Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 537: Bạch Hổ chân thân




“Có thể khiến bầu trời xảy ra biến động lớn đến mức này ít nhất phải là Dung Đạo Cảnh hậu kỳ mới được!”

Vân Du Đại Đế cảm nhận được Cửu Thiên Lôi Kiếp lập lòe dưới đám mây mây đen dày nặng kia thì kinh hãi không thôi. Sấm sét màu tím trong những đám mây đen kia đang không ngừng tụ lại vào trong lòng bàn tay Hổ Sân. Thoáng chốc ngưng tụ thành khối cầu sấm sét thật lớn.

Giống như mặt trăng mặt trời thu nhỏ.

Đôi đồng tử màu vàng của Hổ Sân dưới điện quang chiếu rọi hiện lên sát ý: “Để ta đây dạy cho ngươi biết, cái gì là sấm sét chân chính, sét đánh!”

Hổ Sân hừ lạnh.

Ném quả cầu sấm sét trong tay xuống chỗ hố sâu.

Roẹt roẹt roẹt!

Âm thanh sấm sét trên không trung không ngừng lớn lên. Lôi Đế ở dưới hố thấy thế sợ tới mức mặt cắt không còn chút máu.

Sức công phá này đã vượt quá khả năng chống đỡ của ông ta rồi. Còn không trốn thì chỉ có một con đường chết!

Lôi Đế lấy ra một món pháp bảo Đế giai hạ phẩm không gian có thể trốn vào, truyền linh khí vào.

Một giây, hai giây...

“Không gian đã bị phong tỏa.”

Lôi Đế phát hiện một chuyện khiến ông ta khó thể tin nổi.

Thấy quả cầu sấm sét chỉ còn cách mình mấy ngàn mét, ông ta cắn chặt răng, chỉ có thể dùng thân thể để chống đỡ.

“Nhu Bộ Hình Pháp, Lôi Thể Chân Thân!”

Lôi Đế hét lớn. Sức mạnh sấm sét quấn quanh người ông ta, tạo thành một bộ áo giáp sấm sét.

“Hự!”

Lôi Đế dùng hết tất cả sức mạnh từ bên trong hố sâu bay thẳng ra ngoài. Quả cầu sấm sét cũng đã đến!

Ầm ầm ầm!

Sau khi sương trắng tan hết. Nơi quả cầu sấm sét rơi xuống, mọi thứ trong phạm vi vạn dặm biến thành tro tàn.

Trên mặt đất vẫn còn sót lại dấu vết tia sấm sét lập lòe.

Còn về phía Lôi Đế, ở hiện trường chỉ còn sót lại pháp bảo Đế giai lúc trước ông ta cầm trên tay mà thôi. Thi thể cũng không còn sót lại gì.

Hổ Sân quay đầu lại nhìn đám người Vân Du Đại Đế.

Bọn họ đã sớm bị quy mô khổng lồ của đòn tấn công dọa sợ thất kinh rồi.

Đặc biệt là Vân Du Đại Đế, đôi mắt ông ta tràn ngập hoảng sợ.

“Chắc chắn phải ít nhất là Dung Đạo Cảnh hậu kỳ thậm chí đỉnh phong mới có thể mạnh đến như vậy!”

Vân Du Đại Đế kinh hoàng nói.

Số Đại Đế còn lại cũng có cảm giác không khác với Vân Du Đại Đế lắm.

“Đáng chết, chẳng lẽ tin đồn là giả, cái gì mà Đại Đế của Thái Nguyệt hoàng triều chết sạch hết rồi, không phải vẫn còn đấy sao? Hơn nữa tu vi ít nhất cũng là Dung Đạo Cảnh hậu kỳ.”

Một Đại Đế Nhập Đạo Cảnh trung kỳ cảm nhận được ánh mắt sắc bén đến từ Hổ Sân chợt thấy sợ hãi.

“Dù sao bản Đế cũng không theo nữa đâu, tạm biệt!”

Một Đại Đế Nhập Đạo Cảnh sơ kỳ tu vi thấp nhất vội vàng nói. Sau đó nhanh chóng quay lưng bỏ đi.

Nhưng người tên Địa Tiên Đại Đế kia mới vừa đi không đến nửa bước, trước mặt gã ta đã xuất hiện một bóng người màu trắng.

Địa Tiên Đại Đế hoảng hốt, vô thức lùi lại mấy bước.

Nam tử trung niên tóc trắng trước mặt chẳng phải là Đế Cảnh vừa rồi dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai giết chết Lôi Đế sao?

“Các hạ đây là có ý gì, từ đầu đến cuối bản Đế chưa hề đặt chân vào lãnh thổ Thái Nguyệt hoàng triều nửa bước kia mà.”

Dường như Địa Tiên Đại Đế cảm thấy mình có lý nên dù trong lòng hoảng sợ nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình tĩnh.

Tuy tu vi của đối phương mạnh, nhưng cũng không thể không lý do giết người lung tung đúng không. Nhưng Địa Tiên Đại Đế quá ngây thơ rồi.

Khóe miệng Hổ Sân ở phía đối diện hơi nhếch lên: “Đặt chân?”

Ánh mắt tỏa ra sát khí.

“Không xong!”

Địa Tiên Đại Đế vừa định phòng ngự. Nhưng vẫn chậm một nhịp.

Hổ Sân đưa tay lên đánh ra một quyền, tốc độ và sức mạnh quyền này còn mạnh hơn lúc trước đánh vào đầu Lôi Đế.

“!”

Đôi mắt Địa Tiên Đại Đế trợn to, bị một quyền đánh bay ra mấy trăm dặm, rồi rơi xuống đất.

Rầm!

Âm thanh rơi xuống đinh tai nhức óc đất vang lên.

Tu vi Địa Tiên Đại Đế cùng lắm chỉ là Nhập Đạo Cảnh sơ cảnh, so với Lôi Đế còn thấp hơn ba cảnh giới nhỏ. Thân thể đương nhiên cũng không cường tráng bằng Lôi Đế.

Địa Tiên Đại Đế ăn trọn một quyền này có thể nói là qua đời ngay tức khắc.

“Các hạ có biết mình đang làm gì không thế?”

Đám người Vân Du Đại Đế còn lại ba Đại Đế, đầu tiên là hoảng sợ.

Sau đó dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn về phía Hổ Sân.

“Các ngươi cùng lên đi, ta đây cũng đã lâu không hoạt động gân cốt rồi.”

Hổ Sân ngoảnh mặt làm ngơ, nhìn một vòng, nói bằng giọng nhẹ tênh.

“Xem ra hôm nay người này không định để chúng ta rời khỏi đây rồi.”

Hắc Giáp Đại Đế trầm giọng nói.

“Vậy cùng nhau lên đi, tuy tu vi đối phương cao hơn chúng ta, nhưng chúng ta chiếm ưu thế về số lượng.”

“Có lý.”

Vân Du Đại Đế dẫn đầu, bốn Đại Đế chia nhau ra bao vây xung quanh Hổ Sân. Những đại năng Thánh Cảnh khác cũng không nhàn rỗi.