Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 675: Tiêu diệt hầu như không còn




Chu Linh nghe ông ta nói vậy thì không vui, Chu tước dị hỏa lập tức ngưng thành một quả cầu lửa, đập thẳng về phía Ôn Vũ Hầu.

Ôn Vũ Hầu giơ tay phải lên, thi triển một pháp thuật trực tiếp đánh tan cầu lửa.

"Ngươi là người tông môn nào? Muốn tự tìm cái chết đến vậy à?"

Tuy Ôn Vũ Hầu không biết thân phận Chu Linh, nhưng với sự khiêu khích của đối phương thì lại lộ ra sát ý.

"Huyết Sát Các." Chu Linh cười đáp.

Ôn Vũ Hầu nghe được cái tên xa lạ này thì còn chưa kịp phản ứng, ông ta cẩn thận suy tư một hồi… Hồng Tộc đại lục xuất hiện tông môn tên như vậy từ khi nào?

"Một tông môn Đại Đế bất nhập lưu cũng dám khiêu khích bổn trưởng lão à?"

Trong mắt Ôn Vũ Hầu mà nói, nếu ông ta chưa từng nghe nói tông môn này thì chứng tỏ nó chính là một tông môn phổ thông tại nơi xa xôi hẻo lánh.

"Bất nhập lưu?"

Chu Linh không nhịn được che miệng cười rộ lên.

"Trước mặt Huyết Sát Các chúng ta, Kim Ô cung các người còn chẳng được xem như một con kiến."

Nghe Chu Linh giễu cợt, Ôn Vũ Hầu cũng không thể nhịn nữa: "Tự tìm cái chết!"

Ôn Vũ Hầu muốn ra tay giết chết kẻ dám không ngừng khiêu khích này.

"Vị huynh đài này, không biết rượu ngon của quý đại lục hương vị thế nào nha?"

Một cánh tay bất chợt khoác lên bả vai Ôn Vũ Hầu.

Tinh thần Ôn Vũ Hầu chấn động.

Pháp bảo đế cấp hạ phẩm trong tay nháy mắt bổ tới sau lưng.

Nói thì chậm mà xảy ra rất nhanh.

Cơ thể Giang Vô Thành nhanh chóng lui lại, tránh khỏi một kiếm của Ôn Vũ Hầu.

Ôn Vũ Hầu quay đầu nhìn Giang Vô Thành cầm hồ lô rượu sau lưng. Ông ta cảnh giác vô cùng, dù sao người có thể vô thanh vô tức đến gần như vậy, tu vi ít nhất cũng ngang hàng với mình.

Mà bên kia, đám Đại Đế còn lại cũng thấy tình huống, rối rít chạy tới vây hai người Giang Vô Thành lại.

"Chư vị tới thật đúng lúc, mau cùng bổn trưởng lão bắt hai người này lại."

Ôn Vũ Hầu lập tức nói.

"Được."

Bảy Đại Đế, tính cả Ôn Vũ Hầu chuẩn bị ra tay với hai người Giang Vô Thành.

Giang Vô Thành thả hồ lô lại bên hông, nhìn đám người trước mặt:

"Các ngươi cũng bị bao vây rồi đấy."

"Bao vây? Nực cười, ta thấy là hai người các ngươi bị bao vây mới đúng."

Một Đại Đế giễu cợt ra tiếng. Lời vừa ra không lâu, chúng Đại Đế lại chợt cảm giác được bốn phương tám hướng đồng loạt xuất hiện vài luồng khí tức Đại Đế xa lạ.

"Các ngươi là người phương nào?"

"Không tốt, mau tránh ra!"

"Coi chừng!"

Bốn phía nhanh chóng truyền lại tiếng gào thê thảm.

Ôn Vũ Hầu quay đầu nhìn lại phía sau một cái. Vẻ mặt không ngừng thay đổi.

Bởi vì xung quanh bọn họ lập tức xuất hiện rất nhiều Đại Đế xa lạ chưa từng gặp mặt.

Tính toán sơ lược, hiện trường có ít nhất mười Đại Đế!

"Rốt cuộc những Đại Đế này là…"

Ôn Vũ Hầu dám khẳng định, bản thân chưa từng gặp những Đại Đế này bao giờ.

Sao bỗng nhiên Hồng Tộc đại lục lại xuất hiện nhiều cường giả Đại Đế cùng một lúc như vậy.

"Rốt cuộc các ngươi là ai?"

"Ôn trưởng lão, cẩn thận!"

Một tiếng quát khẽ vang lên.

Ôn Vũ Hầu nhanh chóng phục hồi tinh thần xoay đầu lại.

Ông ta lập tức thấy được Giang Vô Thành vừa rồi còn cách rất xa chợt thuấn di đến trước mặt mình.

Tim Ôn Vũ Hầu run lên.

"Tốc độ thật nhanh."

"Túng Hoành kiếm pháp."

Ôn Vũ Hầu quát lên, tay phải vung kiếm.

Nhưng trước khi ông ta kịp vung kiếm lên…

"Ôn trưởng lão, cẩn thận phía sau!"

Lại là một tiếng cảnh cáo vang lên.

Ôn Vũ Hầu thoáng liếc lại đằng sau, tim chợt hẫng một nhịp.

Bởi vì sau lưng ông ta xuất hiện một con cự vượn bạch kim từ khi nào.

Cự vượn dáng người khổng lồ, cặp mắt tràn đầy sát ý nhìn về phía ông ta, cánh tay trái giơ lên, không chút do dự tát về phía sau lưng Ôn Vũ Hầu.

"Đáng chết! Nếu đã không tránh khỏi thì chỉ có thể chống đỡ."

Tay trái Ôn Vũ Hầu bắt thành kiếm chỉ.

"Thuẫn phù."

Một tấm phù triện màu vàng nhạt từ ống tay áo rộng rãi lao ra, trôi lơ lửng trước người ông ta.

Phù triện dấy lên.

Từng chuỗi kim cô do Phạn văn tạo thành xuất hiện, xoay quanh cơ thể Ôn Vũ Hầu như Khẩn Cô chú.

Công kích của Điền Thú Giang Vô Thành gọi ra rơi xuống lưng Ôn Vũ Hầu.

Phạn văn hơi lay động, nhưng cũng không gợn sóng quá lớn.

"May là bổn trưởng lão còn giữ tờ phù triện Đế giai hạ phẩm này." Ôn Vũ Hầu thầm thở phào trong lòng.

Tờ phù này của ông ta có thể ngăn cản công kích của hai Đại Đế Dung Đạo Cảnh sơ kỳ một lần.

"Đừng lấy một lát phù nho nhỏ ra để múa rìu qua mắt thợ chứ."

Giang Vô Thành thấy vậy thì cười châm chọc.

"Các hạ…" Ôn Vũ Hầu vừa há miệng đã cảm thấy khí tức không đúng, mặt như màu đất:

"Không đúng! Cảm giác này… ngươi là Dung Đạo Cảnh hậu kỳ!"

Ông ta vừa phát hiện, công kích của Giang Vô Thành đã sẵn sàng phát ra.

"Tửu Trung kiếm, lên."