Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 539: Lừa gạt




“Thúc Tiên Thanh Phù.”

Huyền Phù Đại Đế móc ra một tấm phù triện Đế giai hạ phẩm dùng một lần. Rót ý niệm vào trong phù triện.

Phù triện lập tức tự cháy lên. Xèo xèo!

Lúc phù triện bốc cháy, luồng khói nhẹ cũng đồng thời bay ra.

Khói nhẹ ngưng tụ thành một pháp tướng thần linh khuôn mặt nghiêm nghị.

“Yêu nghiệt, còn không mau đền tội!”

Pháp tướng thần linh đầu đội mũ cao, tay phải nâng bảo tháp. Đôi mắt sắc bén nhìn Hổ Sân ở bên dưới.

Đồng thời Câu Hồn Đại Đế ở phía sau Hổ Sân cũng tung ra át chủ bài.

“Thiên Quỷ Khiển Linh!”

Âm khí ngưng tụ thành yêu ma giương nanh múa vuốt xuất hiện ở phía sau ông ta.

“Trấn!”

Thần Linh bảo tháp trên tay cùng lúc bay ra. Hai sợi dây thừng màu đỏ thẫm cũng âm thầm lao ra.

“Quỷ Tuý Thằng!”

Mấy sợi dây thừng được ngưng tụ từ sức mạnh tà ám trên người pháp tướng yêu ma phóng tới sau lưng Hổ Sân. Hổ Sân nhìn thấy đòn tấn công yếu ớt kia trong lòng chỉ cảm thấy rất buồn cười: “Các ngươi đang chơi nhà chòi đấy à?”

Đôi mắt Hổ Sân chợt lóe lên tia lạnh lùng rồi biến mất.

Hơi thở Bạch Hổ Đại Đế từ trên người Hổ Sân bỗng nhiên bùng nổ bắn thẳng lên trời. Ầm!

Bảo tháp cùng với hai dải lụa đỏ, thậm chí dây thừng mà pháp tướng yêu ma lén lút phóng ra đồng thời dừng lại.

Huyền Phù Đại Đế đưa tay lên, run rẩy chỉ Hổ Sân giống như thần tái thế trước mặt. Trong đôi mắt muốn bao nhiêu sợ hãi thì có bấy nhiêu.

Ông ta không ngừng rùng mình run rẩy: “Hợp Đạo Cảnh!”

Ông ta vừa vô cùng hoảng sợ vừa cứng đờ quay đầu lại.

Muốn nhìn xem Hắc Giáp Đại Đế còn phải cần bao lâu nữa mới chuẩn bị xong. Nhưng Huyền Phù Đại Đế vừa quay lại khuôn mặt đã cứng đờ.

Người đâu?

Ở phía sau đã trống không từ khi nào, Hắc Giáp Đại Đế đã biến đâu không thấy.

Câu Hồn Đại Đế ở bên kia cũng gầm lên: “Hắc Giáp, tên chó chết dám lừa bản Đế!”

Huyền Phù Đại Đế nghe thế cũng chợt bừng tỉnh.

Không ngờ Hắc Giáp Đại Đế lại dùng cái cớ kia, lừa hai người cầm chân Hổ Sân để một mình bỏ chạy!

Huyền Phù Đại Đế cảm nhận được hàn ý lạnh băng tận xương từ phía sau truyền đến, một lần nữa quay đầu lại.

Cái đầu to lớn của Hổ Sân từ trên cao nhìn xuống Huyền Phù Đại Đế giống như nhìn con kiến.

Huyền Phù Đại Đế kinh hoàng, nơm nớp lo sợ nói: “Ta đồng ý trả giá bất kỳ cái giá nào để giữ lại tính mạng, các hạ cảm thấy thế...”

Hổ Sân ở trên cao tung ra một chưởng, Huyền Phù Đại Đế trực tiếp bị đánh chết thẳng cẳng.

Hiện trường chỉ còn lại một mình Câu Hồn Đại Đế.

Còn mấy Thánh Cảnh may mắn còn sống khi nãy, vào lúc Hắc Giáp Đại Đế chạy trốn cũng đã nhanh chân chạy hết từ lâu rồi. Câu Hồn Đại Đế nhìn thấy kết cục đáng thương của Huyền Phù Đại Đế, quay đầu bỏ chạy. Ông ta động ý niệm, thân thể biến thành hồn thể, cắm đầu lảo đảo bay thẳng về một hướng.

“Lôi Phạt.”

Nhưng mà ông ta vẫn không thể ngờ được Hổ Sân đã sớm có chuẩn bị. Lúc ông ta vừa mới chạy mấy ngàn mét thì sấm sét kinh người từ trên trời giáng xuống.

Đùng! Chỉ trong giây lát đã tiễn hồn Câu Hồn Đại Đế về Minh Giới.

Đôi mắt Hổ Sân nhìn ra phía xa.

“Muốn chạy à? Buồn cười.”

...

“Ha ha ha, e là hai tên ngu kia có nghĩ nát óc cũng không ngờ được át chủ bài ta nói chỉ là giả thôi, để hai tên đầu đất kia cầm chân cho ta có thời gian bỏ chạy.”

Hắc Giáp Đại Đế đạp lên không trung, tự nói tự cười. Trừ chuyện này ra thì ông ta còn còn giở thêm chiêu trò nhỏ, đó là làm cho trên người mấy Thánh Cảnh kia có hơi thở của ông ta. Vậy thì nếu như Hổ Sân có đuổi theo thì sẽ chỉ biết đuổi theo bọn người kia, mà không phải tìm...

Tiếng cười Hắc Giáp Đại Đế đột nhiên im bặt.

Ông ta sợ hãi nhìn Hổ Sân đã biến trở về hình người đang đứng trước mặt mình.

“Sao có thể nhanh như vậy. Ngươi...”

“Nếu ngươi muốn hỏi đến hai người khác thì đều bị ta giết cả rồi, chỉ còn sót lại một mình ngươi mà thôi.”

Giọng của Hổ Sân vang vọng trong đầu ông ta.

Hắc Giáp Đại Đế ngây ra như phỗng. Giết, giết chết hết rồi?

Hắc Giáp Đại Đế giật mình tỉnh lại, vừa định mở miệng thì một chưởng đã bay tới.

Hắc Giáp Đại Đế, chết!

Đến đây, sáu Đại Đế khác cùng với rất nhiều Thánh Cảnh toàn bộ chết hết, không ai may mắn còn sống.

Trấn Ngục Ma Các.

“Nhanh như vậy đã tiêu diệt toàn bộ, thật ra có hơi vượt quá dự đoán của ta. Không hổ là Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ.”

Dạ Mệnh nghe tin vừa truyền đến, cười khẽ nói.

“Nếu vậy chắc có lẽ hơn mười phút sau, Chúng Sinh Giới sẽ náo nhiệt lên đây.” Dạ Mệnh cười nói.

Sáu Đại Đế cùng với nhiều Thánh Cảnh như vậy đồng thời ngã xuống.

E là không chỉ Chúng Sinh Giới, mà ngay cả Lục giới cũng phải chấn động.

Dù sao thì cái chết của sáu Đế Cảnh cũng xem như chuyện lớn nhất trong vòng mấy năm gần đây ở Đế giới nhất trọng.