Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 700: Tình hình đảo ngược (2)




Ba vị Đại Đế khác cũng bị trọng thương ở các mức độ khác nhau.

Võ Thống Đại Đế cất tiếng cười nhạo:

“Không biết Thiên Kế Thánh triều các ngươi mượn lá gan của ai mà dám tiến công Võ Chân Thánh triều ta, đúng là chán sống mà!”

“Nếu Thiên Kế Thánh triều các ngươi đã muốn tự tìm chết thì bổn Đế sẽ cho các ngươi biết giữa Thánh triều ta và các ngươi chênh lệch lớn đến nhường nào.”

Võ Thống Đại Đế hít sâu một hơi, chuẩn bị giáng cho bốn vị Đại Đế trước mặt một đòn cuối cùng.

Võ Thống Đại Đế vừa mới huy động pháp bảo Đế Giai trung phẩm là Phương Thiên Họa Kích, bỗng cảm nhận được một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng truyền đến từ đằng sau

Hắn ta lập tức xoay người lại, nhìn thấy một người áo đen lặng yên đứng ngay sau lưng mình mà hắn ta không hề hay biết.

Trái tim Võ Thống Đại Đế như run lên.

“Giả thần giả quỷ!”

Võ Thống Đại Đế nhanh chóng trấn định, nhìn người thần bí phía sau vẫn không nhúc nhích. Hừ lạnh một tiếng.

Võ Chân Chiến Thần dùng tay cầm chặt Phương Thiên Họa Kích, sau đó bổ thẳng xuống.

Ầm ầm!

Tiếng động inh tai nhức óc vang lên. Võ Thống Đại Đế trợn trừng hai mắt.

Phương Thiên Họa Kích của Pháp Tướng lại bị bàn tay phải của tên áo đen đó cản lại. Hắn ta chỉ dùng một tay đã có thể cản được công kích Pháp Tướng của hắn ư, sao lại như vậy được?

Giờ phút này, nội tâm của Võ Thống Đại Đế sôi trào cuồn cuộn.

“Linh hồn của ngươi cũng khá đặc biệt đấy, vậy ta sẽ không khách khí mà nhận lấy nó!”

Một giọng nói khàn khàn vọng ra từ dưới lớp áo choàng đen.

Võ Thống Đại Đế chỉ cảm giác được một luồng khí cực lạnh xông thẳng lên đỉnh đầu.

Vù.

Võ Thống Đại Đế nhìn thân thể mình vừa chết đi rồi biến mất dưới ánh mắt của chính mình, hắn ta định tìm kiếm cơ thể vừa tử vong xem nó đã đi đâu. Nhưng ngay sau đó, Minh Vong đã xông đến rồi dán sát vào mặt hắn.

“Nhanh như vậy!”

Võ Thống Đại Đế khiếp sợ trước tốc độ của Minh Vong.

Võ Thống Đại Đế có thể nhìn xuyên qua lớp áo choàng đen sì, thấy rõ bộ dáng chân thật của Minh Vong bên dưới hắc bào.

Dưới lớp khải giáp là một vong linh tràn ngập âm khí cùng quỷ hỏa. Đôi mắt quỷ hỏa âm hàn kia trừng trừng đối diện với Võ Thống Đại Đế khiến hắn ta lập tức cảm thấy da đầu như bị xé toạc, lông trên cơ thể dựng đứng.

Võ Thống Đại Đế vô cùng kinh hãi, cuống cuồng vung Phương Thiên Họa Kích trong tay. Phương Thiên Họa Kích lập tức lao về phía đầu của Minh Vong.

Nhưng Minh Vong đã nhanh hơn một bước.

Bàn tay phải lạnh lẽo trực tiếp bóp lấy cổ hắn, không cho Võ Thống Đại Đế cơ hội phản kháng…

Nó bắt đầu hấp thu linh hồn lực của vị đại tướng quân này.

Từ khi Minh Vong xuất hiện đến nay, toàn bộ quá trình không quá hai phút. Đủ để chứng minh Minh Vong này là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong đáng sợ cỡ nào. Võ Thống Đại Đế chỉ có thể trợn to hai mắt chứng kiến cảnh linh hồn trong cơ thể mình bị Minh Vong rút ra từng chút một.

Võ Thống Đại Đế muốn mở miệng nói cái gì đó, nhưng lại tuyệt vọng phát hiện bản thân không phát ra được bất kỳ âm tiết nào.

Sau mấy chục giây ngắn ngủi, toàn bộ hồn phách trên người vị Võ Thống Đại Đế này đã bị Minh Vong hấp thu sạch sẽ.

“Đúng là một linh hồn tốt.”

Minh Vong mỉm cười.

Hắn ta quay đầu nhìn đám Đại Đế của Thiên Kế Thánh triều đang đứng phía sau. Biểu cảm trên mặt cả bốn vị Đại Đế đều hết sức đặc sắc.

“Từ khi nào mà Huyết Sát Các lại có cường giả Đại Đế mạnh như vậy?”

Những Đại Đế kia đã chú ý tới tấm lệnh bài treo bên hông Minh Vong, chính là tổ chức tên Huyết Sát Các mà vị Thánh Hoàng mới lên ngôi kia vừa thành lập.

Bọn hắn vẫn luôn coi thường Huyết Sát Các. Dù sao triều đình cũng chưa từng điều động Đại Đế Huyết Sát Các bao giờ.

Cho nên bọn hắn đều cho rằng chiến lực cao nhất của Huyết Sát Các cũng chỉ đến mức Thánh Cảnh mà thôi.

Tuy nhiên, sự xuất hiện đột ngột của Minh Vong đã lật đổ mọi suy nghĩ đó.

Minh Vong không quan tâm đến bốn tên yếu kém không khác gì kiến hôi kia. Tầm mắt hắn ta chuyển xuống hai phe đại quân đang giao chiến ở phía dưới.

“Quân mã của ta, dựng cờ phong đô.”

Cả một mảnh đất bằng phẳng chạy dài suốt ba trăm dặm, đột nhiên xuất hiện một lá cờ u ám.

Lá cờ cắm trên mặt đất, phần phật tung bay.

Dưới bầu trời u ám, lá cờ phong đô như đang tràn ra từng luồng ánh sáng tối tăm. Mấy trăm thước phụ cận tức khắc xuất hiện từng luồng âm khí.

Sau đó, những âm khí này lan rộng ra đến ngàn thước, vạn thước. Chúng lan rộng ra xung quanh với tốc độ chóng mặt.

“Ôi trời. Tại sao thời tiết lại đột ngột trở lạnh như vậy?”

Một tướng sĩ của Võ Chân Thánh triều rùng mình vì lạnh, hắn ta suýt xoa kêu gào.

Vừa nói dứt lời, hắn ta đã nhìn thấy phía trước có một tướng sĩ Thiên Kế Thánh triều bị thương nặng.