Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 569: Anh linh Thánh Triều




‘Phụt!’

Từ Cấn lùi lại mấy bước.

Vốn ông ta còn muốn lấy sức mạnh tinh huyết của bản thân, dụ dỗ sức mạnh Thiên Đạo của tiểu thế giới này để nó bám lên người mình, đạt thành thiên nhân hợp nhất, mạnh mẽ bước vào Hợp Đạo Cảnh. Ai ngờ lại bị Thánh Thiên Đế phá hỏng như vậy. Hơn nữa...

“Ngươi là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong?”

Sắc mặt Từ Cấn trở nên tái nhợt dị thường.

Vốn dĩ một Hợp Đạo Cảnh đã khiến ông ta có cảm giác tuyệt vọng không gì sánh được.

Hiện tại lại thêm một Bán Hợp Đạo, như vậy chẳng phải là quyết tâm dồn ông ta vào chỗ chết hay sao? Nội tâm ông ta sợ hãi, đồng thời trong đầu cũng không ngừng vận chuyển.

Thật kỳ lạ.

Với thực lực ở loại cảnh giới Hợp Đạo đỉnh phong như hắn ta, không nên không có tiếng tăm gì mới phải.

Huống chi Đế giới nhất trọng cũng chỉ đến vậy mà thôi, hình như ngay cả một Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong cũng chưa từng xuất hiện.

“Lẽ nào mình cứ như vậy mà chết?”

Từ Cấn ngẩng đầu nhìn về phía nền trời.

Không gian bị đóng kín, trước sau giáp kích, bảo một Bán Hợp Đạo như ông ta làm sao có thể chạy trốn khỏi nơi này? Mắt thấy công kích của Hoàng Long sắp buông xuống.

“Con kiến hôi lớn mật, dám xông vào Vô Tướng Điện, muốn chết!”

Một tiếng hét phẫn nộ vang lên.

Ầm!

Công kích rơi xuống, bụi bặm mù mịt.

Thánh Thiên Đế nhíu mày nói: “Ồ, cưỡng chế xuất quan sao? Thật ra cũng đã vượt khỏi dự liệu của bổn hoàng.”

Dưới ánh mắt của đám người, một nam tử trung niên vọt lên không trung.

Phía sau xuất hiện một tôn Thần Nhân Pháp Tướng. Pháp Tướng dùng tay phải chặn lại công kích của Hoàng Long.

“Hắn là Hợp Đạo Cảnh trung kỳ, ngươi đánh không lại đâu, trở về đi.”

Nội tâm Thánh Thiên Đế truyền âm nói với kim long đang ở giữa không trung. Cái đầu cực lớn của Hoàng Long khẽ gật.

Hai mắt kiêng kỵ liếc nhìn nam tử trung niên, hắn ta hơi động, sau đó hóa thành một chùm sáng, trở về trên y phục của Thánh Thiên Đế một lần nữa.

Điện chủ Bạch Cảnh Diệu của Vô Tướng Điện thả ra một thân tu vi Hợp Đạo trung kỳ. Hai mắt ông ta nhìn chằm chằm vị khách không mời mà đến trước mặt.

Nhìn hơn mười giây, nội tâm ông ta khiếp sợ:

“Vậy mà lại là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong?”

Nhìn chung lịch sử của Quỳnh Du đại lục, kẻ bước vào Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Ngay cả Đế giới nhất trọng hiện tại cũng vậy, chỉ e số lượng nhân vật có thể bước vào Hợp Đạo đỉnh phong không thể tìm được mấy người. Không ngờ lúc này đây, trước mặt ông ta lại xuất hiện một người.

“Thế nào? Không động thủ sao? Hay là muốn bổn hoàng động thủ trước?”

Nếu nói kinh ngạc thì thực ra nội tâm Thánh Thiên Đế không hề có lấy một tia gợn sóng đối với sự xuất hiện đột ngột của Bạch Cảnh Diệu. Dù sao cũng chỉ là một Hợp Đạo trung kỳ mà thôi.

Đã tới rồi thì vừa vặn thu thập một phen.

Bạch Cảnh Diệu trầm mặc trong chốc lát.

Là thánh chủ đầu tiên của Vô Tướng thánh địa, đồng thời cũng là một trong các Đại Đế Hợp Đạo Cảnh số lượng không nhiều tại Đế giới nhất trọng, ông ta không ngốc, trái lại còn vô cùng rõ ràng chênh lệch giữa mình và người trước mắt.

Về phần tiếng hét phẫn nộ vừa rồi, lúc đó ông ta vẫn chưa biết tu vi của Thánh Thiên Đế. Nếu như sớm biết tu vi của Thánh Thiên Đế, ông ta tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

Bạch Cảnh Diệu trầm giọng nói: “Các hạ muốn xuất thủ với Vô Tướng Điện thì cũng phải cho chúng ta một lý do chứ.”

“Lý do? Sao ông không hỏi người bên cạnh ông đi?”

Thánh Thiên Đế nói.

Trong lúc nghe, Bạch Cảnh Diệu lập tức đưa mắt nhìn về phía Phó điện chủ Từ Lương ở bên cạnh.

“Từ Lương, rốt cuộc trong thời gian bổn điện chủ bế quan ngươi đã làm cái gì?”

Thời điểm Bạch Cảnh Diệu nói ra câu nói này, ngữ khí mang theo một tia phẫn nộ. Dù sao ai cũng không muốn chọc vào một tôn Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong.

Từ Cấn do dự một chút, thành thật nói: “Hồi điện chủ, ta... “

Sau khi nghe xong, sắc mặt Bạch Cảnh Diệu trở nên âm trầm.

Ông ta quay đầu nhìn về phía Thánh Thiên Đế, hai mắt mang theo một tia áy náy. Bạch Cảnh Diệu cũng là người co được dãn được.

Ông ta hướng về phía Thánh Thiên Đế thở dài một tiếng: “Cũng không cần như vậy, vị các hạ Huyết Sát Các này, chúng ta tỉnh táo lại bàn luận một chút có được không? Mặc kệ muốn bồi thường như thế nào, bổn điện chủ đều có thể đáp ứng, thế nào?”

Thánh Thiên Đế bày ra một gương mặt tuấn dật, mỉm cười nói: “Cứ như vậy là xong rồi sao? Ta muốn mạng của ngươi!”

Khoảnh khắc lời vừa rơi xuống, Thánh Thiên Đế động thủ lần thứ hai.

Lúc này hắn ta đã chuẩn bị dùng toàn lực để ứng phó.

“Thánh Hoàng Thuật!”

Thánh Hoàng Đại Đế Thánh Thiên Đế khẽ quát một tiếng, mái tóc đen mượt tựa như nước sơn đen lóe lên quang mang.

Trong một thoáng, mái tóc lập tức biến thành màu hoàng kim, con ngươi trong đôi mắt cũng chuyển biến sang kim sắc.

Thánh hoàng khí bàng bạc phát ra từ trên thân thể hắn ta.