Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 536: Đám Đại Đế tìm chết




Tin tức vừa tung ra lập tức khiến vài thế lực yên tĩnh lại, chuẩn bị ngồi xem diễn biến tiếp theo.

Nhưng những thế lực lựa chọn ngồi xem cá lớn nuốt cá bé ở Đế giới nhất trọng cuối cùng sẽ đi về đâu chung quy vẫn là số ít.

Còn hầu như đa phần trong lòng các thế lực đều ôm một vài tính toán. Bởi vì nhiều thế lực nghe được vài tin tức nhỏ lẻ rằng lần xao động này đã trực tiếp dẫn tới ba Đại Đế của Thái Nguyệt hoàng triều ngã xuống!

Mà trên thực tế bây giờ Thái Nguyệt hoàng triều đã là bị một thế lực gọi là Huyết Sát Các khống chế. Không ít người trực tiếp mượn cái cớ này chuẩn bị phái tu sĩ tới Thái Nguyệt hoàng triều.

Bên ngoài nói là để bảo vệ Thái Nguyệt hoàng triều, đuổi những tên ngoại lai mưu toan nhúng chàm Thái Nguyệt hoàng triều đi.

Nhưng thật ra sau lưng đều đang lặng lẽ đánh bàn tính, xem làm sao chiếm lấy bí cảnh lãnh thổ tài nguyên phong phú của Thái Nguyệt hoàng triều kia.

Hơn nữa nó còn rất có ích trên con đường hải quan.

Bởi vì cho dù là bất kỳ thế lực nào khống chế được con đường hải quan này đều tượng trưng cho có được nguồn tiền tài cuồn cuộn không dứt.

Thái Nguyệt hoàng triều.

… Trên triều đình lạnh lẽo chỉ còn lại Nam Cung Phục ngồi trên ghế hoàng đế, đối diện là Bách Lý Thiên Cơ. Thông qua tin tức, Nam Cung Phục đã biết âm mưu của các thế lực lớn.

Cũng biết những tu sĩ đến từ khắp nơi sẽ nhanh chóng kéo đến biên giới Thái Nguyệt hoàng triều.

“Tiền bối, phải làm sao bây giờ?”

Vẻ mặt Nam Cung Phục đầy lo lắng, còn Bách Lý Thiên Cơ lại vô cùng bình tĩnh.

“Ngươi cứ ở yên đây quản lý tốt chuyện trong triều là được rồi, còn những chuyện khác cứ để Huyết Sát Các giải quyết.”

“Ta hiểu rồi.”

Nam Cung Phục gật đầu, từ sau khi biết Huyết Sát Các còn có cường giả Hợp Đạo Cảnh thì hắn ta càng cảm nhận sự khủng khiếp của được Huyết Sát Các.

...

Thời gian như con sông trôi nhanh.

Mấy canh giờ sau ở ngoài biên giới Thái Nguyệt hoàng triều đã lục tục tụ tập rất nhiều cường giả đến từ các thế lực lớn. Trong đó không thiếu Đế Cảnh!

Thái thượng trưởng giả đến từ Lôi Môn, được xưng là Lôi Đế, Đại Đế Nhập Đạo Cảnh đỉnh phong, đôi mắt tràn đầy tia điện.

“Không ngờ tên bất tử Lôi Đế ngươi cũng xuất quan, xem ra là nhất định phải có được hải quan kia rồi.” Một giọng cười nhẹ tênh vang lên.

Lôi Đế chậm rãi quay đầu lại.

Một lão giả trường bào đỏ trắng, chân đạp mây bảy màu xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

“Là ngươi?”

Lôi Đế nhìn thấy đối phương thì nhướng mày nói.

Người đến từ Sơn Quỷ Tông, Vân Du Đại Đế này chính là Đại Đế Dung Đạo Cảnh sơ kỳ duy nhất ở đây. Tính sơ qua thì ở đây có tới sáu Đế Cảnh, cùng với mười lăm Thánh Cảnh. Có thể nói là thế tới rào rạt!

Lúc này Lôi Liêm dẫn đầu mở miệng.

Giọng nói vang dội: “Lôi Đế của Lôi Môn, đặc biệt tới thăm tiên đế Thái Nguyệt hoàng triều!”

Giọng nói kia giống như chuông lớn, vang vọng thật lâu không ngừng, truyền khắp phạm vi mấy ngàn dặm.

Nói xong mấy chục giây sau cũng không hề có âm thanh nào đáp lại.

Lôi Đế thấy vậy híp mắt cười.

Xem ra những lời đồn kia là thật không phải giả, ba tiên đế Đế Cảnh của Thái Nguyệt hoàng triều đều đã chết hết rồi!

Bây giờ Thái Nguyệt hoàng triều đã trở thành một con hổ giấy bên ngoài to lớn nhưng bên trong trống rỗng!

Lôi Đế động ý niệm sấm sét trên người hiện ra. Ông ta phóng tới, biến thành sấm sét bay tới chỗ biên giới Thái Nguyệt hoàng triều.

Sau khi vượt qua biên giới, Lôi Đế cười lớn: “Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta.”

Ông ta cúi đầu thì nhìn thấy trên tường thành biên giới không thấy có một binh một tốt nào.

“Quả nhiên Thái Nguyệt hoàng triều mất rồi, nếu vậy..”

Lôi Đế mới vừa cười đến một nửa thì bên cạnh người xuất hiện một bóng người cao lớn.

“Cái gì?”

Lôi Đế trợn mắt hoảng sợ.

Còn chưa kịp đề phòng thì Bạch Hổ Đại Đế Hổ Sân thuấn di đến bên cạnh ông ta bỗng nhiên giơ tay lên.

“Thiên Lôi Thánh Hổ Quyền!”

Hổ Sân khẽ quát một tiếng, tay phải lập lòe sấm sét màu vàng. Dường như chỉ trong thời gian một hơi thở, bàn tay ông ta đã đánh thẳng lên đầu Lôi Đế. Ầm!

Thân thể Lôi Đế giống như viên đạn bay ra ngoài. Sau đó văng xuống đất tạo thành một cái hố sâu.

Vân Du Đại Đế và rất nhiều tu sĩ đều bị chuyện bất thình lình này dọa đến ngây dại. Chuyện gì xảy ra?

Trở lại bên này.

Đầu Lôi Đế hướng lên trời, thất khiếu đổ máu, không ra hình người.

“Sao lại thế này?”

Ngoài đau đớn kịch liệt ra thì đầu Lôi Đế còn hơi chóng váng. Bóng người lúc nãy là như thế nào.

Nhưng nhanh chóng ông ta đã có câu trả lời. Hổ Sân bay trên không trung nhìn xuống Lôi Đế bên dưới hố sâu.

“Con kiến.”

Hổ Sân nói xong giơ tay phải lên: “Sấm tới.”

Ầm ầm ầm.

Bầu trời trong phạm vi mấy chục vạn dặm chỉ trong chớp mắt giăng đầy mây đen.