản thân Thiên Kế Thánh triều cũng không được coi là xuất sắc.

Ông ta cứ nghĩ rằng người khởi xướng trận chiến ắt phải là Tiên Tần Thánh triều mới phải. Nhưng đúng là thế sự là khó lường.

Không nghĩ tới Thánh triều không có khả năng chủ động ra tay nhất trong mắt ông ta lại là Thánh triều khai chiến đầu tiên trong ngũ đại Thánh triều.

“Ả Thánh Hoàng mới lên của Thiên Kế Thánh triều nghĩ cái gì trong đầu vậy?”

Hành động đột ngột này của Công Nghi Tư Khê cũng làm đảo lộn rất nhiều kế hoạch đã vạch sẵn của Mạnh Ngọc Tuyền. Bây giờ ông ta chỉ còn lại hai lựa chọn.

Một là triển khai sớm, hai là từ bỏ.

“Thôi vậy, trước tiên cứ yên lặng quan sát tình hình đã.”

Mạnh Ngọc Tuyền nói.

Dạo gần đây vị đại trưởng lão của Thần Công điện cũng khá lâu rồi không tới chỗ ông ta. Ông ta cứ ở mãi trong Thần Công điện, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?

Tiên Tần Thánh triều.

Khuôn mặt Tần Toại có vẻ hết sức đăm chiêu.

“Tình hình chiến đấu bây giờ thế nào rồi?”

“Bệ hạ, có vẻ Thiên Kế Thánh triều đã quyết định sẽ dồn hết sức lực để tấn công. Bọn hắn phái ra năm trăm vạn đại quân, hiện đang gây sức ép cho vùng biên cảnh của Võ Chân Thánh triều!”

“Lúc này, Thiên Kế Thánh triều tạm thời chiếm thế thượng phong.”

“Nhưng theo như hướng đi của Võ Chân Thánh triều thì viện quân của bọn hắn cũng sắp đến rồi.”

“Trẫm biết rồi.”

Tần Toại gật đầu, tay phải đỡ cằm như có điều suy nghĩ.

“Vị phó cung chủ của Kim Ô cung kia có tới không?”

“Hồi bẩm bệ hạ, còn chưa tới.”

Tần Toại nhíu mày.

Trước đó hắn ta hẹn vị phó cung chủ Kim Ô cung kia sẽ gặp nhau vào ngày hôm qua. Nhưng ngày hôm qua đối phương lại không đến.

Tần Toại cảm thấy có lẽ đối phương bị chuyện gì cầm chân nên không quá để ý, nhưng đến hôm nay đối phương vẫn không tới.

Điều này chứng minh bên đó đã xảy ra chuyện gì rồi.

“Rốt cuộc là đang có chuyện gì?”

Trong lòng Tần Toại luôn có một loại cảm giác bất an.

“Bệ hạ, chúng ta có cần phái binh qua đó không?”

Tần Toại lắc đầu nói: “Không cần, trước tiên cứ quan sát tính hình đã, đến lúc đó phái binh cũng không muộn.”

Tần Toại nhìn ra không trung ngoài khung cửa.

Thứ hắn ta cần dè chừng hiện tại vẫn là Thái Nhật Thánh triều cùng với thế lực thần bí bên ngoài đang kết minh với nó.

•••

Quay lại chiến trường.

Hai đại Thánh triều đang chĩa mũi kiếm về phía nhau, tiếng chém giết cùng tiếng vó ngựa nối liền không dứt. Đâu đâu cũng có thể nhìn thấy những thi thể dính đầy máu tươi.

Tiếng gào thét của mấy trăm vạn đại quân ầm ầm suốt phạm vi cả vạn dặm.

“Cùng xông lên đi, lũ bạc nhược!”

Là thống soái của đội quân ba trăm vạn binh lính của Võ Chân Thánh triều, Võ Thống Đại Đế mặc chiến giáp màu xanh, trên tay cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích nặng mấy trăm cân.

Hắn ta đứng trên tầng không cao nhất của chiến trường.

Một mình hắn ta đối mặt với bốn vị Đại Đế của Thiên Kế Thánh triều. Bốn vị Đại Đế liếc nhau một cái, sau đó xông lên đánh trực diện với Võ Thống Đại Đế.

Khuôn mặt Võ Thống Đại Đế đầy vết sẹo chằng chịt, hắn ta nhếch miệng cười nói:

“Võ Chân Chiến Thần!”

Phía sau lưng hắn ta hiện ra một vị Chiến Thần Pháp Tướng đội tử kim quan, trên người khoác tử kim tỏa giáp.

Pháp Tướng hừng hực sát ý lẫm liệt và chiến ý, trên tay nắm Phương Thiên Họa Kích giống như Võ Thống Đại Đế.

“Nhận lấy đòn này của bổn Đế đi!”

Võ Chân Chiến Thần nắm Phương Thiên Họa Kích đột ngột quét ngang một đòn về phía bốn vị Đại Đế trước mặt! Cả bốn vị Đại Đế của Thiên Kế Thánh triều đều là Dung Đạo Cảnh nên tất nhiên không thể nào địch lại vị tướng quân này. Bốn vị Đại Đế đều bị một chiêu của Võ Chân Thánh triều đánh bay.

Phụt!

“Người này là Bán Hợp Đạo!”

Một vị Đại Đế lùi về phía sau mấy ngàn thước, hắn ta phun ra một ngụm máu tươi rồi thốt lên thất thanh, vẻ mặt sững sờ.