Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 604: Đại Đế tà tu đột phá Hợp Đạo nhanh nhất




“Thảo nào mấy người Bạch Hạc Đại Đế đều mất mạng, hóa ra Huyết Sát Các lại có cường giả Hợp Đạo!”

Một vị Đại Đế Nhập Đạo trung kỳ nuốt nước miếng, hoảng sợ nhìn về phía Đông Tuyết Vân Tịch như thể một vị chiến thần đứng cách đó không xa.

Mỗi nhát kiếm vung lên lại có một vị Đại Đế ngã xuống không thì bị thương nặng hơi thở thoi thóp. Thật là đáng sợ, đây là Hợp Đạo Cảnh Đại Đế ư?

“Chết tiệt, các vị đạo hữu, lão phu còn có việc đi trước một bước đây!”

Ngay sau đó đã có một vị Đại Đế chạy trốn.

Báo thù là một chuyện nhưng giữ được mạng nhỏ của mình lại là việc khác.

Ông ta không thể vì báo thù cho Đại Đế của tông môn mà chôn luôn mạng nhỏ của mình vào đó cùng. Có người chạy trốn, một vài vị Đại Đế khác vẫn còn do dự không quyết cũng lập tức đưa ra sự lựa chọn.

“Các ngươi!”

Kiếm Minh Đại Đế của Kiếm Đạo môn nhìn những Đại Đế còn sống sốt ở xung quanh từ bỏ chiến đấu lựa chọn giữ lại tính mạng mà bỏ chạy. Vẻ mặt không khỏi tức giận.

“Kiếm đạo hữu, Huyết Sát Các kia còn có một vị Hợp Đạo Đại Đế, dù thế nào chúng ta cũng không thể thắng nổi. Nếu đã không thể thắng được, hà cớ phải đâm đầu chịu chết?”

Một vị Đại Đế đứng bên cạnh Kiếm Minh Đại Đế nói xong một tiếng, nháy mắt xoay người rời khỏi.

Trận chiến này tưởng chừng phải mất nửa canh giờ mới có thể kết thúc, nhưng vì sự tham gia của Đông Tuyết Vân Tịch Hợp Đạo Cảnh Đại Đế, chốc lát đã tiến vào hồi kết. Tuy nhiên dường như nàng ta không định thả họ rời đi.

“Vô Cấu Quyết.”

Đông Tuyết Vân Tịch khẽ lẩm nhẩm một tiếng.

Hết thảy mọi thứ xung quanh lấy nàng ta làm trung tâm, từ màu sắc ban đầu thay đổi thành hai màu đen trắng, như bức tranh thủy mặc. Chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủi, tất cả mọi thứ trong phạm vi mấy vạn dặm đều biến thành một vùng đen trắng.

“Sao không động được?”

Một vị Đại Đế đang chạy trốn nhìn khắp người mình đã biến thành hai màu đen trắng, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Ngoài ra, còn có rất nhiều vị Đại Đế đều lộ ra biểu cảm y hệt như ông ta.

“Đây là sức mạnh của thời gian Đại Đạo, sát thủ của Huyết Sát Các này lại nắm chắc tinh thông như vậy?”

Đông Tuyết Vân Tịch quay mặt về phía hình ảnh đen trắng trước mắt.

“Đen sinh trắng, trắng sinh đen, thiên địa lưỡng nghi, vạn tượng tứ khư!”

“Quang ảnh tùy kiếm, diệt trừ tà vong!”

Đông Tuyết Vân Tịch thầm đọc pháp quyết, sau đó khẽ quát một tiếng, Nhật Nguyệt Luân Nguyên kiếm trong tay xoay chuyển, chỉ thấy nàng ta chém ra một nhát kiếm.

Rất nhiều Đại Đế tan thành mây khói dưới chiêu kiếm xinh đẹp này. Đông Tuyết Vân Tịch thở phào nhẹ nhõm, sau đó thu lại Vô Cấu Quyết, phạm vi mấy vạn dặm khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.

Cùng lúc đó, trong khi tất cả mọi người đều cho rằng trong trận chiến long trời lở đất này, cuối cùng Huyết Sát Các trở thành bên thắng lợi thì lại xảy ra điều bất ngờ!

“Một vị Hợp Đạo Cảnh chưa từng gặp mặt, ha ha ha, lão phu ngủ dậy một giấc, không nghĩ tới Đế Giới nhất trọng lại thật sự xuất hiện nhiều Đại Đế như vậy.”

Giọng nói cực kỳ lớn và vang dội, gần như vọng khắp toàn bộ Đế Giới nhất trọng. Có người chú ý tới Thiên Nhất giới không thích hợp.

“Mẹ kiếp các ngươi mau nhìn bầu trời Thiên Nhất giới bên kia kìa.”

Tại Thiên Nhất giới.

Một đạo huyết quang đỏ đen lao vút về phía chân trời.

Một lão giả khoác áo bào thẳng thớm màu đỏ sẫm, mày rậm tóc trắng đang bước đi trong hư không. Trên tay phải còn cầm một quải trượng bằng xương người, những khí thể màu xám thần bí trôi nổi quanh người.

Đông Vân Tịch quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía lão giả.

“Hợp Đạo Cảnh.”

“Ha ha ha, chỉ là một Hợp Đạo trung kỳ nho nhỏ mà thôi, không đáng nhắc tới.”

Lão giả nói chuyện nghe có vẻ vô cùng khiêm tốn, nhưng ngoài mặt lại bày ra dáng vẻ kiêu ngạo hoàn toàn khác. Lão giả quan sát tỉ mỉ Đông Tuyết Vân Tịch đang ở trước mặt một lượt, trong lòng ngạc nhiên không thôi!

Hai mắt lão ta lộ ra biểu cảm đáng khinh.

“Lão phu Ngục Hoang tung hoành Đế Giới nhất trọng đã nhiều năm, nhưng vẫn lần đầu tiên gặp được một vị nữ tử có vẻ đẹp tuyệt sắc nhường này như các hạ. Không biết các hạ có đồng ý trở thành thê tử của lão phu hay không?”

“Chỉ cần các hạ nguyện ý, tất cả linh thạch pháp bảo mà lão phu tích cóp được cả đời này đều thuộc về nàng.”

Sau khi biết được vị Hợp Đạo Cảnh Đại Đế ở trước mặt này là tên yêu râu xanh vô sỉ, trong mắt Đông Tuyết Vân Tịch lộ vẻ chán ghét, giọng nói lạnh nhạt: “Con kiến không biết trời cao đất dày.”

“Ha ha con kiến? Ha ha ha, lão phu tu luyện đến nay lần đầu tiên có người gọi ta là con kiến đó.”

Mà các đại thế giới ở bên dưới đã bàn tán xôn xao.

“Ôi! Ngục Hoang, chính là Ngục Hoang Đại Đế người đột phá Hợp Đạo Cảnh tà tu bằng tốc độ nhanh nhất ở hai vạn năm trước.”