Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 575: Chủ Sát Điện




Cẩn thận lắng nghe, có thể loáng thoán nghe được vô số tiếng hò hét truyền ra từ trong khối tinh thạch này.

Dâm Sát Tà cười nói:

“Yên tâm, bản điện chủ sẽ không giết các ngươi, nhưng sẽ để các ngươi làm một chuyện mà dù phần mộ tổ tiên có bốc khói xanh cũng không cầu được.”

Ánh mắt Dâm Sát nhìn về phía quan tài có chủ Sát Điện đang ngủ say.

“Bắt đầu đi!”

Dâm Sát đầy vẻ tự đắc, lẩm bẩm chú ngữ mà người thường khó có thể hiểu được.

Tinh thạch huyết sắc khẽ rung lên, giống như được dẫn dắt, từ từ bay lên, vọt về phía quan tài trong cơn lốc đen.

Khi tinh thạch hóa thành một vệt sáng, thành công tiến vào trong cơn lốc, đồng thời lơ lửng trên quan tài.

Dâm Sát cười: “Ha ha ha, chỉ cần chờ một chút thời gian cuối cùng là có thể đại công cáo thành rồi.”

Sau khi tiếng cười mới vừa vang lên không lâu, âm thành của Dâm Sát bỗng im bặt.

Rầm!

Tầm mắt đặt vào tinh thạch huyết sắc phía trên quan tài.

Tinh thạch đột nhiên vỡ vụn!

Sau đó, vô số hồn thể không ngừng bay ra từ trong thủy tinh.

Nụ cười trên mặt Dâm Sát cứng đờ.

“Rốt cuộc là ai?”

Dâm Sát giống như một con chó điên. Không ngừng la hét với xung quanh.

“Là ai làm? Rốt cuộc là tên không biết sống chết nào làm.”

Dâm Sát rất điên cuồng.

Trên mặt tưởng lão Sát Điện phía sau cũng đầy vẻ tiếc hận, cơ bản là không hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Tinh thạch nổ tung cũng làm cho bọn họ bất ngờ không kịp chuẩn bị.

Bởi vì bọn họ hoàn toàn còn không phát hiện ra điều gì thì tinh thạch đã tự mình nổ tung.

“Ngươi chính là điện chủ Sát Điện?” Một giọng nói mang theo ý cười vang lên.

Thuận theo giọng nói, Dâm Sát quay đầu lại, cuối cùng cũng thấy được một người.

Một nam tử đeo mặt nạ che đi phần dưới cằm, mặc áo đuôi tôm kỳ dị xuất hiện ở bên trái của Dâm Sát.

“Là ngươi ra tay!”

Dâm Sát cắn răng, nhìn về phía người trước mặt.

Đối phương gật đầu.

Tuy trong lòng Dâm Sát tức giận đến cực điểm nhưng vẫn chưa đánh mất lý trí mà trực tiếp ra tay.

Hai mắt của hắn ta cẩn thận quan sát gã nam tử ăn mặc trang phục quái dị này. Chỉ thấy đối phương có dáng người thon dài, cao gần một mét chín. Khi ánh mắt Dâm Sát nhìn thấy tấm lệnh bài ở trên hông đối phương thì trong lòng thoáng cái đã hiểu rõ.

“Ngươi là người của Huyết Sát Các à?”

Với tư cách là điện chủ Sát Điện, đương nhiên cũng có hiểu biết nhất định về Huyết Sát Các, bá chủ hiện tại danh xứng với thực của Địa giới tứ trọng.

“Hừ, bản điện chủ còn chưa nghĩ đến chuyện gây phiền phức cho các ngươi, không ngờ là chính các ngươi lại tìm tới cửa trước. Các ngươi đã muốn chết như vậy, bản tọa sẽ lập tức thành toàn cho các ngươi.”

Dâm Sát liếc mắt nhìn ba trưởng lão Sát Điện đứng quanh mình. Ba vị trưởng lão gật đầu, hơi nghiêng người, phóng thẳng về phía sát thủ Huyết Sát Các phía trước.

“Bách Việt Thiên Xà Tướng!”

Một trưởng lão bày ra tu vi Đan Hồn Cảnh tam trọng thiên, phía sau ông ta xuất hiện một Pháp Tướng Mãng Xà màu đen.

Mãng xà phun lưỡi, hai mắt màu đỏ tươi, ngoác miệng táp về phía sát thủ trước mặt.

“Người không biết thì không sợ gì, những lời này đúng là có lý mà.” Hắn ta cười nói.

Tu vi Thánh Cảnh nhất trọng thiên được phóng ra không giữ lại chút gì. Pháp Tướng Mãng Xà ngay cả cơ hội tránh né cũng không có, cơ thể đã bị nổ tung.

Ba vị trưởng lão bị uy thế Thánh Cảnh bất ngờ đè cho quỳ rạp xuống đất, miệng cũng không thể nhúc nhích được.

Vẻ mặt Dâm Sát vừa nãy còn đầy âm tà vào lúc này cũng vậy.

Thân là Đan Hồn Cảnh lục trọng thiên, ngay cả nhúc nhích một chút cũng không được.

Dâm Sát miễn cưỡng hé miệng, vô cùng kinh sợ nói: “Thánh, Thánh Cảnh?”

Năm đó, hắn ta từng may mắn được nhìn thấy đại năng Thánh Cảnh phá giới quá giới đến nơi đây, cho nên đã từng cảm thụ được uy thế Thánh Cảnh này.

Bây giờ nghĩ lại, luồng uy áp lúc này không khác luồng uy áp năm đó là bao!

Dâm Sát nằm mơ cũng không ngờ là mình lại trùng hợp như vậy, thế mà lại chạm vào một vị Thánh Cảnh.

“…Huyết Sát Các vậy mà lại có Thánh Cảnh!”

Dâm Sát khiếp vía.

Cuối cùng bọn họ cũng hiểu rõ tại sao chỉ là một tổ chức sát thủ mà có thể khiến các thế lực lớn phải thần phục.

Thế nhưng…

“Cho dù là Thánh Cảnh thì thế nào chứ!”

Khuôn mặt hoảng sợ của Dâm Sát dần dần chuyển thành dữ tợn.

“Ha ha ha, ta cũng không gạt ngươi, cho dù Vạn Hồn thạch bị phá hỏng thì tôn thượng sống lại đã là chuyện tất nhiên. Chỉ là thời gian hơi chậm lại mà thôi. Không quá một canh giờ, tôn thượng sẽ trở lại thế gian này. Đến lúc đó cho dù Huyết Sát Các ngươi có nhiều Thánh Cảnh hơn nữa thì cũng chỉ có một con đường chết!”

“Ồn ào!” Tiếng cười lạnh của sát thủ vang lên. Thanh phi kiếm bay vụt đến.

Trực tiếp chém một kiếm xuống khuôn mặt xấu xí kia của Dâm Sát.

Máu chảy đầy đất.

Ba trưởng lão Sát Điện còn lại cũng không ngoại lệ. Thủ cấp lập tức bị phi kiếm lấy xuống một cách dễ dàng.