Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 568: Huỷ diệt bắt đầu




“Để ta nhìn thử xem, là ai cho Huyết Sát Các các ngươi lá gan tự tiện xông vào Vô Tướng Điện của ta, Chúng Sinh Ma La Tướng!”

“Ya!”

Từ Cấn bắn ra tu vi Bán Hợp Đạo Cảnh của chính mình, phía sau một pháp tướng quái dị chui ra khỏi mặt đất.

Thánh Hoàng Thiên dời tầm mắt về phía sau ông ta. Đập vào mắt là một pháp tướng với cơ thể cao to, trên người mặc áo bào xám. Trên tay phải của nó còn kéo một chiếc cân lấp lánh ánh vàng.

“Bẻ Cong Trọng Lực...”

Pháp tướng đứng sau lưng Từ Cấn, tay trái của nó đặt một miếng gỗ lên bên trái của cán cân, bên trái bắt đầu nghiêng lệch.

Thánh Thiên Đế nhanh chóng cảm giác được một sức ép vô tận đè lên bên trái của chính mình.

Từ Cấn nheo mắt lại khi thấy Thánh Thiên Đế đứng trước mặt mình không chút sứt mẻ.

Chỉ thấy pháp tướng phía sau lại đặt một miếng gỗ hình vuông lên bên trái. Cán cân bên đó càng lệch nghiêm trọng hơn.

Cùng lúc đó, sức ép đè lên Thánh Thiên Đế cũng tăng nhiều hơn, nhưng ông ta thấy Thánh Thiên Đế vẫn không hề nhúc nhích.

Từ Cấn cũng không thèm tiếp tục thăm dò, trực tiếp dứt khoát một lần, khiến cán cân bên trái nghiêng đến cực hạn.

“Vẫn không có việc gì ư?”

Đây vẫn là lần đầu tiên Từ Cấn nhìn thấy tình huống này.

Phải biết rằng, chiêu này của mình chỉ không có tác dụng gì với Đại Đế ngoài Hợp Đạo Cảnh, còn đối với những người ở bất cứ cảnh giới khác đều không thể bình tĩnh tự nhiên dưới chiêu này của mình được.

Trừ khi trên người này có một pháp bảo phòng ngự cực kỳ mạnh, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Ta lại muốn nhìn xem ngươi có thể chắn được bao lâu.”

“Cân...”

Ông ta vừa mới dứt lời, Thánh Thiên Đế lập tức ra tay.

“Cửu Long Thăng Đằng!”

Chín con Ngũ Trảo Kim Long bay ra từ trong tay Thánh Thiên Đế, ‘grào’.

Cùng với tiếng rồng ngâm, khí thế của chín con Kim Long mênh mông kinh người.

Từ Cấn không nghĩ tới sự xuất hiện bất ngờ của mấy con Kim Long này, hơn nữa tốc độ còn nhanh như vậy nên chỉ có thể dâng lên phòng ngự.

“Công và bằng, vạn tương biến pháp.”

Từ Cấn khẽ quát lên. Cán cân trên tay pháp tướng nổi lên hai chữ công bằng ở hai bên trái phải. Hai chữ bay vút ra từ trên cán cân, chặn ngay trước mặt Từ Cấn.

Chỉ thấy hai chữ trực tiếp ngưng tụ thành một mặt khiên thập tự. Chín con Ngũ Trảo Kim Long giao triền cùng nhau, đụng lên tấm khiên này, ‘coong!’.

Từ Cấn còn chưa kịp làm ra bước phòng ngự tiếp theo, ông ta vẫn còn tưởng rằng khiên thập tự có thể chống đỡ nổi. Nhưng khi ở trước mặt chín con rồng, ngăn được mấy giây thì đã xuất hiện vết nứt, thêm mấy giây nữa thì tấm khiên này lập tức vỡ nát.

Nhìn thấy năm con Ngũ Trảo Kim Long đang nhào về phía mình, trong lòng Từ Cấn dâng lên sợ hãi.

Ông ta nhanh chóng để pháp tướng che chắn trước mặt mình.

“Giá!”

Miệng vừa mới nói ra một chữ, chín con Kim Long đã đâm lên trận pháp.

Sắc mặt Từ Cấn trắng bệch: “Cảm giác này là… đạo!”

Sau khi phát hiện ra sự thật khó tin này, pháp tướng cũng bị xé rách y hệt.

“Không xong, phải trốn thôi!”

Trong lòng Từ Cấn run rẩy kịch liệt, nhưng ông ta vừa mới thốt ra lời này khỏi miệng.

“Ngươi có thể trốn được sao?”

Thánh Thiên Đế như thể nhìn thấu ý định của ông ta, vận chuyển mở ra công pháp.

“Hoàng Long xuất!”

Nếu nhìn kỹ trên bộ quần áo đen của Thánh Thiên Đế, thật ra có thể thấy được một con Kim Long được thêu bằng tơ vàng sinh động như thật.

Mà hiện giờ con Kim Long này lại như thể vật sống, mắt rồng khẽ nhúc nhích.

Ngay khi Thánh Thiên Đế vừa dứt lời, thân rồng uốn lượn trên chiếc áo choàng đen, tiếp theo đó hóa thành một ánh sáng vàng bay đi. Một con Chân Long vàng rực bay lên không xuất thế.

“Bán Hợp Đạo Cảnh?”

Khi Từ Cấn nhìn thấy tu vi của Chân Long, sợ hãi thay đổi sắc mặt.

Chân Long vừa xuất thế đã đặt tầm mắt lên người của Từ Cấn, thân mình đối diện với Thánh Thiên Đế rồi lao xuống dưới.

Từ Cấn cảm thấy không thể trốn thoát được nữa, cắn đầu ngón tay trỏ của bàn tay phải, một giọt tinh huyết thuần khiết của Đại Đế chảy ra trên đầu ngón tay đó.

“Đạo Lôi Khiển Lạc!”

Giọt tinh huyết bay lơ lửng trước mặt Từ Cấn, đôi tay ông ta bấm niệm quyết pháp. Giọt tinh huyết Đại Đế ở trước mặt kia đột ngột bốc hơi, trên bầu trời bắt đầu xuất hiện từng đám mây vàng kỳ ảo.

Một luồng khí tức to lớn nồng đậm bao trùm lấy nơi này. Thánh Thiên Đế như thể đang suy tư gì đó, ngẩng đầu lên, nhìn lên bầu trời.

“Muốn mượn sức mạnh của tiểu thế giới này hả? Nhưng...”

Thánh Thiên Đế nhanh chóng cắt đứt ý tưởng này của Từ Cấn.

Hắn ta chắp hai tay ra sau, xoay chuyển ý niệm, tu vi Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong như gió lốc sóng thần, bao phủ mọi thứ trong phạm vi mấy vạn dặm này.

Trên bầu trời, một vùng mây vàng rực rỡ càng trực tiếp bị uy áp của Thánh Thiên Đế này làm tản ra.

“Con kiến không cần phải giãy dụa.”

Thánh Thiên Đế cười chế giễu.