Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 589: Hình phạt về sự tham lam! (2)




Nam tử trung niên toàn thân lạnh toát, giống như rơi vào hầm băng vậy. Gã ta run rẩy.

Trong tay lại xuất hiện ra một viên Vạn Niên Chu Quả giống y hệt với cái vừa thấy.

Khi nhìn đến đây thì hoàn toàn không cần phải đoán cũng biết.

Vạn Niên Chu Quả mà nam tử trung niên vừa vứt cho Dạ Mệnh là đồ giả.

Nam tử trung niên vẫn vô cùng không nỡ chắp tay nhường bảo dược Đế giai trung phẩm thực sự này nên mới nghĩ ra mưu kế, sử dụng Kính Tượng Pháp Thuật để làm ra một viên Vạn Niên Chu Quả có vẻ ngoài và khí tức giống hệt, muốn dùng cái giả này để tráo cái thật.

Người trung niên dùng hai tay dâng viên Vạn Niên Chu Quả này lên, run rẩy nói: “Các, các hạ, ta thừa nhận mình đã quá tham lam, ta sẵn sàng ăn năn, ta…”

Kiếm quang giáng xuống.

Dạ Mệnh thản nhiên nhìn cái đầu của người ở trước mặt bị chém đứt.

Còn viên Vạn Niên Chu Quả thực sự đó đương nhiên đã bị hắn ý niệm chuyển động, đưa vào trong không gian tuỳ thân.

“Vì đã muốn ăn năn, vậy xuống địa ngục để ăn năn đi, nơi đó thích hợp với ngươi hơn.” Dạ Mệnh nói một tiếng rồi quay người rời đi.

Trong chốc lát, Dạ Mệnh đã đi đến nơi chiếm đóng của Huyết Sát Các.

Thánh Thiên Đế cảm nhận được sự xuất hiện của Dạ Mệnh, lập tức bước ra và chắp tay nói với hắn: “Thánh Thiên Đế bái kiến các chủ đại nhân.”

“Ừm. Không tệ không tệ, lại tìm ra một bảo địa.” Dạ Mệnh nhìn linh khí dày đặc dồi dào ở xung quanh, rất hài lòng nói.

“Các hạ đại nhân quá khen.” Thánh Thiên Đế lắc đầu.

“Sư, sư tôn.”

Bạch Sùng ở một bên vừa bước ra khỏi bế quan, nhìn thấy sư tôn lại kính cẩn như thế với một thanh niên lạ lẫm. Hắn ta vội vàng chắp tay nói: “Bạch Sùng bái kiến đại nhân.”

Tuy hắn ta không biết thân phận của Dạ Mệnh, nhưng có thể khiến một Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong như sư tôn của mình cung kính như thế thì trong lòng của hắn ta cũng có chút manh mối về thân phận của nam tử áo xanh này. Đây chính là các chủ thần long thấy đầu không thấy đuôi trong truyền thuyết của Huyết Sát Các!

“Ừm, đứng lên đi. Ngươi chính là Bạch Sùng à.” Dạ Mệnh nhìn Bạch Sùng.

Bạch Sùng gật đầu và thành thật nói: “Đúng vậy.”

Dạ Mệnh sớm đã biết đến sự tồn tại của Bạch Sùng - Khí Vận Chi Tử sở hữu khí vận bảy màu này từ trong miệng của Bách Lý Thiên Cơ. Đối với việc Thánh Thiên Đế nhận Bạch Sùng làm đệ tử, hắn đương nhiên cũng biết rất rõ.

Với thiên phú của Bạch Sùng, cộng với sự đào tạo của vị Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong như Thánh Thiên Đế thì thành tựu sau này ít nhất cũng là ở cấp Đại Đế.

“Bổn các chủ lát nữa sẽ đặt một đại trận ở đây, các ngươi đứng bên cạnh lặng lẽ quan sát là được rồi.”

“Tuân lệnh.”

Thánh Thiên Đế gật đầu. Sau đó Dạ Mệnh bay lên trời.

Bóng người bay lên bầu trời cao hàng vạn mét. Dạ Mệnh thầm nói trong lòng: “Bắt đầu đi.”

“Đang sắp đặt đại trận, mong ký chủ hãy chờ đợi một lát.”

Trên mặt đất.

Bạch Sùng đầy kinh ngạc nhìn dị tượng khắp trời cùng sự biến đổi đáng kể của đất trời, trong lòng có một cảm giác chấn động không thể nói rõ.

“Đây không còn là thứ mà một Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong có thể đạt được rồi đúng không.” Hắn ta không khỏi lẩm bẩm.

Dù sao thì hắn ta hiện đã không còn là thiếu gia chủ chỉ biết tu luyện của Bạch gia nữa. Trong những ngày đi theo Thánh Thiên Đế thì hắn ta đã đọc rất nhiều tri thức cổ thư, trong đó có một cuốn cổ thư chuyên về giải thích trận pháp.

Trong cổ thư viết rằng trận pháp mạnh nhất ở Quỳnh Du đại lục chính là đại trận Đế giai.

Hơn nữa, nếu muốn sắp đặt một đại trận Đế giai, không chỉ cần phải tiêu hao rất nhiều thiên địa chí bảo và linh thạch. Điều quan trọng hơn là còn phải mất rất nhiều thời gian.

Nếu nhanh thì ít nhất cũng phải mất một tháng, còn chậm thì phải một, hai, ba năm, thậm chí trên trăm năm cũng có. Nhưng hắn ta hiện giờ đã nhìn thấy cái gì.

Một trận pháp Đế giai thượng phẩm đang được xây dựng với tốc độ nhanh đến chóng mặt.

Điều này khiến cho hắn ta khó có thể tưởng tượng được uy lực của các chủ Huyết Sát Các này rốt cuộc mạnh mẽ kinh khủng đến mức nào.

“Ngay cả khi ta có cố gắng tu luyện đến thế nào, ngày đêm không ngừng tu luyện thì cũng hầu như không thể nào đạt đến trình độ này trong tương lai.”

Thiếu niên thầm nói một tiếng không có cách nào, sức mạnh mà Dạ Mệnh thi triển ra trong lúc này đã hoàn toàn rửa sạch thế giới quan của hắn ta.

Dạ Mệnh trên bầu trời lặng lẽ quan sát đại trận Đế giai đang tự sắp đặt xây dựng.

Hắn đương nhiên không biết rằng bản thân đã vô tình làm ra vẻ. Trong khi trận pháp đang được xây dựng thì một vùng núi non trùng điệp, núi cao sừng sững liền nhau chưa biết tên ở phía Nam đại lục.

Trấn Sơn môn với tư cách là một trong những thế lực lớn nổi tiếng ở Đế giới nhất trọng, trong những tông môn sở hữu thế lực Đại Đế thì cũng được xem là đứng đầu.