Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 562: Huyễn cảnh?




“Các ngươi còn sững sờ ở đó làm gì, còn không nhân cơ hội phá trận đi!”

Hắn ta nhìn về những Đế Cảnh còn lại, gầm lên một tiếng. Những Đế Cảnh khác cũng muốn mở ra Pháp Tướng như vậy.

Có điều Pháp Tướng còn chưa kịp mở ra thì lại phát sinh thêm một chuyện trăm triệu lần không thể tưởng tượng nổi.

Người có tu vi thấp nhất ở đây là một cường giả Đại Đế Nhập Đạo Kỳ đỉnh phong, đồng tử hắn ta chợt co rút, cứng ngắc quay đầu lại.

Phía sau có một kỵ sĩ vong linh cao lớn đang đứng sau lưng hắn ta.

Tay người đó cầm một binh khí u linh, cắm thẳng từ lưng vào lồng ngực của hắn ta.

“Đưa vào bên trong minh sĩ.”

Minh Vong trầm giọng nói.

Lúc này, hắn ta cưỡng ép hút lấy sạch sẽ ba hồn bảy vía. Cảnh tượng này đương nhiên cũng bị những Đại Đế khác chú ý đến.

Mấy người đứng gần Minh Vương Đại Đế đồng thời phát động công kích đối với hắn ta.

Minh Vong thấy thế thì bước chân phải ra một bước.

“Nghĩ!”

“Chờ đã, đây là Hợp Đạo Cảnh?”

Cuối cùng cũng có người nhìn ra tu vi của Minh Vong khác thường, chỉ là với khoảng cách bây giờ của bọn họ thì muốn chạy cũng đã muộn rồi.

Ba vị Đế Cảnh thoáng cái đã bị tu vi kinh người của Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong áp chế chỉ có thể đứng yên tại chỗ, không thể động đậy được nữa.

Mà cái này cũng trở thành một mục tiêu sống.

Băng chùy âm hàn của trận pháp không ngừng rơi vào trên người của ba kẻ này. Hàn khí âm hàn cực độ khiến mặt bọn họ tái không còn chút máu, cơ thể không ngừng run rẩy.

“Đáng chết, tu vi này ít gì cũng là Hợp Đạo Cảnh trung kỳ. Nếu không thì sao có thể chỉ dựa vào uy áp đã khiến bọn ta không thể nào nhúc nhích được như thế!”

Có người cắn răng nói.

”Linh hồn của ba người các ngươi, ta đây không khách khí nhận lấy vậy.”

Minh Vong bước từng bước đến gần đám người này.

Một Đế Cảnh Dung Đạo sơ kỳ hơi động ý niệm, sau lưng chợt lóe lên một hàn quang màu trắng.

Rào rào!

Tay phải của Minh Vong nhẹ nhàng giơ về phía trước, âm khí quanh quẩn quanh thân trực tiếp ngưng tụ lại thành một đại thủ nắm chặt lấy phi kiếm cầm tay kia.

“Phi kiếm Đế giai hạ phẩm, không tệ, ta nhận vậy.”

Minh Vong vừa động ý niệm thì tên Đế Cảnh Dung Đạo sơ kỳ kia đã trợn to mắt.

Hắn phun ra máu tươi, hoảng hốt nói: “Liên hệ của ta đã bị cắt đứt, ngươi!”

Hắn ta muốn đứng dậy nhưng lực uy áp đè trên người kia lại càng trở nên nặng hơn!

“A!”

Trọng lực và âm hàn chi lực đồng thời tập kích, thiếu chút nữa đã khiến hắn ta đau đớn đến bất tỉnh ngay tại chỗ.

“Các hạ, ta nghĩ giữa chúng ta cứ từ từ mà nói chuyện.”

Một Đế Cảnh thấy Minh Vong đang đi đến thì sợ hãi nói.

Khi Minh Vong tới gần thì đồng thời hắn ta cũng cảm nhận được một luồng khí tức có uy áp khủng bố. Thật sự quá mức kinh người!

Loại âm khí này giống như là chúa tể của âm khí, khiến một Dung Đạo Cảnh như hắn ta cũng phải thở dốc.

Sắc mặt hắn ta đã tái nhợt như tờ giấy trắng.

“Từ từ nói chuyện à, không phải các ngươi tới tìm bọn ta trước sao?”

Tên Đại Đế còn lại cũng sửng sốt một chút, sau đó thì sắc mặt biến đổi.

“Ngươi là Đại Đế của Huyết Sát Các?”

“Đúng rồi!”

Một giọng nói truyền vào tai hắn ta, sau khi ngẩng đầu lên thì thứ nghênh đón hắn ta chỉ là một cánh tay màu đen.

Dưới sự sợ hãi kinh hoàng, hồn phách của hắn ta đã bị Minh Vong hút lấy không còn lại gì.

Sau mấy phút trôi qua.

Liên quân Đế Minh do Bạch Hạc Đại Đế tự mình dẫn đầu đã bị tiêu diệt toàn bộ! Dù là Chiến Thần Đại Đế hay là Đạo Bác Văn và đám người theo gót.

Hiện giờ chỉ còn lại một Bạch Hạc Đại Đế rơi vào huyễn cảnh mà chưa chết. Hắn ta dùng chân đạp vào hư không, vẫn luôn đứng yên tại chỗ.

Đột nhiên đôi mắt trống rỗng của Bạch Hạc Đại Đế khôi phục trở lại.

“Ha ha ha, chỉ với một mánh khóe nhỏ này mà muốn vây khốn bổn đế sao, không biết tự lượng sức mình!”

Bạch Hạc Đại Đế cười lớn.

Tay hắn ta cầm Nguyên Tuyết đao, vào khoảnh khắc quay đầu lại kia.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Sắc mặt hắn ta hơi biến đổi.

“Người đâu rồi?”

Hắn ta dựa theo linh khí nhàn nhạt còn lưu lại trong không khí mà nhìn về phía dưới mặt đất theo bản năng.

Trên mặt đất, thi thể nằm ngổn ngang, máu tươi nhiễm đỏ một vùng.

“Đây, đây là?”

Bạch Hạc Đại Đế khó có thể hoàn hồn, không thể tin được cảnh tượng nhìn thấy trước mặt. Mấy phút trước không phải vẫn còn ổn sao?

Sao mình chỉ vừa phá vỡ không gian thần bí đó thì lại trở thành như vậy rồi?

“Đợi ở trong quỷ cảnh của ta rất thoải mái nhỉ?”

Bạch Hạc Đại Đế nhanh chóng xoay người lại.

Người sau lưng hắn ta là Minh Vong. Nội tâm Bạch Hạc Đại Đế trở nên cảnh giác, cũng chú ý đến câu nói kia của Minh Vong.

“Ngươi có ý gì?”

“Còn chưa chú ý tới sao? Vậy thì uổng cho ngươi là một Bán Hợp Đạo.”

Minh Vong cười lạnh nói.