Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 549: Khôi lỗi chi cường (2)




"Không ngờ tới phải không, trên người bổn đế có giấu 'Trường Xuân Nghịch Chuyển Đan', là một loại tuyệt thế đan dược Đế giai trung phẩm. Tất cả những vết thương trên cơ thể sẽ được khôi phục lại như lúc ban đầu."

"Cho dù là linh khí bị hao tổn lúc trước cũng vậy."

Bàng Vân thấy cảnh này cũng không khỏi nói/

"Đúng là cũng không tệ, thân thể của con rối càng hoàn mỹ càng tốt."

"Lát nữa chiến đấu các ngươi đừng nhúng tay vào."

Hắn động ý niệm, ra lệnh cho nam tử đầu trọc và nữ tử áo choàng.

Hai tên không biết nặng nhẹ này, nếu lát nữa làm bị thương thân xác trước mặt thì hắn phải tốn không ít thời gian để chữa trị.

"Hừ, để ngươi nhìn một chút thực lực mạnh nhất của bổn đế!"

Chiến Thần Đại Đế đã hoàn toàn khôi phục lại thể lực và linh khí lập tức thuấn di tới trước mặt Khôi Lỗi Đại Đế Bàng Vân.

"Bá Thần Trảm!"

Chiến Thần Đại Đế khẽ quát.

Trên người hắn ta có một luồng sức mạnh hừng hực bộc phát ra.

"Chết đi cho bổn đế!"

Một kiếm này nhắm ngay về phía đầu của Bàng Vân.

Thấy Bàng Vân hoàn toàn không làm ra động tác đánh trả thì trong lòng Chiến Thần Đại Đế lập tức nghi ngờ không biết rốt cuộc Bàng Vân muốn làm gì. Nhưng động tác trên tay hắn ta cũng không dừng lại.

Kiếm rơi vào trên người Bàng Vân.

Soàn soạt.

"Đây là?"

Con ngươi của Chiến Thần Đại Đế co rút lại, khi kiếm bản to của mình rơi trên người Bàng Vân, một kiếm đó bổ Bàng Vân thành hai nửa, sau đó lại biến mất như bọt biển.

Lúc Chiến Thần Đại Đế cảm thấy sau lưng truyền đến cảm giác khác thường.

"Ở sau lưng."

Dường như Chiến Thần Đại Đế cảm ứng được, kiếm bản to trên tay nhanh chóng bổ về đằng sau!

"Chém trúng."

Chiến Thần Đại Đế xoay người nhìn Bàng Vân bị mình chặt đứt đầu kia, lúc này trên mặt hắn ta lộ ra sự vui vẻ.

Một giây tiếp theo, sự vui vẻ này biến mất.

Bàng Vân trước mặt lại biến mất tung tích như bọt biển tan ra vậy.

"Lại là giả?"

Lần này Chiến Thần Đại Đế thật sự bị chọc giận.

"Các hạ chỉ biết chơi trò vặt trốn trốn tránh tránh này thôi sao?"

Chiến Thần Đại Đế lớn tiếng quát lên.

"Trốn trốn tránh tránh? Ta đâu có đâu."

Giọng nói của Bàng Vân truyền ra từ sau lưng Chiến Thần Đại Đế.

Chiến Thần Đại Đế kinh hoảng, nhanh chóng xoay người lại, vừa nói vừa vung kiếm lên.

Nhưng lần này sẽ không thể là giả.

“Dây rối.”

“Tình hình gì vậy?” Chiến Thần Đại Đế sửng sốt.

Hắn đột nhiên phát hiện Khoát Kiếm trong tay mình như thể bị trói lại vậy.

Cứ như thế bị trói vào khoảng không, khó có thể vung về trước dù chỉ một chút.

Bàng Vân mỉm cười, chỉ có bản thân hắn ta mới có thể nhìn thấy từng sợi dây rối đã trói chặt thanh Khoát Kiếm trong tay của Chiến Thần Đại Đế.

Chiến Thần Đại Đế cũng không phải là kẻ khờ. Hắn cũng có thể cảm nhận được thanh Khoát Kiếm của mình đã bị thứ gì đó trói buộc lấy. May thay hắn không có tiếp tục lãng phí thời gian.

Hắn buông cán kiếm ra rồi một đấm lao về phía Bàng Vân.

Uỳnh!

“Đỡ, đỡ được sao!” Chiến Thần Đại Đế trong lòng rung lên và có phần kinh ngạc.

Bản thân vô cùng hiểu rõ về thể lực của mình. Nhìn vào tất cả những bán Hợp Đạo thì mình chắc chắn là nằm trong hạng nhất hạng nhì.

Cú đấm mà mình đã dốc hết sức nhưng giờ lại bị một thanh niên với thân hình gầy gò trông ốm yếu chặn lại bằng một tay.

“Vậy cú đấm này thì như thế nào, Chiến Thần Quyền Pháp, một cú đấm quyết định tình thế!” Chiến Thần Đại Đế tung nắm đấm trái ra.

Khi nắm đấm hất tung thì lờ mờ có thể nhìn thấy một hư ảnh của người khổng lồ màu đỏ tươi xuất hiện ở đằng sau Chiến Thần Đại Đế. Sức mạnh của bán Hợp Đạo lập tức được thể hiện ngay trong cú đấm này.

Quyền ý ập đến như một cơn sóng thần cao nghìn trượng vậy.

Đoàng!

Nắm đấm giáng xuống.

Chiến Thần Đại Đế nhìn chằm chằm vào nắm đấm trái chỉ còn cách vài centimet của mình cuối cùng cũng dừng lại ngay trước mặt Bàng Vân.

“Rốt cuộc ngươi đã dùng loại yêu thuật gì?” Chiến Thần Đại Đế nghiến răng.

Cho dù hắn có huy động sức mạnh để tập trung vào cánh tay của mình như thế nào thì cũng không thể khiến cho nắm đấm của mình tiến xa hơn.

Bàng Vân cười và nhìn cánh tay trái của Chiến Thần Đại Đế đã bị mình dùng dây rối trói buộc.

“Được rồi, thời gian chơi cùng đã đến. Đến lúc rồi. Khôi Lỗi Thuật.” Bàng Vân ý niệm chuyển động.

Những sợi dây rối gần như đã bắn thẳng vào ấn đường của Chiến Thần Đại Đế trong tích tắc. Chiến Thần Đại Đế rõ ràng cảm nhận được sự lạ thường của ấn đường. Trước khi hắn vận chuyển linh khí để điều tra nguyên do thì hắn đã phát hiện ra một điều hết sức kinh hãi.

Đó chính là linh khí trong cơ thể của mình đột nhiên không thể vận chuyển được.

“Ngươi đã làm gì?” Sắc mặt của Chiến Thần Đại Đế nhợt nhạt.

“Không có gì cả, chỉ là muốn ngươi rời khỏi cái thế giới bẩn thỉu này mà thôi.” Bàng Vân cười toe toét.