Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 548: Khôi lỗi chi cường




Ba mũi tên này có uy lực càng mạnh hơn so với mấy mũi tên vừa nãy. Khi lao vút đến, ba mũi tên hợp lại thành một.

Một hư ảnh phượng điểu màu lam như ẩn như hiện, cực nhanh bắn về phía Chiến Thần Đại Đế.

Chiến Thần Đại Đế giơ kiếm ra phía trước.

Ầm!

Mặc dù mũi tên mạnh mẽ thành công bị ngăn chặn, nhưng lại khiến hắn ta không nhịn được phải lùi về sau mấy bước.

Buông tay ra.

Chiến Thần Đại Đế nhìn hai tay mình.

Chỉ thấy được bên ngoài tay của hắn ta đã ngưng kết ra từng lớp băng sương.

"Tiện tỳ đáng chết! Ngươi đây là đang tự tìm cái chết!"

Tính tình nóng nảy của Chiến Thần Đại Đế lập tức bộc phát.

Hắn định phát động công kích đối với nữ tử cầm cung tên bắn mình không ngừng kia, nhưng dường như hắn ta đã quên mất một người.

"Không ổn!"

Chiến Thần Đại Đế thầm nói một tiếng rồi nhanh chóng xoay người.

Nam tử đầu trọc nắm Cự Khuyết trong tay, lạnh lùng nói: "Sí Diễm Lãng Đào, giết!"

Bên ngoài Cự Khuyết có khắc phù văn, ánh lửa lập tức hiện lên. Cự Khuyết màng theo liệt hỏa hừng hực giáng xuống.

Bởi vì Chiến Thần Đại Đế vân chưa chuẩn bị sẵn sàng nên bị lâm vào thể phòng ngự.

Hắn ta chửi thề một tiếng.

Chiến Thần Đại Đế cắn răng, hai tay nắm chặt kiếm bản to, giơ kiếm ra tạo thành tư thế chống đỡ lại một kiếm của nam tử đầu trọc. Lúc này phía sau lại có mấy mũi tên bắn lại đây.

Khóe mắt của Chiến Thần Đại Đế đương nhiên có chú ý tới động tĩnh phía sau.

Nhưng hai tay hắn ta bây giờ đều đang toàn lực ứng phó với một kiếm này của nam tử đầu trọc, hiển nhiên không có thời gian dư thừa để ngăn cản mấy mũi tên bắn lén sau lưng.

"Bất Bại Bá Thể!"

Chiến Thần Đại Đế giận dữ hét lên.

Từng đường văn sọc kim sắc xuất hiện sau lưng hắn ta, lúc mũi tên chạm đến sau thân thể hắn ta thì bị chặn lại.

"May mà ban đầu bổn đế vì đề phòng lỡ như mà đã học một chiêu này."

Chiến Thần Đại Đế không khỏi nói thầm trong lòng.

Nhưng hắn ta vừa nói xong thì nữ tử khoác áo choàng cách đó không xa đã nhắm mắt lại, miệng bắt đầu lẩm bẩm một chú ngữ pháp quyết.

Lần này trên dây cung xuất hiện một mũi tên tinh xảo.

Mũi tên có màu lam trắng hỗn hợp, từng luồng băng hàn chi khí đạt đến cực hạn lưu chuyển bên ngoài mũi tên.

"Thiên Địa Nhất Tiễn, đoạt!"

Nữ tử áo choàng hét lên một tiếng, cuối cùng bắn mũi tên ra.

Trong nháy mắt khi tên bắn đi, những đám mây đen trên bầu trời đen kịt tản ra.

Thay vào đó là những bông tuyết rơi xuống, nhiệt độ cũng giảm mạnh.

Nơi này vốn dĩ lúc nãy còn có nhiệt độ ôn hòa, khi mũi tên này bắn ra đã lập tức biến thành một mảnh đất băng giá.

"A."

Chiến Thần Đại Đế không nhịn được mà gầm lên.

Hắn ta biết rõ mình dùng Bất Bại Bá Thể để ngăn trở một kích này là vô cùng nguy hiểm. Nhưng bây giờ hắn ta bị nam tử đầu trọc quấn lấy, vốn không tránh được.

Chỉ có thể phòng ngự thôi.

Cuối cùng mũi tên cũng tới!

Ầm!

Phân nửa bầu trởi của Tiên giới nhị trọng hiện ra một cực quang màu trắng chiếu sáng bầu trời, âm thanh điếc tai cũng dần biến mất.

"Ồ, vẫn chưa chết, ta vậy mà đã xem thường ngươi rồi."

Trên mặt đất, trong một hố sâu ngàn thước.

Chiến Thần Đại Đế thương tích đầy người, khắp người đều là máu tươi, hắn ta đang run sợ đứng lên, tay phải cầm kiếm bản to.

Kèm với giọng nói xa lạ này, xa xa từ không trung có một thanh niên đang đạp hư không, nhắm hai mắt đi tới.

"Ngươi hẳn là chủ nhân sau màn rồi!"

Chiến Thần Đại Đế dùng đôi mắt tràn ngập sát ý nhìn Bàng Vân.

Trải qua mấy lần đối chiến, hắn ta phát hiện nam tử đầu trọc và nữ tử áo choàng đều giống nhau, mặc dù có tu vi chân thật nhưng nội tâm lại trống rỗng.

Đây vốn không phải là người mà giống như một con rối vậy.

"Không sai."

Bàng Vân cũng không chối mà là thoải mái thừa nhận.

"Ngươi tới từ cái gọi là Huyết Sát Các kia."

Giọng nói của Chiến Thần Đại Đế có hơi yếu ớt. Khóe môi Bàng Vân cong lên.

"Đúng vậy."

Chiến Thần Đại Đế nghe được câu khẳng định này thì trong lòng lạnh buốt.

Khó trách Đạo Bác Văn đã đạt đến Bán Hợp Đạo và mấy Đế Cảnh khác đều một đi không trở lại. Thì ra là đụng phải nhóm cường giả này, không thể trách được...

"Huyết Sát Các đúng không, ha ha ha, khó trách có gan thống trị Tiên giới nhị trọng. Chỉ có điều Huyết Sát Các các ngươi thật sự sẽ không cho rằng chỉ như vậy là có thể chống đỡ lại tất cả thế lực ở Đế giới nhị trọng chứ."

Trong tay Chiến Thần Đại Đế xuất hiện một viên đan dược màu lục lớn chừng ngón tay, hắn ta một ngụm nuốt vào.

Những vết thương trên thân thể của Chiến Thần Đại Đế đang khôi phục với tốc độ vô cùng nhanh chóng, ngắn ngủi chưa đến một phút.

Thân thể bị tổn thương nghiêm trọng của Chiến Thần Đại Đế lập tức khôi phục lại như lúc ban đầu.

Trên mặt của Chiến Thần Đại Đế là nụ cười như điên.