Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 676: Tiêu diệt hầu như không còn (2)




Một ánh sáng trắng đỏ đan xen lao khỏi miệng bình rượu hồ lô, sau đó bị Giang Vô Thành bắt lấy bằng một tay.

Giang Vô Thành chấp kiếm chém về phía Ôn Vũ Hầu ở trước mặt.

Kiếm vừa đánh xuống, vòng sáng Phạn văn trực tiếp vỡ vụn thành hai nửa, kiếm khí bổ thẳng tới ngực Ôn Vũ Hầu.

Một vết máu dài khiến người nhìn mà giật mình xuất hiện, máu chảy đầm đìa…

"A."

Mặt Ôn Vũ Hầu tái nhợt.

Ông ta che vết máu đỏ tươi trên ngực.

"Còn chưa chết, xem ra ta dùng không đủ sức."

"Vậy thì bổ thêm một kiếm."

Giang Vô Thành vừa nói vừa chém ra một kiếm.

Tay phải buông thõng của Ôn Vũ Hầu vẫn nắm Thái Ô kiếm. Tâm niệm khẽ động, Thái Ô kiếm lập tức bay tới trước mặt ông ta.

Có vẻ như ông ta muốn mượn Thái Ô kiếm chắn lại một kích này.

Kiếm của Giang Vô Thành đang chém xuống thì chợt đứng khựng lại.

Giang Vô Thành từ bỏ công kích.

Ôn Vũ Hầu bên kia nghi ngờ không thôi. Thế này…

Đến tận khi ông ta thấy nụ cười bên môi Giang Vô Thành mới giật thót, cũng như nghĩ đến cái gì.

"Không hay rồi!"

Nhưng lúc này phản ứng lại đã quá muộn.

Điền Thú dồn toàn lực vào một kích, nện thẳng vào lưng Ôn Vũ Hầu, trực tiếp đánh cho trưởng lão Kim Ô cung này rơi từ trên trời xuống mặt đất.

Ruỳnh!

"Ôn trưởng lão."

Các Đại Đế còn lại thấy vậy đều gầm lên.

Bây giờ bọn họ đang bị những Đại Đế khác quấn lấy, hoàn toàn không ai có thể tránh thoát để chạy tới viện trợ cho Ôn Vũ Hầu. Ôn Vũ Hầu thất khiếu chảy máu, hơi thở thoi thóp.

Ông ta miễn cưỡng mở to hai mắt, nhìn về phía đám người Giang Vô Thành trên bầu trời.

"Dám giết bổn trưởng lão, Kim Ô cung chúng ta sẽ khiến các ngươi hối hận."

"Chúng ta chờ."

"Điền Thú, tặng lão một kích cuối cùng đi."

Điền Thú gật đầu, hai nắm tay nện ngực, rống giận một tiếng…

Tay Điền Thú nắm chặt thành quyền, lao từ trên mấy ngàn thước đánh thẳng xuống Ôn Vũ Hầu đang nằm dưới mặt đất.

Quyền tới.

Đùng đùng!

Phụt!

Ôn Vũ Hầu vốn đang thoi thóp, bị một quyền này đánh cho suýt lòi mắt ra.

Vốn ông ta ngã xuống đã tạo thành hố sâu cả ngàn thước, một quyền này của Điền Thú đánh cho cái hố biến thành hố sâu mười ngàn thước, từ trên nhìn xuống không thấy đáy. Vị trưởng lão Kim Ô cung này qua đời tại chỗ.

"Quay về." Giang Vô Thành nói.

Điền Thú gật đầu, hóa thành một vầng sáng chui ngược vào một khối mật lệnh màu đen bên hông Giang Vô Thành.

"Bây giờ chỉ còn các ngươi thôi đấy."

Giang Vô Thành quay đầu, chuyển tầm mắt về phía những Đại Đế tới từ đủ tông môn trên Hồng Tộc đại lục.

"Nhưng hình như cũng không cần ta ra tay đâu." Giang Vô Thành nhún vai.

Những Đại Đế tới từ các đại tông kia đang đối đầu với các Đại Đế Huyết Sát Các cao hơn mình vài tiểu cảnh giới chỉ có kết quả là bị đánh cho bại lui liên tục mà thôi.

Rất nhanh sau đó.

Đại Đế đầu tiên đã tử trận sau Ôn Vũ Hầu không lâu. Đại Đế quen biết với tông chủ Vệ Thạch của Ngự Kiếm tông trước đó cũng bất ngờ không kịp đề phòng, bị một sát thủ Huyết Sát Các cao hơn mình một cảnh giới xuyên trường thương qua tim!

"Vì sao lực lượng bọn họ lại mạnh như vậy, hơn nữa khí tức này hoàn toàn không như công pháp tu luyện của Hồng Tộc đại lục chúng ta.” Miệng Đại Đế này rỉ máu tươi, cúi đầu nhìn trường thương xuyên thấu thân thể mình, chợt nhớ tới một chuyện.

"Khoan đã… chẳng lẽ các ngươi không phải tu sĩ của Hồng Tộc đại lục ta?"

"Bây giờ mới phát hiện thì đã muộn rồi."

Sát thủ nhị đẳng hàng chữ Thiên cầm trường thương toét miệng cười, dùng sức rút trường thương ra khỏi tim đối thủ.

"Vĩnh biệt."

Bồi thêm một quyền vào ngực đối phương. Thân thể Đại Đế kia bay ngược ra ngoài.

Cuộc chiến này còn chóng vánh hơn trận chiến với Ngự Kiếm tông vừa rồi. Còn chưa tới một khắc, hơn mười Đại Đế phe Kim Ô cung đã tử trận. Không ai sống sót.

"Chỉ còn Kim Ô cung nữa thôi." Giang Vô Thành đưa mắt nhìn về một phía.

Vài khắc sau.

Trong Kim Ô cung.

"Không tồi, không tồi, không ngờ Ôn trưởng lão nhanh như vậy đã giải quyết xong Ngự Kiếm tông."

Các vị trưởng lão còn đang bàn luận tình báo vừa nhận được.

"Ngự Kiếm tông kia đúng là không biết sống chết. Rõ ràng biết không phải đối thủ Kim Ô cung ta còn không muốn đầu hàng. Bằng không đâu đến nỗi khiến toàn tông môn tận diệt chứ."

Có trưởng lão khịt mũi coi thường hành vi của Vệ Thạch.

"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lúc này Ôn trưởng lão cũng nên về tới rồi mới phải chứ? Sao mãi không thấy người đâu."

"Có lẽ là bị chuyện gì trì hoãn."

"Có lý."

Bọn họ đương nhiên không biết Ôn trưởng lão bọn họ nói tới đã sớm thân tiêu đạo vẫn rồi.

"Khởi bẩm chư vị trưởng lão, ngoài cung có một Đại Đế Nhập Đạo Cảnh nói muốn gặp cung chủ."

"Đại Đế Nhập Đạo Cảnh? Tu sĩ của tông môn nào?"

Đệ tử tới bẩm báo lắc đầu: "Đối phương không nói."

"Vậy để hắn ta tới đây đi."

"Vâng."