Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 573: Tà đạo Đại Đế sống lại (2)




Mà là những cao thủ tà tu của Sát Điện đã hoàn toàn vượt qua ấn tượng về Sát Điện trong quá khứ của bọn họ. Sát Điện vậy mà lại có hơn mấy chục tên tà tu Động Phủ Cảnh!

Dưỡng Thần Cảnh thì càng nhiều hơn, đạt đến con số hơn mấy trăm người, rất kinh người!

Phải biết rằng số tu sĩ Động Phủ Cảnh của Nam Đẩu đế quốc cộng hết lại còn không quá năm người. Không ai ngờ được, Sát Điện lại có nhiều tà tu Động Phủ Cảnh như vậy.

Hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

“Tặc tử Sát Điện các ngươi, thật sự coi người của Nam Đẩu đế quốc ta chết hết rồi đúng không?”

Một tiếng hét phẫn nộ vang vọng cả chân trời. Một vị lão tổ hoàng thất đến từ Nam Đẩu đế quốc bất ngờ xuất hiện.

“Chư vị, hãy cùng bản hoàng giết chết những tên tặc tử Sát Điện này!”

Có mấy giọng nói vang lên.

“Được!”

“Cùng ra tay đi!”

Những âm thanh vang dội nối tiếp nhau. Lại là ba vị Động Phủ Cảnh xuất hiện.

Bốn cường giả Động Phủ Cảnh đồng loạt bay ra, nói xong liền muốn đánh về phía năm tên tà tu Sát Điện.

“Bốn con kiến Đan Hồn Cảnh mà cũng dám phách lối trước mặt ta.”

Kẻ cầm đầu trong số năm tên tà tu Sát Điện, bước ra một bước, nhìn bốn người được xưng là cực mạnh của Nam Đẩu đế quốc ở trước mặt. Cất giọng cười khinh thường.

“Tà Vọng Cực Sinh Chú!”

Tu vi Đan Hồn Cảnh nhị trọng thiên từ trên người phóng ra.

Kèm theo đó chính là tà ma chi khí vô cùng vô tận kéo đến.

Tà ma chi khí âm trầm lạnh lẽo, chỉ cần tới gần một chút là sẽ có cảm giác toàn thân phát lạnh, cơ thể giống như bị đông lại.

Những tà ma chi khí này nháy mắt đã hội tụ lại thành những con lệ quỷ mặt xanh nanh vàng.

A!

Trong mắt những con lệ quỷ này bắn ra huyết quang hung tàn.

Trong từng đợt thét gào thê lương đến tận xương tủy, lệ quỷ chen chúc mà đến.

“Thế mà lại là Đan Hồn Cảnh nhị trọng thiên?”

“Không xong rồi, tà khí trên người đám lệ quỷ này có thể xâm nhập, cắn nuốt linh khí của chúng ta, nhất định không được để chúng lại gần.”

Thế nhưng cho dù có câu nói này nhắc nhở thì cũng không làm được gì.

Chưa tới vài phút, bốn vị Động Phủ Cảnh tiếng tăm lừng lẫy của Nam Đẩu đế quốc đã ba chết một trọng thương!

Chỉ còn lại có một người vẫn còn hấp hối, ngã trên mặt đất.

“Đáng chết, công pháp của ta căn bản là không đả thương được đám sức mạnh tà ma đó, nếu như Đông Phương Tuyệt Lộ còn chưa ngã xuống, dùng lôi pháp của ông ta, nói không chừng có thể dễ dàng thanh trừ sạch sẽ mấy con lệ quỷ này.”

Đáng tiếc, bây giờ nói gì thì cũng đã muộn rồi.

Không lâu trước đây, Lôi Vân tông đã bị Huyết Sát Các tiêu diệt.

“Nghĩ xong lời chăn chối chưa? Nghĩ kỹ rồi thì bản tọa sẽ tiễn ngươi lên đường.”

Gã Đan Hồn Cảnh của Sát Điện nhếch miệng cười, nhìn về phía tu sĩ ngã trên mặt đất.

“Thiên Cương Lôi Kiếm Quyết.”

Vèo vèo.

Mấy vệt lôi kiếm bắn về phía hắn ta.

“Uy năng công pháp không tồi, nhưng chỉ dựa vào con kiến Động Linh Cảnh nhỏ bé như ngươi sao có thể phát huy ra được mấy phần uy lực của môn công pháp này chứ?”

Tay phải gã vung lên, dễ dàng cản hết tất cả lôi kiếm, quay đầu nhìn về phía Bạch Sùng.

Bạch Sùng không nói một lời, quanh thân lại ngưng tụ ra mấy thanh lôi kiếm.

Phục Dung Bác chính là tên của tà tu Sát Điện đã bước vào Đan Hồn Cảnh kia. Gã ta chợt nhìn thấy một tấm lệnh bài bên hông Bạch Sùng, khóe miệng hơi hơi nhếch lên,

“Ồ, Huyết Sát Các à? Chính là Huyết Sát Các tự xưng chỉ cần trả giá đủ cao thì có thể giết bất kỳ kẻ nào, đúng không?

Ha ha ha, buồn cười quá, cái gì mà Huyết Sát Các chứ? Theo bản tọa thấy, chỉ là một đám rác rưởi mà thôi. Càng buồn cười hơn là một thế lực như vậy, thế mà lại có thể liên tục khiến các đế quốc lớn và tông môn đều phải thuần phục. Suýt chút nữa đã khiến bản tọa cười rụng răng.”

Phục Dung Bác ôm bụng cười to.

Bạch Sùng nghe vậy, chỉ lạnh lùng nói: “Hừ, uy năng của Huyết Sát Các, một tà tu nho nhỏ như ngươi sao có thể tưởng tượng được chứ?”

Hắn ta đã từng thấy tận mắt nhìn thấy thủ đoạn thần tiên của Bách Lý Thiên Cơ rồi đấy.

Tuy rằng Bạch Sùng không hiểu tại sao đến bây giờ Huyết Sát Các vẫn không hề ra tay. Thế nhưng hắn ta vô cùng rõ ràng, một khi Huyết Sát Các xuất thủ, cái gọi là Sát Điện này sẽ tan thành khó bụi chỉ trong giây lát ngắn ngủi.

“Nực cười!” Phục Dung Bác nhìn về phía Bạch Sùng,

“Nếu Huyết Sát Các kia thật sự có bản lĩnh thì bây giờ tới giết ta luôn đi! Mau tới đi! Sát thủ Huyết Sát Các được xưng là tử thần nhân gian của các ngươi đâu? Ủa? Sao không thấy ai hết vậy?”

Phục Dung Bác không ngừng châm biếm.

Lúc gã ta đang chuẩn bị cho con kiến không biết sống chết trước mặt một kích trí mạng thì bỗng có một giọng nói như truyền tới từ hoàng tuyền Cửu U truyền đến: