Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 588: Hình phạt về sự tham lam!




Dạ Mệnh hiện giờ đã là một vị Đại Đế Dung Đạo Cảnh đỉnh phong nên đã nhanh chóng đến Tân Đại Lục.

“Quái lạ, đều là linh khí, quả thực Đế giới nhất trọng còn lâu mới sánh bằng được.”

Dạ Mệnh trong chiếc áo dài màu xanh đen giẫm trên hư không. Nhìn xung quanh, đôi mắt hiện lên sự ngạc nhiên.

“Đó là…”

Dạ Mệnh cảm thấy có vài luồng khí tức Thánh Cảnh từ phía Nam quét đến. Hắn không khỏi quay đầu lại nhìn.

Chỉ nhìn thấy hai tu sĩ Thánh Cảnh thất trọng thiên đang đuổi theo một tu sĩ Thánh Cảnh ngũ trọng thiên.

“Mau giao Vạn Niên Chu Quả ra đây!”

“Dám giành Vạn Niên Chu Quả với bọn ta, đồ không biết sống chết.”

Hai người thấy sắp đuổi kịp tu sĩ Thánh Cảnh ngũ trọng thiên đó rồi.

Người bị đuổi theo là một nam tử trung niên, thấy hai người ở phía sau sắp đuổi kịp mình rồi, sắc mặt khó coi, có vệt máu nơi khoé miệng.

Nếu không phải vì vừa rồi bất cẩn nhận phải một đòn từ cường giả Thánh Cảnh cửu trọng thiên, hiện đang trong tình trạng trọng thương. Nếu không, với độn pháp của gã ta thì đã thoát khỏi hai người ở sau lưng từ lâu rồi.

Nhưng cho dù bây giờ mình có ném bảo dược Đế giai trung phẩm này cho hai người bọn họ thì bọn họ cũng không chắc sẽ buông tha cho mình.

Trong lúc nam tử trung niên không ngừng liếc nhìn xung quanh thì nhìn thấy Dạ Mệnh ở phía trước không xa.

Suy ngẫm một hồi rồi nghiến răng nói với Dạ Mệnh: “Chỉ cần các hạ đồng ý cứu ta thì ta sẵn lòng tặng bảo dược Đế giai trung phẩm này cho các hạ.”

Dạ Mệnh vốn không muốn lo chuyện bao đồng thì lập tức trở nên có hứng thú. Khi không nhặt được một bảo dược Đế giai trung phẩm, hắn sẵn lòng làm việc tốt này!

“Vậy ngươi ném bảo dược qua đây trước đi.” Dạ Mệnh ngoắc tay.

Nam tử trung niên hơi đau lòng nhìn Vạn Niên Chu Quả trong tay, nhưng để bảo toàn tính mạng thì vẫn phải ném cho Dạ Mệnh.

Sau khi Dạ Mệnh nhận lấy thì hai người sau lưng nam tử trung niên lập tức chuyển mục tiêu lên người mình.

“Nếu các hạ không muốn trở thành kẻ thù với Trấn Sơn môn thì ta khuyên ngươi vẫn nên mau chóng giao Vạn Niên Chu Quả ra đi.”

Dạ Mệnh mỉm cười: “Chính là ngọn núi Trấn Sơn môn sở hữu ba vị Đế Cảnh sao?”

“Vì các hạ đã biết, vậy hãy mau chóng giao Vạn Niên Chu Quả ra, ta cũng không giấu ngươi, Vạn Niên Chu Quả này chính là thứ mà một trong những lão tổ Đại Đế trong Trấn Sơn môn ta cần, nghĩ chắc không cần ta nói, các hạ cũng rất hiểu rõ sẽ có kết cục gì khi đắc tội với một Đại Đế.” Người này lạnh lùng nói.

“Đã là đồ của ta thì tại sao phải giao cho ngươi, trên trời làm gì có loại kinh doanh như vậy.” Dạ Mệnh cười nói rằng.

Thấy Dạ Mệnh không chịu trả lại, hai người đưa mắt nhìn nhau. Trực tiếp chẳng nói chẳng rằng lao đến giết Dạ Mệnh.

“Đồ không biết sống chết!”

“Thập Kiếm Quyết!”

Một người khẽ quát lên một tiếng, hai tay kết thành đạo ấn. Mười thanh phi kiếm bay ra.

“Ta cũng rất lâu chưa ra tay rồi, cũng được, ta lấy các ngươi để luyện tập vậy.” Dạ Mệnh mỉm cười.

Trong tay xuất hiện một thanh kiếm sắc bén màu đỏ tươi dài chừng bốn thước rưỡi.

“Nói ra thì ta vẫn chưa cho thanh Quỷ Sát Tu La này thấy qua máu nhỉ.”

Thanh kiếm trong tay hắn chính là Quỷ Sát Tu La – món pháp bảo Đế giai cực phẩm do hệ thống ban tặng trước đó. Có thể lờ mờ nhìn thấy sát khí quanh quẩn trên thân kiếm của Quỷ Sát Tu La. Dạ Mệnh cầm kiếm khẽ vung về phía trước.

Kiếm giáng xuống.

“E rằng ngươi không phải đang đùa chứ, đòn tấn công này của ngươi không có chút sức mạnh nào cả.”

Một trong những Thánh Cảnh của Trấn Sơn môn trước đó còn cảm nhận được một tia nguy cơ tử vong nên vội vàng dâng lên một lớp phòng ngự, nhưng hiện giờ không có gì xảy ra cả.

Hắn ta không khỏi cất lớp phòng ngự đi rồi bật cười. Dạ Mệnh cũng mỉm cười nhìn bọn họ.

Một giây sau.

Mười thanh phi kiếm đó cùng lúc chém ra vỡ vụn.

Chẳng bao lâu thì hai tu sĩ Trấn Sơn môn đó cũng có cùng một kết cục. Hai cái đầu trực tiếp không cánh mà bay, máu tươi bắn ra tung toé.

Còn nam tử trung niên đó thì ngây người đứng ở đó, đờ đẫn chết lặng.

“Không phải chứ, lẽ nào hắn ta là một Đại Đế sao?”

Nam tử trung niên mặt vàng như nghệ khi nhận ra điều bất ổn. Bởi vì hiện giờ có rất nhiều Đại Đế Cảnh ở Tân Lục Địa này. Nam tử trung niên hơi kinh hãi trong lòng.

Nghĩ đến hành động nhỏ vừa nãy của mình rất có thể đã bị Dạ Mệnh phát hiện nên một cỗ ớn lạnh xông thẳng lên thiên linh cái.

Toàn thân lạnh lẽo.

Khi đang định nhanh chóng rời khỏi nơi này, nhưng gã ta vừa quay người lại thì nhìn thấy Dạ Mệnh với Quỷ Sát Tu La trong tay đang đứng ở trước mặt mình.

“Các, các hạ có chuyện gì sao?” Nam tử trung niên nuốt một ngụm nước bọt.

“Ngươi cảm thấy loại thủ đoạn nhỏ nhoi này của mình có thể giấu được ta sao?” Dạ Mệnh bình tĩnh nói.