Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 654: Một Đế chiến ba Đế




Một nam tử trung niên với cái bụng to xuất hiện. Nhìn từ trang phục mặc trên người ông ta, không khó nhận ra chính là Đại Đế của Dục Ma tông.

Công Nghi Tư Khê nhìn về phía khí tức ở đối diện, lạnh lùng nói: “Hẳn các hạ cũng không phải người của Chiến Quốc đại lục ta nhỉ?”

Khí tức phát ra bên ngoài của đối phương hoàn toàn không hợp với khí tức của Chiến Quốc đại lục này.

“Mạnh Hạo Chi phong chủ Quỷ Phong Dục Ma tông của Bá Nguyên đại lục, bái kiến Thánh Hoàng bệ hạ.”

Nam tử trung niên tươi cười đầy mặt, còn cố ý tỏ vẻ vô cùng khách sáo. Nhưng khi trông thấy sát khí chứa đựng bên trong nụ cười của đối phương, Công Nghi Tư Khê đã biết ông ta cũng như Công Nghi Tung, đến đây là để giết mình.

Ánh mắt nàng trầm xuống, nhìn sang Công Nghi Tung:

“Công Nghi Tung ngươi thật sự điên rồi ư? Ngươi đúng thật xem lời nói của phụ hoàng như gió thổi bên tai sao?”

Lúc Công Nghi Mậu tại vị, từng cảnh cáo tất cả từ các hoàng tử đại thần bên trên cho đến bình dân bá tánh trong thánh triều, một khi bị phát hiện bắt tay với thế lực ngoại giới, đều xử lý theo tội phản triều. Cho dù là thái tử như Công Nghi Tung cũng không ngoại lệ.

“Lời nói? Hừ, tại sao bổn thái tử phải nghe theo lời ông ta chứ, rõ ràng chỉ cần Thiên Kế thánh triều ta hợp tác với những thế lực khác, thì việc xâm chiếm mấy thánh triều lớn khác chưa chắc chỉ là giấc mơ, nhưng phụ hoàng với đầu óc ngu đần kia lại không làm như thế, quả thực chính là chắp tay tặng lại thiên hạ của Chiến Quốc đại lục nơi dễ như trở bàn tay đã có được.”

“Công Nghi Mậu ông ta sợ hãi nhưng không có nghĩa bổn thái tử cũng thế!”

Công Nghi Tung tràn đầy tự tin nói.

Hắn ta tin rằng chỉ cần tiến hành theo kế hoạch của mình, sớm muộn gì Chiến Quốc đại lục to lớn này sẽ là vật trong lòng bàn tay hắn ta. Đôi mắt Công Nghi Tung nhìn về phía Công Nghi Tư Khê:

“Niết Bàn Quyết thì đã sao? Hôm nay chẳng phải vẫn chỉ có con đường chết.”

“Tranh thủ thời gian, còn nhờ vị tiền bối của Dục Ma Tông đây giết nàng ta giúp bổn thái tử.”

“Được.”

Mạnh Hạo Chi gật đầu:

“Tiểu nha đầu, thiên tư không tồi, đáng tiếc ai kêu ngươi chặn đường của bọn ta chứ.”

“Tà Mãng, nuốt chửng nàng ta đi. Long vận trên người của chủ nhân một triều đại hẳn sẽ không thấp, đủ cho ngươi ăn no bụng rồi đấy.”

Mạnh Hạo Chi lấy một cái lọ rồi mở ra, một con tiểu xà thon nhỏ từ trong lọ chui ra. Sau khi tiểu xà xuất hiện lắc lư thay đổi lại trực tiếp biến thành một con mãng xà khổng lồ.

Đôi mắt màu tím của Tà Mãng nhìn thoáng qua Công Nghi Tư Khê với sắc mặt đã trắng bệch, há miệng ra. Hàm răng sắc bén hung tợn xuất hiện cắn về phía đó.

“Chẳng lẽ cứ kết thúc như vậy sao.”

Công Nghi Tư Khê khẽ nhắm mắt lại, hơi không cam lòng.

Tối qua nàng đã nghĩ ra rất nhiều biện pháp cải cách có thể giúp đỡ Thiên Kế thánh triều, nhưng vẫn chưa đợi những kế hoạch này được thực hiện, thì mình đã sắp phải rời khỏi mảnh đất này.

“Ngươi là kẻ nào?”

Tiếng hét kinh ngạc của Mạnh Hạo Chi vang lên khiến Công Nghi Tư Khê không nhịn được mở mắt ra.

Nàng nhìn thấy con Tà Mãng trước mặt mình hiện tại đã bị xẻ thành hai khúc. Không sai, chính là hai khúc như ngươi tưởng tượng.

Thân mãng xà dài cả vài chục trượng, trực tiếp bị bổ ra.

Máu tươi và nội tạng rải rác khắp mặt đất, cảnh tượng thảm thương không nỡ nhìn.

Mạnh Hạo Chi xoay đầu nhìn sang phía ánh kiếm bất chợt khi nãy.

Một kiếm khách mặc áo trắng, đầu đội mũ bước ra.

“Nhìn từ khí tức, e rằng đối phương cũng là Đế Cảnh, người này là Đại Đế của Thiên Kế thánh triều các ngươi sao?”

Mạnh Hạo Chi liếc nhìn Công Nghi Tung bên cạnh, truyền âm hỏi.

Hắn ta lập tức lắc đầu:

“Không thể nào! Bổn thái tử ở trong cung bao nhiêu năm nay chưa từng gặp vị Đại Đế này.”

Đại Đế của Thiên Kế thánh triều ngoài mấy người đang bế quan ra, căn bản chưa từng gặp mặt mấy vị khác.

“Không lẽ là Đại Đế được phụ hoàng sắp xếp tới bảo vệ Công Nghi Tư Khê trước khi qua đời sao?”

Đồng thời trong lòng Công Nghi Tung nảy sinh nghi ngờ, nghĩ tới lỡ như chuyện này là thật, lửa giận trong lòng hắn ta lại lần nữa dâng cao.

Xem ra phụ hoàng đúng là rất xem trọng vị Tam công chúa này, phái cả căn cơ của thánh triều như Đại Đế này ra.

“Nhưng phụ hoàng người càng như vậy thì bổn thái tử càng muốn giết đồ thấp hèn này!”

Công Nghi Tung cắn răng tức giận nói.

“Đại Đế thì sao chứ, ngươi thật sự tưởng rằng bổn thái tử chỉ kêu một người đến đây thôi sao?”

Hắn vừa dứt lời, lại xuất hiện thêm hai vị Đại Đế của Dục Ma tông. Tuy họ đều là Nhập Đạo Cảnh, nhưng rõ ràng có thể nhìn ra được cục diện mạnh yếu khi ba đánh một.

Sắc mặt của Công Nghi Tư Khê trắng bệch:

“Lại còn có hai người?”

Lúc này, kiếm khách áo trắng đã đi tới bên cạnh Công Nghi Tư Khê:

“Ngươi tạm thời lùi lại mấy trăm bước, còn lại cứ giao cho ta giải quyết là được.”