Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 566: Giết người của các ta, nhất định phải trả bằng máu




“Vậy bây giờ không còn phải lo lắng điều gì nữa rồi, chuẩn bị hành động.”

Dạ Mệnh nhoẻn miệng cười.

Hôm sau, mặt trời chói chang trên cao.

Các thế lực lớn của Chúng Sinh giới cũng không biết hôm nay sẽ xảy ra chuyện lớn gì. Vô Tướng Điện chia làm bên trong điện và ngoài điện, còn có tạp dịch.

Đệ tử tạp dịch ở bên ngoài, còn các đệ tử trong ngoài điện đều sống trong tiểu thế giới.

Ngày hôm đó.

“Ôi, còn bao lâu mới có thể thăng chức trở thành đệ tử ngoài điện đây, ta cũng muốn tiến vào xem thử cái được gọi là tiểu thế giới kia nữa.”

“Ngẫm lại cũng tài, mỗi nửa năm mới đưa ra được danh sách mười vị đệ tử được tiến vào bên ngoài điện, ngươi xem đám đệ tử tạp dịch như chúng ta có bao nhiêu người chứ? Ít nhất cũng hơn ba ngàn người đấy!”

“Muốn giành được sự nổi bật trong số ba ngàn người này, nghĩ thôi cũng thấy khó rồi.”

“Lục sư đệ, việc cấp bách mà đệ đang chậm trễ bây giờ chính là nhanh chóng nâng cao tu vi của mình lên, bằng không đến lúc đó kiểm tra, tu vi không đạt tiêu chuẩn, ngay cả muốn làm đệ tử tạp dịch cũng không được.”

“Cũng phải.”

Hai đệ tử tạp dịch của Vô Tướng Điện trao đổi với nhau, trong giọng nói lộ rõ sự bất đắc dĩ. Hàng năm Vô Tướng Điện đều sẽ tiến hành loại bỏ một đợt với tất cả các đệ tử tạp dịch. Người nào có tu vi không đạt tiêu chuẩn đều sẽ bị cướp mất thân phận đệ tử tạp dịch này.

Mục đích chính là nhằm loại bỏ bớt một số người đục nước bèo cò, nhận bổng lộc của Vô Tướng Điện.

“Ý? Hoàng sư huynh, huynh có phát hiện có điều gì không thích hợp không?”

“Cái gì không thích hợp?” Hoàng sư huynh nghi ngờ hỏi.

“Ta nhớ bình thường lúc này hẳn đã rất náo nhiệt rồi mới đúng, sao hôm nay lại không hề có chút động tĩnh nào nhỉ?” Lục sư đệ quay đầu nhìn về phía sau.

Hoàng sư huynh nghe thấy vậy cũng nháy mắt suy tư điều gì đó. Quả thật ngày thường, giờ này mỗi ngày chính là lúc lôi đài đấu võ được mở ra. Hầu như hàng ngày đều sẽ có đám người lên đài so tài, âm thanh hò reo không ngớt. Mỗi lần tiếng vang truyền đến bên này một cách rõ ràng, sao lần này ngay cả một tiếng động cũng đều không có nhỉ?

“Có lẽ vì một lý do nào đó nên hôm nay không mở lôi đài đấu võ.”

“Có lý.”

Lục sư đệ nghe thấy lý do này, bèn gật đầu nhưng mười phút sau:

“Kỳ lạ, sao không thấy ai đến đổi ca thế nhỉ?”

Lần này đến lượt Hoàng sư huynh không nhịn được mở miệng hỏi.

Bây giờ hai người họ đang đứng canh gác trên một ngọn núi nhỏ. Đây cũng là một trong những nhiệm vụ duy nhất để giành được tài nguyên tu luyện khác ngoài bổng lộc mỗi tháng ra. Trước kia khoảng thời gian này những đệ tử tạp dịch khác hẳn đã tới chỗ này thay thế vị trí của họ, sao hôm nay không thấy ai đến vậy?

“Lục sư đệ, chúng ta đi xem thử thôi.”

Lục sư đệ nghe xong, gật đầu.

Họ đứng canh gác ở đây lâu hơn một phút thì phần thưởng của mình cũng sẽ không nhiều thêm chút nào, như vậy chỉ lãng phí thời gian mà thôi.

Hai người họ hành động mau lẹ. Chẳng mấy chốc đã đến khu vực của đệ tử tạp dịch thuộc Vô Tướng Điện. Vừa bước vào, con ngươi co rụt lại, trong nháy mắt ấy, trái tim như thể bị một sợi dây thừng siết chặt lại.

Lục sư đệ bất giác lùi về sau mấy bước, kết quả không chú ý tới hòn đá phía sau nên trực tiếp ngã ngửa ra đất.

Hai mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đẫm máu ở trước mặt, quả thật khó có thể tưởng tượng nổi những gì mình đang trông thấy đều là sự thật.

“Máu! Tất cả đều là máu!”

Tay phải Lục sư đệ run rẩy chỉ vào hết thảy mọi thứ ở trước mắt.

Hoàng sư huynh ở một bên được coi là người từng trải qua sóng to gió lớn hơn đôi chút, không giống vị sư đệ bên cạnh. Từ bé đến lớn, tổng cộng hắn ta đã chứng kiến cảnh tượng đẫm máu không quá năm lần, nên sắc mặt chỉ trở nên tái nhợt, trong đầu cũng hơi ‘ong ong’ vang lên.

Rốt cuộc là thế lực phương nào lại to gan như vậy, dám tấn công bất ngờ Vô Tướng Điện? Lẽ nào hắn không biết nơi này có cường giả Đại Đế nhân vật tai to mặt lớn canh giữ hay sao?

Ở nơi sâu nhất trong Vô Tướng Điện.

Cùng với sự gục ngã của vị trưởng lão cuối cùng bảo vệ lối vào tiểu thế giới của Vô Tướng Điện, hiện trường đã trống rỗng không một bóng người.

Hơn chục sát thủ đến từ Huyết Sát Các đứng đầy ở đó, sát khí bao trùm toàn bộ chỗ này.

“Đi thôi.”

Thánh Thiên Đế mặc một bộ trang phục màu đen bước ra từ không gian. Đôi mắt nhìn xuống lối vào của tiểu thế giới ở ngay trước mặt, xoay chuyển ý niệm, cơ thể đã biến mất.

Những sát thủ khác cũng lần lượt tiến vào bên trong tiểu thế giới.

Ở bên ngoài điện của Vô Tướng Điện.

Một trong những truyền tống trận kết nối với thế giới bên ngoài lấp lánh ánh sáng.