Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 655: Một Đế chiến ba Đế (2)




Công Nghi Tư Khê xoay đầu nhìn sang kiếm khách áo trắng, tình cờ một tấm lệnh bài quen thuộc đập vào trong mắt nàng.

“Ngươi là Huyết Sát Các…”

Trong lòng nàng ngạc nhiên không thôi.

Nàng làm theo lời của đối phương, lui tới phía xa.

Đại Đế Kiếm Thần sát thủ nhị đẳng hàng chữ Thiên của Huyết Sát Các mỉm cười.

Hắn ta giơ thanh kiếm trong tay lên, mũi kiếm chỉ về phía ba vị Đại Đế Dục Ma tông đằng trước.

“Tránh lãng phí thời gian, vì thế các ngươi ra tay cùng lúc đi.”

“Khẩu khí khá lớn, nếu vậy bọn ta thành toàn cho ngươi!”

Ba vị Đại Đế Dục Ma tông cùng nhau thi triển thủ đoạn, hoa mắt chóng mặt, đòn tấn công uy lực không tầm thường xuất hiện cùng một lúc. Khoé miệng Kiếm Thần Đại Đế khẽ cong lên.

“Khiên Tuyết, một kiếm!”

Hắn ta dồn lực vung ra một kiếm.

Mấy đòn tấn công đều tan biến dưới nhát kiếm này.

“Chỉ có vậy thôi sao?”

Sau khi Kiếm Thần Đại Đế chém xuống một kiếm, vẫn không quên chế nhạo.

“Đừng vui mừng quá sớm.”

“Tiếp chiêu! Tà Linh Tử Quang Cứu.”

Hai tay Mạnh Hạo Chi bấm tay niệm thần chú, tà khí trên người đã đạt tới một mức độ cường thịnh. Một bóng tà ma ngưng tụ xuất hiện sau lưng ông ta.

Tà ma há miệng, một quầng sáng màu đen đan xen vào nhau được bắn ra!

‘Ầm!’

Đôi mắt dưới mũ nan của Kiếm Thần Đại Đế lộ ra vẻ khinh bỉ.

“Nếu đây chính là toàn lực của ngươi, vậy ta chỉ có thể cảm thấy quá thất vọng.”

Hắn ta lại thi triển kiếm thuật…

Mạnh Hạo Chi cùng với hai vị Đại Đế dốc toàn lực đánh ra một chiêu, nhưng lại giống trước đó, vẫn bị một kiếm của Kiếm Thần đại đế chém tan lần nữa!

“Không thể nào, rốt cuộc ngươi đã đạt đến tu vi gì? Dù là Nhập Đạo Cảnh bình thường đến Nhập Đạo đỉnh phong cũng thì không có khả năng ung dung ngăn cản một đòn này của ta mới phải.”

Nhìn tà linh mình lấy làm hãnh diện chết sạch, bị một kiếm của Kiếm Thần Đại Đế chém chết lần nữa, Mạnh Hạo Chi không thể nào giữ được vẻ mặt vừa rồi.

“Nhập Đạo đỉnh phong? Đó là thứ gì.”

Giọng Kiếm Thần Đại Đế vang lên từ phía sau khiến Mạnh Hạo Chi cực kỳ hoảng sợ, nhanh chóng quay đầu.

Chỉ thấy một giây trước đó Kiếm Thần Đại Đế còn ở trước mặt mình, giây tiếp theo đã trực tiếp tới sau lưng mình. Trong tình huống ở khoảng cách gần như vậy, rốt cuộc Mạnh Hạo Chi đạt đến Nhập Đạo sơ kỳ cũng nhìn rõ tu vi của đối phương.

“Ngươi là Dung Đạo Cảnh trung kỳ?”

Kiếm Thần Đại Đế cười, không trả lời, đáp lại Mạnh Hạo Chi chỉ có ánh kiếm.

‘Xoạt!’

Mạnh Hạo Chi vị Nhập Đạo Cảnh này tan thành mây khói chỉ bằng một chiêu kiếm nhẹ nhàng của cường giả Dung Đạo Cảnh trung kỳ. Hai vị đại đế của Dục Ma tông còn lại mở to đôi mắt.

“Mạnh phong chủ!”

“Tu vi của người này là Dung Đạo, chúng ta không phải là đối thủ, nên trốn trước đã.”

Hai vị đại đế nhanh chóng trao đổi.

Sau đó, họ quyết định trong ba sáu kế, chạy là thượng sách. Thấy hai người muốn chạy trốn, Kiếm Thần Đại Đế nhún vai.

Bọn họ coi một vị Dung Đạo như mình là không khí à?

“Kiếm Cương Địa Vực.”

Kiếm Thần thầm đọc một tiếng, vung kiếm về phía trước.

Bên trong hoàng lăng nổi lên một kiếm trận, kiếm trận trực tiếp ngăn chặn mật đạo thông với bên ngoài, khiến hai vị đại đế Dục Ma tông không có cơ hội chạy trốn.

“Ta liều mạng với ngươi!”

Thấy hy vọng chạy trốn mong manh, hai người quyết định liều chết đánh một trận!

Mỗi người đều sử dụng lá bài tẩy của mình.

“Hắc Ma Tượng.”

Họ lấy ra một món pháp bảo hạ phẩm đế giai. Sau khi đẩy linh khí vào trong, pho tượng hơi rung lên. Đôi mắt của quái vật tượng đá trên đó lóe lên ánh sáng đỏ, ý thức thoát khỏi pho tượng, biến thành vật sống.

Từ trên người quái vật tượng đá này bùng nổ tu vi Nhập Đạo Cảnh trung kỳ, vẻ mặt Kiếm Thần Đại Đế không cảm xúc với chuyện này.

Bởi vì dù có nhiều loại quái vật này hơn nữa thì cũng chỉ là uổng sức mà thôi.

“Kiếm là khí, tới!”

Kiếm Thần Đại Đế hét lớn.

Trên kiếm xa, xuất hiện rất nhiều kiếm khí. Kiếm khí kinh người.

Mặc dù năng lực phòng ngự của quái vật tượng đá vượt xa tu vi bản thân. Nhưng sự tấn công của kiếm khí thật sự quá dày đặc, sức tấn công như vô tận bao la. Quái vật tượng đá nhanh chóng chịu thua dưới hàng trăm nghìn kiếm khí này.

Mà hai vị trưởng lão của Dục Ma tông cũng không kiên trì được bao lâu. Kiếm khí tiêu diệt hàng phòng ngự của họ dễ như trở bàn tay. Cuối cùng ba vị đại đế Dục Ma tông đều bỏ mạng trong hoàng lăng này.

Công Nghi Túng co đầu rụt cổ ở một góc, hoàn toàn ngây người như phỗng khi nhìn thấy cảnh này.

“Đều, đều chết hết rồi sao? Ba vị Nhập Đạo Đại Đế đều chết hết?”

Công Nghi Tư Khê chậm rãi đi tới trước mặt Công Nghi Túng.

Dường như hắn ta đã đoán được nàng muốn làm gì, nhưng Công Nghi Tung không nhịn được hỏi một câu.

“Ngươi, ngươi muốn làm gì?”

“Làm gì? Không phải trong lòng thái tử điện hạ ngươi đã biết hay sao?”