Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 605: Hợp Đạo đỉnh phong nghiền ép tuyệt đối




Có người lên tiếng nói ra thân phận của lão giả. Đông Tuyết Vân Tịch ngoảnh mặt làm ngơ.

Tay phải Ngục Hoang Đại Đế vuốt râu cười nói, liếc nhìn Đồng Tuyết Vân Tịch với ánh mắt háo sắc.

“Thôi được rồi, chờ lão phu bắt được nàng, nàng sẽ biết sự lợi hại của ta.”

“Lão phu sẽ để nàng hiểu rõ, sự chênh lệch giữa Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ cùng trung kỳ.”

Hóa ra Ngục Hoang Đại Đế tưởng rằng Đông Tuyết Vân Tịch mới đột phá Hợp Đạo Cảnh không lâu.

Nếu như lão ta biết người đứng trước mặt mình thật ra là một tôn Đại Đế Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong, không biết sẽ làm dạng biểu tình gì.

Ngục Hoang Đại Đế mỉm cười, tay phải cầm Khô Lô Quyền Trượng, đi qua hư không gõ một cái.

Bộp.

“Quỷ Chi Vụ!”

Giọng nói hạ xuống.

Khí thể màu xám vốn lơ lửng xung quanh Ngục Hoang Đại Đế đột nhiên cuồn cuộn từng đám lớn, thoáng chốc bao phủ hai người Ngục Hoang Đại Đế và Đông Tuyết Vân Tịch ở bên trong, cuối cùng hình thành một kết giới.

Giang Vô Thành ở bên cạnh thấy thế, hắn ta nhíu mày thật chặt:

“Sân Thú.”

Sân Thú ở một bên hơi động tay.

Thân thể to lớn nhảy tới trước đám khí thể dày đặc như sương mù, hội tụ toàn lực đập tới một quyền.

Ầm.

Tuy rằng âm thanh vang dội, thế nhưng khí thể màu xám lại không hề có dấu hiệu tan ra. Sân Thú rít gào một tiếng, lại huy động thêm mấy quyền đập xuống.

Ầm ầm ầm.

Nhưng cũng không có bất cứ dị động gì.

“Được rồi, trở về đi.”

Sân Thú nhận được mệnh lệnh, dừng lại động tác trong tay, lui ra phía sau vài bước, hóa thành một đạo quang lượng trở về mật lệnh của Giang Vô Thành.

Giang Vô Thành thuấn di tới trước kết giới, tay trái giơ lên, huy động lực lượng Dung Đạo Cảnh hậu kỳ chạm vào.

“Vô ích sao? Kết giới thật mạnh.”

Nhìn kết giới phòng thủ kiên cố, Giang Vô Thành hơi kinh ngạc. Hắn ta lắc đầu xoay người.

Thôi vậy, hắn ta không nên nhúng tay thì hơn.

Dù sao với tu vi của Đông Tuyết Vân Tịch, cũng không cần hắn ta phải lo lắng.

Sợ rằng cái tên Ngục Hoang Đại Đế tự cho là đúng kia vẫn chưa biết tu vi thật sự của Đông Tuyết Vân Tịch. Không biết sau khi biết được, trên mặt lão ta sẽ là dạng biểu tình gì.

Trong kết giới, Đông Tuyết Vân Tịch nhìn phương viên mấy trăm dặm bị bao phủ kín kẽ bởi Quỷ Chi Vụ xung quanh.

Ngục Hoang Đại Đế ở một bên cười cười.

“Có phải là cảm thấy không thích hợp? Ta sẽ không gạt ngươi, thân ở trong Quỷ Chi Vụ của lão phu, linh khí trong cơ thể và thậm chí là các phương diện khác sẽ phải chịu áp chế.”

“Lão phu cũng không muốn xúc phạm một tiểu mỹ nhân như ngươi, vậy nên ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng.”

“Chỉ cần...”

Nói còn chưa dứt lời, lão ta đã bị Đông Tuyết Vân Tịch cắt đứt.

“Muốn ra tay thì nhanh lên, đừng lãng phí thời gian của bản đế.”

Ngục Hoang Đại Đế bị ngắt lời, thần sắc trong hai mắt hơi trầm xuống:

“Đã như vậy, lão phu ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng này của ngươi.”

Ngục Hoang Đại Đế động thủ.

Khô Lô Quải Trượng trong tay nhấn một cái vào giữa hư không lần nữa.

“Tư Chi Vạn Quân, ứng với tiếng gọi của lão phu, hiển hiện đến đây.”

Ngục Hoang Đại Đế thì thầm một tiếng.

Xung quanh lão ta, một đám khí thể màu xám tro ngưng tụ thành một thân ảnh.

Có tên cầm lợi kiếm trong tay, cũng có tên cầm đại đao.

Vô số thân ảnh xuất hiện trên bầu trời ở nơi này.

“Bọn hắn là bại tướng dưới tay lão phu từ trước đến nay, linh hồn bị lão phu luyện chế thành hồn khu, phải chịu sự điều khiển của lão phu trọn đời. Để ngươi nhìn một chút sự cường đại của chi quỷ quân này!”

Lão ta hạ lệnh.

Chi đại quân vạn người phô thiên cái địa lướt về phía Đông Tuyết Vân Tịch. Đông Tuyết Vân Tịch tay cầm Nhật Nguyệt Luân Nguyên Kiếm.

Đối diện với một màn trước mắt, trong mắt nàng chưa từng sản sinh ra một tia gợn sóng,

“Chút tài mọn.”

Kiếm giơ lên.

Kiếm hạ xuống.

Chi đại quân vạn người nhìn như hổ lang này, trước một kiếm của Đông Tuyết Vân Tịch, soạt một tiếng, bọn hắn tan thành mây khói.

Ngục Hoang Đại Đế như bị giật mình…

“Kỳ quái, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Rõ ràng nàng ta đang bị Quỷ Chi Vụ áp chế, vì sao còn có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như vậy?”

Có vẻ như Ngục Hoang Đại Đế còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng trong chuyện này.

Nếu như vừa rồi lão ta cẩn thận cảm thụ uy lực một kiếm kia của Đông Tuyết Vân Tịch, nhất định sẽ có thể nhìn ra một ít mánh khóe từ chỗ đó. Đáng tiếc là hiện tại, ở trong mắt Ngục Hoang Đại Đế, Đông Tuyết Vân Tịch vẫn chỉ là một tôn Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ.

“Vốn định dựa vào đám vong hồn này để tiêu hao khí lực của ngươi một chút, xem ra vẫn là lão phu ta tự thân xuất mã thì hơn.”

Trong con ngươi của Ngục Hoang Đại Đế hiện lên một tia tàn khốc.

“Thiên Ma Vãng Sinh Pháp.”

Lời vừa rơi xuống, khí tức của Ngục Hoang Đại Đế bắt đầu dâng lên.