Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 606: Hợp Đạo đỉnh phong nghiền ép tuyệt đối (2)




Trên gương mặt già nua lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được cấp tốc trở nên trẻ tuổi. Kể cả thân thể của Ngục Hoang Đại Đế cũng vậy.

Trong nháy mắt ngắn ngủi đó, dáng vẻ Ngục Hoang Đại Đế từ một lão giả lục tuần trực tiếp biến thành một thanh niên. Khô Lô Quải Trượng trên tay phải khẽ động theo ý niệm của lão ta, biến thành một thanh lợi kiếm được làm bằng xương. Kiếm quang băng lãnh lóe ra từ trên thân kiếm.

Lúc này, khí tức Ngục Hoang Đại Đế đã dâng lên đến tột đỉnh.

Giống như bước về phía trước một bước là có thể đạt đến Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ. Lão ta nhìn thấy ngay thân ảnh phong thần yểu điệu ở ngay phía trước mỉm cười tà mì.

“Kiếm Ma Si Pháp.”

Lão ta vọt về phía Đông Tuyết Vân Tịch.

Cùng lúc đó, Đông Tuyết Vân Tịch như cảm ứng được điều gì, dư quang hướng sang phía khác.

Chỉ thấy ngoại trừ Ngục Hoang Đại Đế trước mặt, bốn phía chung quanh cũng xuất hiện mấy tên Ngục Hoang Đại Đế, tổng cộng có năm người.

“Trò xiếc vặt vãnh.”

Đối với một màn này, Đông Tuyết Vân Tịch trả lời một câu.

Kiếm quang trên thân Nhật Nguyệt Luân Nguyên Kiếm phóng ra.

“Tuyết rơi.”

Đông Tuyết Vân Tịch phun ra hai chữ, lấy nàng làm trung tâm, trong một thoáng phương viên mấy trăm dặm bị một đạo khí âm hàn bao phủ. Không gian trong kết giới trở thành băng thiên tuyết địa, nhiệt độ chợt giảm mạnh.

Ngay khi Ngục Hoang Đại Đế cho rằng mình sắp đắc thủ, lão ta chém ra một kiếm hoa lệ trước mắt Đông Tuyết Vân Tịch, nội tâm chợt lạnh hơn phân nửa.

Đặc biệt là khi lão ta nhìn thấy đạo kiếm khí kia phóng ra, trong lòng chỉ có cảm giác sợ hãi vô cùng vô tận.

Đây tuyệt đối không phải công kích mà Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ có thể xuất ra được. Ngục Hoang Đại Đế cắn răng:

“Không đúng, phải tránh né đạo công kích này.”

Ngục Hoang Đại Đế từ bỏ việc công kích, cơ thể dừng lại, cấp tốc cầm kiếm xương trong tay che ở trước mặt. Chỉ cần có thể ngăn trở một kiếm này, hết thảy đều dễ nói.

Thế nhưng đó là một kiếm của Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong, làm sao một Hợp Đạo Cảnh trung kỳ nho nhỏ như lão ta có thể ngăn trở? Huống chi Đông Tuyết Vân Tịch còn dùng tám phần mười lực lượng để đánh ra một kiếm này.

Kiếm khí tung hoành ba vạn dặm, một kiếm có thể chém rơi nhật nguyệt tinh thần!

Không ngoài dự liệu, kiếm xương trong tay Ngục Hoang Đại Đế đầu tiên là hiện ra từng đạo vết rạn, chỉ trong chốc lát đã chia năm xẻ bảy!

Vô số kiếm khí giống như từng mảnh lưỡi dao, xé rách thân thể lão ta.

Giọng nói của Ngục Hoang Đại Đế run rẩy sợ hãi:

“Ngươi, ngươi vốn không phải Hợp Đạo sơ kỳ, ngươi là Hợp Đạo đỉnh phong?”

Đông Tuyết Vân Tịch không trả lời người kia.

Lẳng lặng nhìn vị bá chủ tà tu mấy vạn năm trước, dưới một kiếm của mình thân hồn đều bị hủy diệt kia! Sau khi chứng kiến Ngục Hoang Đại Đế đã chết không còn để lại dấu vết gì.

Đông Tuyết Vân Tịch ngẩng lên nhìn làn sương mù quỷ bao quanh mình. Lại nâng kiếm lên, chém một nhát.

Kiếm quang lộng lẫy, một kiếm phá kết giới.

Bên ngoài kết giới.

Bây giờ ánh mắt các thế lực lớn đều đang đổ dồn vào kết quả ở giữa. Tất cả mọi người vô cùng muốn biết hai Đại Đế Hợp Đạo Cảnh chiến đấu, cuối cùng ai sẽ giành được thắng lợi.

Lúc trước khi có kết quả, gần như hơn phân nửa người đều đứng về phe Ngục Hoang Đại Đế. Dù sao thì tên tuổi của Ngục Hoang Đại Đế họ đã thấy trên sách cổ nhiều đến thuộc.

Từ xưa đến nay trong Đế Giới nhất trọng, tà tu có thể bước vào Hợp Đạo Cảnh cũng chỉ có ba Đại Đế như vậy mà thôi, mà trong đó tên tuổi của Ngục Hoang Đại Đế là vang dội nhất.

Trái lại nữ tử Đại Đế Hợp Đạo Cảnh đến từ Huyết Sát Các bên kia.

Tuy rằng dung mạo có thể nói là hạng nhất, nhưng thực lực chân chính như thế nào còn phải chờ kiểm chứng. Cho nên muốn khiến người ta không đứng về phía Ngục Hoang Đại Đế cũng khó.

“Kết giới bị phá rồi sao! Xem ra thắng bại đã sắp có kết quả.”

“Chẳng qua kết giới này hình như có hơi không bình thường, trông giống như bị ép buộc phá vỡ vậy, nếu như Ngục Hoang Đại Đế thắng thì không phải chỉ cần lão ta giải trừ là được rồi sao? Chẳng lẽ...”

Có vài người dường như đã đoán được kết quả, sắc mặt thay đổi. Lúc kết giới hoàn toàn tan biến mở ra.

Mọi người chỉ thấy được một bóng người thướt tha mềm mại, trong tay cầm trường kiếm đứng trên không trung.

Mọi người ai nấy trầm mặc.

Bởi vì bọn họ đều đã biết một chuyện.

Đó chính là tà tu Đại Đế không ai bì nổi trong sách, Ngục Hoang Đại Đế thua rồi! Có vài người dường như vẫn còn chưa thể phục hồi tinh thần, đôi mắt ngơ ngẩn vô thần.

Trên bầu trời.

Đông Tuyết Vân Tịch mặt lạnh lướt qua trong giây lát.

Nếu nhiệm vụ của các chủ đại nhân đã hoàn thành, vậy nàng ta cũng không cần tiếp tục ở lại đây lãng phí thời gian nữa.