Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 560: Các Đại Đế xuống hạ giới




Lời nói của Đại Đế Bạch Hạc không hề giả.

Bất cứ một giới nào trên Trọng Đế giới, đều lớn hơn rất nhiều lớn so với toàn bộ đại lục Tiên giới nhị trọng này gộp lại.

Một vị Đại Đế mở mắt trên trán, nhìn vài giây, con mắt dựng ngược đó lại từ từ khép lại, hắn ta bình tĩnh nói: “Ta cảm giác được có hơi thở cường đại mai phục ở bên kia Bắc giới, có lẽ vị trí của Huyết Sát Kia hẳn là ở đó.”

“Vậy mời các vị hãy đi theo ta.”

Đại Đế Bạch hạc gần như có chút nóng lòng muốn được gặp mấy vị Đại Đế kia của Huyết Sát Các.

Hắn ta vô cùng tò mò rốt cuộc là thần thánh phương nào, thế nhưng có thể giết chết một vị Đại Đế có sức sát thương kinh người như Chiến Thần Đại Đế.

Tại căn cứ của Huyết Sát Các ở Đông giới.

Hai mắt Toán Loạn Thiên bình tĩnh nhìn về phương xa, tuy rằng hắn ta không cảm nhận được đối phương ở nơi nào.

Nhưng chỉ bằng phương hướng di chuyển của linh khí xung quanh, hắn ta đã phát hiện được một chút manh mối.

“Hẳn là cũng sắp rồi.”

Toán Loạn Thiên cầm chiếc quạt xếp trên tay, phất phất. Vẻ mặt tự nhiên, trong mắt không hề gợn sóng đối với sự thay đổi bất ngờ vừa nãy kia.

Mấy ngày trước Dạ Mệnh đã nói với chính mình những tin tức này rồi, cho nên hết thảy mọi chuyện xảy ra bây giờ đều nằm trong dự đoán của hắn ta.

“Hai vị các hạ có thể ra tay rồi.”

Toán Loạn Thiên xoay người nhìn hai người ở phía sau, mỗi người một suy nghĩ.

Đông Tuyết Vân Tịch khẽ gật đầu. Hết thảy mọi chuyện ở ngàn dặm xa xôi đều thu hết vào trong tầm mắt của nàng.

Minh Vong lại phát ra âm thanh trầm thấp khiến người ta cảm thấy sợ hãi rợn tóc gáy.

“Mười ba vị Đế Cảnh đúng là một đội hình rất lớn đó,”

“Đáng tiếc tu vi không đồng đều, ngay cả một Hợp Đạo cũng không có, một đám ngu ngốc có dũng mà không có mưu mà thôi.”

Hai người nháy mắt cùng nhau biến mất rời khỏi vị trí. Toán Loạn Thiên thấy vậy, trong đôi mắt nổi lên chút ngạc nhiên.

Không hổ là Hợp Đạo, ngay cả mình cũng không nhìn thấy tàn ảnh của họ, cứ đột ngột biến mất trong không trung như vậy.

Cách đó không xa, Đại Đế Bạch Hạc cùng một đám cường giả Đế Cảnh của các thế lực đến từ Đế Minh, đều đã trông thấy một tòa lầu khổng lồ cách đó không xa. Lầu các cao gần năm trăm trượng, từ xa đã nhìn thấy. Nó giống một cây cột chống trời đứng sừng sững trong trời đất này, quả thật hùng vĩ không thôi,

Đại Đế Bạch Hạc nhìn thấy lầu các cao ngất này, lộ ra nụ cười: “Tặng một niềm vui bất ngờ cho họ thôi.”

Đại Đế Bạch Hạc giơ tay phải lên, ý niệm vừa động: “Nguyên Tuyết Đao.”

Trong tay xuất hiện một thanh đao toát lên ánh bạc có khắc một hàng phù văn.

“Luân Hồi Đao Pháp, một đao chém ngàn trượng!”

Khí tức toàn thân Bán Hợp Đạo của Đại Đế Bạch Hạc bùng nổ trong cơ thể của chính mình. Một đao chém xuống!

Đao khí trắng tuyết lập tức phóng ra khỏi pháp bảo trung phẩm đế giai Nguyên Tuyết Đao này khiến lòng người xôn xao.

Tiên giới nhị trọng rộng lớn, bất kể đang ở đâu đều có thể nhìn thấy ánh sáng trắng kinh người lướt qua bầu trời Bắc giới.

“Không hổ là Đại Đế Bạch Hạc, một đao này thể hiện rõ phong thái của Đại Đế.

Một vị Đại Đế cười nói một tiếng.

Đại Đế Bạch Hạc cong khóe môi, không nói một lời.

Còn lại mấy vị có ý kiến với Đại Đế Bạch Hạc, giờ phút này đều không nói gì. Tuy rằng nhân phẩm và tính cách độc miệng của Bạch Hạc này đều chẳng ra sao.

Nhưng bàn về Đao đạo một đường này, trong khắp Đế giới nhất trọng, Đại Đế Bạch Hạc chắc chắn có thế xếp thứ năm trong đông đảo các Đại Đế, mà không cần nghi ngờ về điểm này.

Không ít người gần như đã suy đoán cảnh tượng Huyết Sát Các bị chém thành hai nửa bởi nhát đao này, đang định mở miệng giễu cợt nói gì đó thì điều nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người là, một chiêu Luân Hồi Đao Pháp kia của hắn ta thế nhưng nháy mắt đã biến mất.

“Có chuyện gì vậy?”

Tất cả các Đại Đế bao gồm Đại Đế Bạch Hạc ở trong đó đều ngây người. Đòn tấn công của hắn ta sao sẽ biến mất? Có người dời tầm mắt nhìn về phía hắn ta, chỉ thấy vẻ mặt Đại Đế Bạch Hạc ngập tràn sững sờ, đòn tấn công của ta đâu rồi?

Vừa rồi bản thân hắn ta còn nhân cơ hội này ra oai, nhưng bây giờ rốt cuộc là tình huống gì thế.

Vẻ mặt Đại Đế Bạch Hạc trở nên cứng ngắc. Tay cầm Nguyên Tuyết Đao dùng lực đôi chút rồi lại chém ra một đao.

‘Ầm!’

Vẫn giống như lúc trước.

Một đao này vừa chém ra không lâu lại biến mất một cách kỳ lạ dưới ánh mắt của mọi người.

“Đây rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

Đại Đế Bạch Hạc tỏ ra giận dữ.

Sao đòn tấn công của chính mình lại biến mất hết lần này đến lần khác vậy?

“Còn chưa hiểu ra à?”

Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai hắn ta.

“Là kẻ nào?”

Đại Đế Bạch Hạc bỗng nhiên xoay người.