Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 574: Phàm người của tà tu Sát Điện, giết không tha.




“Như ngươi mong muốn.” Âm thanh quanh quẩn bên tai tất cả mọi người.

“Là ai nói…”

Trong nháy mắt Phục Dung Bác ngẩng đầu, đồng tử lập tức co rút lại!

Trên đỉnh đầu, một gã sát thủ mặc hắc bào chữ Huyền của Huyết Sát Các đứng trên tầng mây, ánh mắt hờ hững.

“Thiên tài, luân hồi!”

Tay phải sát thủ vừa hạ xuống, giữa tầng mây đen kịt chợt nổi lên từng đợt kiếp lôi.

Ứng thanh mà giáng xuống.

Một cột sét to như trụ nhà ầm ầm đánh xuống!

Phục Dung Bác và cả bốn tên tà tu còn lại đều vội vã lấy ra pháp bảo phòng ngự của mình, hoặc vận chuyển công pháp phòng ngự trong ánh mắt vô cùng sợ hãi.

Thế nhưng công kích lôi pháp của một vị Bán Thánh Cảnh, mà bọn họ chỉ có vài món pháp bảo Địa giai, muốn ngăn cản là có thể ngăn cản được chắc?

Pháp bảo vỡ nát.

“Không!”

Phục Dung Bác nhìn pháp bảo phá thành mảnh nhỏ, chỉ kịp hô lên một tiếng không thì đã tan thành mây khói cùng bốn tà tu khác.Táng thân dưới lôi uy cuồn cuộn này.

Ngay từ đầu Bạch Sùng đã chú ý tới tấm lệnh bài bên hông đối phương. Trên lệnh bài có viết một chữ Địa, phía dưới còn có hai gạch nghiêng.

Biết rõ cách phân chia đẳng cấp của sát thủ Huyết Sát Các nên hai mắt hắn ta tràn đầy khiếp sợ, đồng thời miệng không nhịn được mà bật thốt lên: “Bán Thánh Cảnh?”

Sau đó, vị sát thủ nhị đẳng hàng chữ Địa đến từ Huyết Sát Các này đưa mắt nhìn quanh bốn phương, bao quát toàn bộ Nam Đẩu đế quốc trong tầm mắt.

“Các chủ có lệnh bắt đầu từ hôm nay, phàm là tà tu của Sát Điện, giết không tha!”

Tiếng hét đinh tai nhức óc như chuông đồng phát ra từ trong miệng hắn ta. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Nam Đẩu đế quốc đều nghe thấy âm thanh này vang vọng.

Tà tu Sát Điện còn đang làm xằng làm bậy trong Nam Đẩu đế quốc đến cả phản ứng cũng chưa có, từng bóng đen đã vụt qua bên người bọn chúng.

Máu tươi chợt vẩy ra, đầu người rơi xuống đất!

Cảnh tượng như vậy gần như là diễn ra ở khắp các nơi trong đế quốc.

Chỉ vài ba phút ngắn ngủi, những người đó đều không tránh kịp, tà tu Sát Điện tàn ác không thôi trực tiếp lưu lạc thành chó nhà có tang.

Chỉ vì các sát thủ của Huyết Sát Các ùn ùn xuất hiện, hễ nhìn thấy mấy người tà tu của Sát Điện, chỉ có một chữ: GIẾT!

Mẹ nó, đây thật sự còn tà hơn cả Sát Điện bọn họ mà! Mấy đại đế quốc khác trên Địa giới tứ trọng cũng như vậy. Sát thủ Huyết Sát Các giống như như vô cùng vô tận.

Thoáng cái xuất hiện hơn mấy trăm người, khiến cho đám người Sát Điện còn không kịp chuẩn bị.

Điều khiến cho mấy tà tu Sát Điện cảm thấy sợ hãi chính là tu vi thấp nhất trong số những sát thủ Huyết Sát Các cũng không dưới Dưỡng Thần Cảnh. Động Phủ Cảnh càng là nhiều vô số kể!

Địa giới tứ trọng vốn vì Sát Điện mà đầy rẫy nguy hiểm, trong chớp mắt thế cục đã thay đổi.

Sát Điện nhanh chóng bị sự đột kích mãnh liệt của Huyết Sát Các đánh thành chó rơi xuống nước!

“Đừng, đừng giết ta, ta trở thành tà tu của Sát Điện đều vì bị bọn họ ép mà thôi.” Nữ tử đáng yêu ngã trong một con hẻm.

Trước mặt của nàng là sát thủ Huyết Sát Các đang từng bước sát tới gần.

“Ồ, thì ra là vậy sao?” Cho rằng đối phương định thả mình, nữ tử không ngừng gật đầu đầu.

Đôi mắt còn xuất hiện hai hàng nước mắt.

“Đúng vậy. Từ nhỏ tiểu nữ tử đã mất cha mẹ, bởi vì…” Ánh đao lóe lên.

Hai mắt nữ tử kinh ngạc nhìn sát thủ Huyết Sát Các đột nhiên rút đao ra trước mặt, máu tươi bắn lên.

“Tại, tại sao?”

Sát thủ lạnh như băng, nói: “Hồi nãy, khi ngươi giết một đứa nhỏ, ta không thấy ngươi lộ ra bộ dáng như vậy.”

Trung tâm lốc xoáy màu đen.

Một nam tử trung niên hai mắt đầy tơ máu, mặc hắc bào lôi thôi lếch thếch mở bừng hai mắt.

Hắn ta nhìn chòng chọc vào cỗ quan tài đen nhánh lơ lửng trên hư không trong lốc xoáy. Xung quanh quan tài bị tà khí âm lãnh bọc kín.

“Sắp rồi, chỉ còn một chút cuối cùng là tôn thượng có thể hoàn toàn thức tỉnh! Đại kế ngàn năm của Sát Điện cuối cùng cũng sắp hoàn thành rồi.”

Dâm Sát cười ha ha, vẻ mặt gần như đã đạt tới mức độ điên cuồng.

Từ lúc Sát Điện thành lập tới nay luôn vởi vì thời khắc này mà không ngừng phấn đấu. Mà hôm nay, rốt cuộc cũng đến rồi!

Tay trái Dâm Sát hơi giơ lên: “Đến lúc rồi, mang tế phẩm tới đây.”

Một trưởng lão Sát Điện đi tới, hay tay dâng hộp báu.

“Điện chủ đại nhân.”

Hộp báu mở ra.

Một khối tinh thạch huyết sắc hình thoi lẳng lặng nằm ở bên trong.

Suy nghĩ của Dâm Sát vừa lướt qua, khối tinh thạch huyết sắc này đã từ trong hộp báu trôi lơ lửng tới trước mặt hắn ta.

Ánh mắt của Dâm Sát dừng lại trên tinh thạch.

Ở trong đó, vô số hồn phách không ngừng đụng chạm vào giới bích.

“Thả bọn ta ra ngoài!”

“Van cầu ngươi, thả ta đi, ta trên có già dưới có trẻ, người nhà còn đang chờ ta nuôi sống gia đình mà.”

“Đừng giết ta.”

“Ta chưa bao giờ chọc vào Sát Điện, tại sao lại đối xử với ta như vậy?”