Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 587: Chấn động cả thế giới




Khả năng phòng ngự của món pháp bảo Đế giai thượng phẩm này lập tức biến mất. Ngọn lửa giáng xuống người của Hồ Thành và những người khác. Tiếng kêu gào đau đớn lập tức vang lên khắp nơi.

“Á!”

Hồ Thành bị Đại Đạo Luyện Ngục Hoả thiêu đốt đến đau khổ tột cùng.

Những trưởng lão còn lại của Toán Quái môn cũng như thế, dưới sự xen lẫn giữa hai loại âm thanh kêu gào và đau khổ, Hồ Thành và những trưởng lão Toán Quái môn đều đã mất mạng. Những thi thể hóa thành tro bụi rồi tiêu tan.

Thánh Thiên Đế phất tay: “Quay về.”

Hoàng long xoay người, lại hoá thành một luồng ánh sáng vàng trở về dưới hắc bào của Thánh Thiên Đế.

Thánh Thiên Đế trông vô cùng quái lạ đang chuẩn bị rời đi thì dường như đã cảm nhận được điều gì đó.

Khoé miệng nhếch lên: “Xem ra bổn hoàng còn cần phải làm lại lần nữa, kẻo không bao lâu sau lại xuất hiện thêm vài con ruồi không biết sống chết.”

Hắn ta ý niệm chuyển động.

Thánh Hoàng Chi Khí lượn vòng quanh người.

Thánh Hoàng Pháp Tướng ở sau lưng lại dâng lên cao.

“Kể từ ngày hôm nay, nơi này chính là lãnh thổ của Huyết Sát Các bổn hoàng, những kẻ bước vào phạm vi lãnh thổ của Huyết Sát Các thì đều sẽ xử tội chết, nếu có kẻ nào không phục thì có thể tìm bổn hoàng để đọ sức, nhưng trước tiên là ngươi phải có sức mạnh!”

Giọng nói của Thánh Thiên Đế lớn như tiếng chuông.

Tứ hải bát hoang, cả bên trong lẫn bên ngoài của Tân Đại Lục đều vang vọng giọng nói của hắn ta. Hơn nữa tu vi của bản thân Thánh Thiên Đế cũng không chút che giấu, trực tiếp giải phóng ra.

Vốn dĩ ở nơi rất xa, các Đại Đế sử dụng công pháp để nhìn trộm nơi này. Không một ai ngoại lệ đều đã chịu sự cắn trả tinh thần với những tổn thương khác nhau. Một Đại Đế Dung Đạo Cảnh khẽ ho ra một ngụm máu. Đôi mắt đầy vẻ kinh ngạc.

“Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong?”

Gã ta vốn muốn nhân lúc Đồng Quái Đại Đế với vị Đại Đế lạ lẫm không biết tên đó đánh nhau để xem có thể ngư ông đắc lợi hay không…

Bây giờ xem ra, may thay gã ta không hấp tấp như thế, nếu không thì e rằng kết cục chỉ sẽ giống như đám người Toán Quái môn.

Sau khi Thánh Thiên Đế dứt lời không bao lâu thì các Đại Đế trên đại lục căn bản đều đã biết Quần Phong Chi Địa ở phía Đông đã là địa bàn của Đại Đế Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong.

Thánh Thiên Đế đã trở về nơi đóng quân của Huyết Sát Các. Bước chân dịch chuyển đến nơi cách Bạch Sùng tu luyện không xa.

Bạch Sùng ngồi xếp bằng trên mặt đất, đang nhanh chóng hấp thu luồng linh khí liên tục không dứt từ khắp nơi.

“Không hổ danh là thiên kiêu có đại khí vận, với tốc độ tu luyện như vậy thì tin rằng không đến nửa canh giờ là có thể bước vào cảnh giới Dưỡng Thần.”

Thánh Thiên Đế gật đầu.

Ở Đế giới nhất trọng.

“Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh [Mới], phần thưởng là trận pháp Đế giai thượng phẩm, sát thủ nhị đẳng hàng chữ Thiên: 1, sát thủ tam đẳng hàng chữ Thiên: 1…”

Dạ Mệnh khẽ mỉm cười khi nghe thấy giọng nói êm tai của hệ thống.

Cử Thánh Thiên Đế ra tranh đoạt quả nhiên là không có vấn đề gì, lại còn hoàn thành nhiệm vụ do mình giao nhanh chóng như vậy.

“Trận pháp Đế giai thượng phẩm sao…”

Dạ Mệnh suy ngẫm một hồi rồi hỏi: “Hệ thống, trận pháp này có giống với đại trận Tiên giai cực phẩm trước đó không, bất kỳ nơi nào thuộc về Huyết Sát Các đều là nơi được trận pháp bao phủ sao?”

“Bẩm báo ký chủ, những trận pháp mà hệ thống đưa cho đều có tính năng này, xin ký chủ hãy yên tâm.”

Câu trả lời của hệ thống khiến cho hắn vui mừng khôn xiết.

“Ta biết rồi. Nếu đã vậy thì hãy đặt trận pháp Đế giai thượng phẩm này lên trên Tân Đại Lục đó đi.”

Với sự bảo vệ của trận pháp Đế giai thượng phẩm thì cuộc hành động trên Tân Đại Lục của Huyết Sát Các này chỉ sẽ càng an toàn hơn.

“Chỉ là để duy trì sự vận chuyển của trận pháp Đế giai thượng phẩm này, e rằng linh thạch sẽ là một con số chấn động.”

Dạ Mệnh hơi xót xa.

E rằng lúc đó lại phải tiêu hao điểm uy vọng mà hắn vừa tích lũy không bao lâu.

“Hệ thống, ta nhớ sự sắp đặt của trận pháp nhất định phải cần chính bản thân ta có mặt đúng không?”

“Đúng vậy, bởi vì chỉ cần ký chủ ở phạm vi đó thì hệ thống mới có thể sắp đặt trận pháp.”

“Ôi, thật là phiền phức.” Dạ Mệnh thở dài.

Hắn nhìn về phía trước, bình thản nói: “Nguỵ Uyên.”

“Có thuộc hạ, các chủ đại nhân có căn dặn gì?” Một nam tử thanh niên với tóc thắt đuôi ngựa bước ra.

Từ tấm lệnh bài sát thủ ở thắt lưng của hắn ta có thể thấy được đây là một vị Đại Đế Dung Đạo Cảnh.

“Bổn các chủ phải ra ngoài một chuyến. trong khoảng thời gian ngắn ngủi ta không ở trong các thì ta sẽ tạm thời giao cho ngươi phụ trách việc của Đế giới nhất trọng.”

“Xin các chủ đại nhân hãy yên tâm, thuộc hạ bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

“Tốt.”

Sau khi Dạ Mệnh đứng dậy thì lập tức biến mất.