Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 677: Đại nạn ập xuống Kim Ô cung




Sau khi vị đệ tử này rời đi không lâu, Chu Linh lắc lư tóc đuôi ngựa nghênh ngang đi vào trong điện.

Các trưởng lão ở đây thấy bộ dáng của Chu Linh thì đều âm thầm giật mình, chỉ là ngoài mặt không thể hiện ra.

Dù sao, ở Hồng Tộc đại lục này, cũng có người sau khi đột phá Đế Cảnh lựa chọn phản lão hoàn đồng. Chỉ là tương đối ít mà thôi.

"Cung chủ Kim Ô cung ta đang bế quan, các hạ có chuyện gì có thể nói với chúng ta."

"Không biết các hạ đến từ tông môn nào, cầu kiến cung chủ vì chuyện gì?"

Một trưởng lão Nhập Đạo hậu kỳ vuốt râu hỏi.

Chu Linh nhướn môi cười: "Chu Linh, sát thủ tam đẳng hàng chữ Thiên của Huyết Sát Các, phụng mệnh Các chủ tới truyền lời cho quý cung."

"Không biết là có chuyện gì?"

"Từ hôm nay bắt đầu, Hồng Tộc đại lục này thuộc về Huyết Sát Các ta."

Chu Linh vừa dứt lời, các trưởng lão Kim Ô cung tại đây đều ngẩn người ra một lúc lâu.

Sau khi nhận rõ Chu Linh vừa nói gì, toàn trường cười ầm lên.

"Các hạ biết mình đang nói cái gì không?"

Trưởng lão Nhập Đạo Cảnh vừa rồi không nhịn được cười.

"Ý trên mặt chữ."

"Ha ha ha, nếu các hạ đùa giỡn thì khuyên các hạ đừng đem lời này ra đùa thì hơn. Nếu ngươi nói thật…"

Một trưởng lão nội môn dáng người cao to bước ra, khí tức Nhập Đạo Cảnh đỉnh phong lập tức tản mát xung quanh.

Bắp thịt trên cơ thể ông ta có kết cấu tựa như từng sợi rễ cây cổ thụ lâu năm quấn lấy nhau, cảm giác áp bách mười phần.

"Đùa ấy à? Các ngươi rất nhanh sẽ biết được thôi." Chu Linh vừa dứt lời.

Ngoài Kim Ô cung chợt vang lên một tiếng nổ rung trời động đất.

Uỳnh!

"Là ngươi làm?"

Một giọng nói tràn đầy bất thiện vang lên.

Mười ba vị trưởng lão nội môn Kim Ô cung ở đây đều chuyển mắt nhìn sang Chu Linh.

"Phải thì thế nào?"

Chu Linh quay đầu, ánh mắt nhìn thẳng một trưởng lão nội môn vẻ mặt âm trầm cách mình không xa.

"Gan lắm!"

"Từ khi Kim Ô cung ta thành lập tới nay, lần đầu thấy được kẻ chán sống như ngươi!"

"Chấn Thông Cửu Động quyền."

Quyền ý như dời non lấp biển đập thẳng về phía mặt của Chu Linh.

Chu Linh đã sớm có chuẩn bị.

Ngay trước khi công kích của đối phương kịp phát ra, thân thể nàng ta nhoáng lên, trực tiếp thuấn di tới cửa cung.

"Hừ, tránh? Ngươi tránh được sao?"

Giọng nói lạnh lùng vừa ra, trưởng lão này cũng lập tức bám theo, lướt thẳng tới sau lưng Chu Linh.

"Đối thủ của ngươi không phải bổn cô nương nha.” Chu Linh không quay đầu lại mà nói.

"Hừ, có phải hay không cũng không do ngươi quyết định!"

Một quyền của đối phương vừa muốn chạm tới gáy của Chu Linh…

"Hữu trưởng lão, cẩn thận sau lưng!"

Một trưởng lão nội môn khác thấy sau lưng Hữu trưởng lão chợt xuất hiện ánh sáng trắng đỏ thì vội hô lên.

"Sau lưng?"

Hữu trưởng lão xoay người.

Chỉ thấy một luồng sáng đỏ cướp đường đâm về phía mình.

Dưới ánh sáng, có thể loáng thoáng nhìn ra là một thanh phi kiếm Đế giai trung phẩm.

Hữu trưởng lão thầm mặc niệm.

‘Chân Tự Ngôn.’

Một con chữ thật to hiện lên trước mặt Hữu trưởng lão.

"Một Nhập Đạo Cảnh đỉnh phong mà thôi, ngươi đỡ được sao?"

Ánh sáng trắng đỏ lóe lên, phối với một tiếng cười khẽ từ bên ngoài truyền tới.

Tửu Trung kiếm tốc độ nhanh tàn nhẫn, trực tiếp đâm rách chữ ‘Chân’ của Hữu trưởng lão!

Một kiếm xuyên ngực, một kiếm mất mạng!

Hữu trưởng lão nấc nghẹn, cơ thể đổ rầm xuống.

"Rốt cuộc là công kích từ đâu tới…"

Hữu trưởng lão ngã xuống đất liếc nhìn lồng ngực bị đâm ra một hố lớn của mình, hai mắt tràn đầy khó tin.

"Ồ, vẫn chưa chết thấu à? Vậy thì lại thêm một kiếm đi." Giọng nói kinh ngạc vang lên, Tửu Trung kiếm dính vài tia máu nhắm thẳng đầu Hữu trưởng lão.

"Dừng tay!"

"Súc sinh! Ngươi dám!"

Mấy vị trưởng lão nội môn khác thấy vậy thì bất ngờ ra tay.

Một trưởng lão khác nhanh chóng thi triển một pháp bảo phòng ngự Đế giai hạ phẩm, có vẻ muốn giúp Hữu trưởng lão ngăn trở nhát kiếm đòi mạng kia.

Nhưng hoàn toàn không có tác dụng.

Hai pháp bảo đụng vào nhau, cuối cùng Tửu Trung kiếm cao hơn một phẩm giai nên thắng một nước. Tửu Trung kiếm trực tiếp đâm vào đầu Hữu trưởng lão. Sau đó Tửu Trung kiếm không ngừng lại, bay thẳng ra bên ngoài.

Một bóng người áo đỏ từng bước đi vào.

Giang Vô Thành bắt lấy Tửu Trung kiếm bay tới, tay phải nắm hồ lô rượu.

"Giang Vô Thành, sát thủ nhị đẳng hàng chữ Thiên của Huyết Sát Các, ra mắt chư vị Kim Ô cung."

Giang Vô Thành nheo mắt, giọng nói vô tình theo khuôn phép.

Nhưng giờ khắc này, hơn mười trưởng lão nội môn tại đây đều không có tâm tình nghe Giang Vô Thành nói nhảm.

"Lên!"

Một tiếng vừa ra, khí tức Đại Đế lập tức bao trùm toàn bộ Kim Ô cung.

Giang Vô Thành thấy vậy vẫn không chút e ngại.

Rất nhanh, có trưởng lão phát hiện không đúng.

"Không đúng, bốn phía còn có người!"

Chỉ thấy, từ những nơi u ám bốn phía trong điện toát ra từng bóng đen. Toàn bộ đều là Đế Cảnh!