Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 565: Vô Tướng Điện




Vô Tướng điện kia…

“Thật đúng là không thể xem nhẹ.” Dạ Mệnh ngẫm nghĩ nói.

“Các chủ đại nhân.”

Ngoài cửa truyền đến giọng nói của Toán Loạn Thiên.

“Vào đi.”

Toán Loạn Thiên đẩy cánh cửa lớn ra, đi đến chắp tay hành lễ với Dạ Mệnh rồi nói: “Vừa rồi ở một nơi của Bách Việt Châu thuộc Chúng Sinh giới có bốn tu sĩ đã giết chết một vị sát thủ đang chấp hành nhiệm vụ của chúng ta.”

Dạ Mệnh nghe thấy vậy chợt sửng sốt, chẳng phải lúc trước hắn đã nói giao những chuyện vụn vặt này cho Toán Loạn Thiên tự mình định đoạt là được rồi sao? Tạo sao...

Nhưng những lời sau đó của Toán Loạn Thiên đã giải đáp sự khó hiểu của Dạ Mệnh.

“Tuy nhiên lúc chúng ta chuẩn bị tiến hành đuổi bắt, hơn nữa ngay lúc sắp thành công thì đột nhiên có một vị Bán Hợp Đạo lao ra. Sau khi kẻ này giết chết hơn chục sát thủ Bán Thánh Cảnh của các ta còn bỏ lại một câu tàn nhẫn.”

“Nói rằng nếu có gan thì cứ tìm đến Vô Tướng Điện, tìm bổn phó điện chủ báo thù. Sau đó tên Bán Hợp Đạo kia lập tức dẫn theo bốn gã tu sĩ rời đi.”

Hai mắt Dạ Mệnh thoáng hiện vẻ âm u.

“Bây giờ thật đúng là con chó con mèo nào cũng muốn chui ra.”

“Chỉ có điều thế mà lại là Vô Tướng Điện, đây đúng là trùng hợp a~”

Dạ Mệnh nheo mắt lại, vốn còn muốn tìm hiểu kĩ tình hình rồi mới đưa ra kế sách đối phó với Vô Tướng Điện này. Nhưng bây giờ xem ra, chúng lại nóng lòng muốn tìm đường chết.

“Nếu đã muốn chết như vậy, cũng tốt thôi, bổn các chủ có thể thành toàn ngươi.”

Một nụ cười giễu cợt nở trên khuôn mặt của Dạ Mệnh, vừa khéo cứ giao chuyện này cho Thánh Thiên Đế làm đi.

Dù Thánh chủ đời đầu của Vô Tướng Điện có gặp phải cơ duyên lớn, cùng lắm cũng chỉ một đường đột phá tới Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ, hoàn toàn không phải là đối thủ của Thánh Thiên Đế nên không cần phải lo lắng.

Trong một tiểu thế giới độc lập của Chúng Sinh giới.

“Cám ơn phó điện chủ đã ra tay giúp đỡ.”

Bốn gã đệ tử chân truyền của Vô Tướng Điện tỏ ra nhún nhường lên tiếng với một ông lão tóc đen đã cao tuổi. Người này tên là Từ Lương, có danh hiệu Bán Hợp Đạo Thiên Tương Đại Đế.

Ông ta khẽ lắc đầu, vẻ mặt bình tĩnh.

“Không sao, mấy người các ngươi là hạt giống Đại Đế ngàn năm khó gặp của Vô Tướng Điện ta, nếu xảy ra bất cứ chuyện gì gây tổn thương căn cơ, đều sẽ gây ra tổn thất lớn cho Vô Tướng Điện chúng ta.”

“Phó điện chủ, ngài có từng nghe nói Huyết Sát Các kia không?”

Một nữ đệ tử duy nhất trong bốn người họ đột nhiên lên tiếng, dù sao ngày hôm trước chẳng qua họ tiện tay giết chết một vị sát thủ Thông Thiên Cảnh, thế nhưng chưa đầy mười phút, đã trực tiếp bị hơn chục vị Bán Thánh Cảnh bao vây đuổi giết... Nếu không phải Từ Cấn đuổi tới kịp lúc, e rằng bây giờ họ đã trở thành thi thể rồi.

Từ Cấn lắc đầu: “Trước giờ ta chưa từng nghe nói đến.”

“Nhưng bốn người các ngươi cứ yên tâm, nếu như Huyết Sát Các gì đó dám đến đây thật, ta sẽ có cách khiến chúng có đi mà không có về.”

Từ Lương chắp tay ra sau, bình thản nói. Bốn người gật đầu, tin tưởng không chút nghi ngờ.

Dù sao người đang đứng ở trước mặt họ này chính là một trong những vị cường giả Đại Đế Bán Hợp Đạo Cảnh chỉ đứng sau điện chủ.

Nhìn khắp Đế giới nhất trọng, cũng có rất ít tông môn có được căn cơ cường thịnh như vậy.

“Bốn người các ngươi cứ trở về đi, tu luyện cho tử tế, Vô Tướng Điện đã chuẩn bị tốt thánh địa thanh tịnh cần thiết để đột phá Bán Thánh Cảnh.”

Bốn người họ nghe vậy, đều lộ ra vẻ mặt mừng rỡ khôn xiết, đồng thanh lên tiếng: “Cám ơn phó điện chủ.”

Bốn người nhanh chóng biến mất khỏi bên trong điện.

Từ Cấn lập tức liếc nhìn xung quanh, đôi mắt híp lại, trong lòng thầm tự nhủ: “Lẽ nào là ảo giác sao? Sao mình luôn cảm thấy vừa rồi có thứ gì nhìn trộm nơi này nhỉ?”

Thánh Thiên Đế chậm rãi đặt gót chân lên trên một tán cây đại thụ rồi mở mắt ra, đứng bên ngoài tiểu thế giới.

“Tổng cộng có năm vị Đế Cảnh sao?”

Vừa nãy hắn ta vận chuyển thần thông, nhìn thoáng qua Vô Tướng Điện từ bên ngoài, mau chóng lấy được những tin tức mà mình muốn.

Họ có một vị Hợp Đạo Cảnh trung kỳ đang bế quan cùng với một vị Bán Hợp Đạo, còn có hai vị Dung Đạo Cảnh và một tên Nhập Đạo Cảnh.

Trừ bỏ gã Đại Đế đang bế quan kia không tính, hiện tại tình huống bên trong Vô Tướng Điện chỉ còn lại bốn người. Điều này đối với những người khác mà nói, muốn tiến vào nơi này có thể còn khó hơn lên trời. Nhưng đối với Thánh Thiên Đế đã đạt tới Hợp Đạo đỉnh phong mà nói thì chẳng qua chỉ là chuyện có thể giải quyết xong xuôi trong vòng mười lăm phút.

“Báo cáo với các chủ một chút trước đã.”

Tại Trấn Ngục Ma Các.

“Thì ra là thế.”

“Nếu ta đoán không sai, tên Đế Cảnh đang bế quan kia hẳn là thánh chủ đời đầu của Vô Tướng thánh địa.”

Sau khi Dạ Mệnh nhận được tin tức do Thánh Thiên Đế truyền tới, trên khuôn mặt thoáng nở nụ cười.