Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 538: Bạch Hổ chân thân (2)




Sôi nổi vận chuyển công pháp, niệm pháp quyết, chuẩn bị tấn công bất cứ lúc nào.

“Hy vọng các ngươi có thể kiên trì lâu một chút.”

Hổ Sân nhếch miệng cười nói.

Sau đó toàn thân Hổ Sân biến đổi, trực tiếp chọn biến ra chân thân Yêu tộc!

Dị thú viễn cổ từ trong sấm giật chớp vang trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện.

“Ngươi không phải Nhân tộc? Ngươi là Yêu tộc?”

Sắc mặt Vân Du Đại Đế thay đổi.

Vừa rồi ông ta hoàn toàn không chú ý tới trên người Hổ Sân có hơi thở Yêu tộc. Vẫn luôn nghĩ là Nhân tộc, không ngờ lại là Yêu tộc.

Vân Du Đại Đế nhìn yêu hổ to lớn phía trước, cao tới mấy trăm trượng, chiều dài ước chừng cây số. Đôi mắt thú màu vàng rực rỡ của Hổ Sân nhìn ngược lại bọn họ.

“Vậy, giết chóc bắt đầu rồi.”

Hổ Sân nở nụ cười rất con người. Một tiếng vang nhỏ vang lên, Hổ Sân đột nhiên biến mất tại chỗ.

“Vân huynh, cẩn thận phía trên đầu!”

Hắc Giáp Đại Đế vội vàng kêu lên. Vân Du Đại Đế vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Hổ Sân đã xuất hiện phía trên đầu mình. Tay phải Vân Du Đại Đế xuất hiện một cái quạt hương bồ.

“Tam Trọng Quẻ Phiến.”

Vân Du Đại Đế hô lên.

Ánh sáng từ quạt hương bồ pháp bảo Đế giai hạ phẩm bắn ra bốn phía.

Chính giữa hình bát quái đồ như hư như thật trên quạt hương bồ nạm một viên đá quý bắn ra. Tay phải Hổ Sân vồ đến bát quái đồ.

Kết quả chuyện làm cho Vân Du Đại Đế mở rộng tầm mắt đã xảy ra. Phòng ngự mà Tam Trọng Quẻ Phiến thi triển ra khi vừa va chạm với đòn tấn công của Hổ Sân thì lập tức sụp đổ.

Lách cách.

Tuy Vân Du Đại Đế đã sớm có đề phòng đòn tấn công của Hổ Sân. Nhưng thực tế cọ xát mới kinh hãi phát hiện.

Sức mạnh này...

“Ngươi là Hợp Đạo Cảnh!”

Vân Du Đại Đế chỉ vừa kịp nói ra một câu như vậy.

Địa Tiên Đại Đế trước mặt đã trực tiếp bị một chưởng đánh ngã nằm dưới đất.

Rầm!

“Chúng ta cùng lên!”

Ba Đại Đế còn lại nhìn nhau.

Sau một tiếng đồng ý thì cùng nhau xông về phía Hổ Sân.

Những đại năng Thánh Cảnh ở xung quanh bên ngoài cũng không buông tha cơ hội lúc này.

Vào lúc mấy người Hắc Giáp Đại Đế ra tay, bọn họ cũng phát ra công kích đã chuẩn bị từ lâu.

“Thiên Xá Viêm Mâu.”

“Cực Thuỷ Hàn Lưu.”

“Sát Phá Càn Sát Pháp.”

Từ Đế Cảnh cho đến nhóm đông Thánh Cảnh, cùng nhau dốc hết sức lực dồn vào đòn tấn công tới Hổ Sân, ba trăm sáu mươi độ không góc chết.

“Thiên Lôi Cương Thể.”

Hổ Sân không né không tránh, bốn chân chạm đất bay lên không trung.

Đầu hổ nhìn chằm chằm vào đòn tấn công của đám đông dường như có thể xé nát tất cả trước mặt. Lông hai màu trắng đen giao nhau.

Lôi Kiếp màu đen mọc lan tràn.

Rẹt rẹt rẹt.

Lôi Kiếp giống như tơ nhện trong thời gian một cái búng tay bọc lấy cả người Hổ Sân.

Cùng lúc đó tất cả những đòn tấn công đổ ập tới lên người Hổ Sân.

“Bị chặn lại hết rồi?”

Hắc Giáp Đại Đế thất thanh kêu lên.

Ánh mắt lăng lăng nhìn Hổ Sân.

Bao nhiêu đòn công kích huỷ thiên diệt địa cùng lúc đánh tới vậy mà đều bị Thiên Lôi Cương Thể của Hổ Sân cản lại hết.

“Trả lại cho các ngươi!”

Hổ Sân động ý niệm, Thiên Lôi Cương Thể bao trùm thân thể ông ta giống như đang nhảy lên.

Bùm một tiếng.

Đem tất cả các đòn tấn công lúc nãy bị bắn ngược trở về.

“Mau tránh ra!”

Vài Thánh Cảnh bất ngờ không phản ứng kịp, bởi vì đòn tấn công kia thật sự quá dày đặc. Cơ bản là tránh không kịp, không còn cách nào chỉ có thể thi triển ra phòng ngự.

Nhưng có vẻ bọn họ đã coi thường sức công phá của đòn bắn ngược trở về này. Trong tiếng hét thảm, một Thánh Cảnh trúng chiêu biến thành tro ngay tại chỗ, biến thành tro bụi không còn chút dấu tích.

Số Thánh Cảnh còn lại cũng không ngoại lệ, bị đòn bắn ngược trở về dường như còn hơn nhẹ Lôi Kiếp đánh nát phòng ngự.

Đùng!

Thánh Cảnh lập tức tử thương hơn phân nửa.

Chỉ còn lại ít ỏi vài người cùng với ba Đại Đế.

Đương nhiên tình huống của ba Đại Đế cũng không khá hơn bao nhiêu. Đều đã bị thương không nhẹ.

Khoé môi Hắc Giáp Đại Đế trào ra máu tươi.

“Đáng giận, ba Đại Đế chúng ta cùng lên cũng hoàn toàn không phải đối thủ của đối phương.”

“Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa chỉ còn một con đường chết!”

Hắc Giáp Đại Đế đã suy nghĩ đến chuyện bỏ chạy. Nếu đánh cũng đánh không lại vậy chỉ có thể chạy mà thôi.

Sau một lúc suy nghĩ, đôi mắt Hắc Giáp Đại Đế hiện lên cảm xúc khác thường.

“Hai vị, ta còn một con át chủ bài, cho dù không thể giết chết ngay lập tức nhưng chắc chắn có thể làm tên kia bị thương nặng.”

“Nhưng tiền đề là hai đạo hữu có thể giúp ta cầm chân con yêu này không.”

Hắc Giáp Đại Đế quay đầu lại truyền âm cho hai Đại Đế còn lại. Hai Đại Đế kia nghe vậy liếc mắt nhìn nhau, sau đó gật đầu.

“Được.”

“Bản Đế có thể đồng ý.”

Hai Đại Đế nhanh chóng xông lên, chia nhau ra đứng trước sau Hổ Sân.