Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 532: Bất Hủ Chi Cốt trở về thân thể ban đầu (2)




Bị thiên thạch bay thẳng đến, rơi xuống đất thành một ngọn đồi nhỏ đè lên, sống chết không rõ. Hai nhân vật lớn của Thái Nguyệt hoàng triều chỉ trong thời gian ngắn đã song song ngã xuống. Kể cả đám đại thần triều đình ở chỗ Nam Cung Long Tuyết cũng cảm thấy choáng váng.

Mặt Nam Cung Long Tuyết không còn chút máu: “Thái, Thái Nguyệt hoàng triều, chẳng lẽ thật sự xong, xong rồi sao?”

“Thái Nguyệt hoàng triều ta có lẽ chưa bao giờ đắc tội thế lực của ngài phải không.”

Một giọng nói già nua đột nhiên từ bên trong hoàng lăng Thái Nguyệt hoàng triều vang lên. Ánh mắt sợ hãi của Nam Cung Long Tuyết chợt biến đổi, lộ ra vẻ mong đợi.

Giọng nói này là?

Dưới những ánh mắt đổ dồn về của đám đông.

Một vầng sáng từ trong hoàng lăng bay ra.

Lão giả dáng người lom khom, đôi mắt híp lại xuất hiện giữa không trung. Sau khi Nam Cung Long Tuyết nhìn thấy người kia thì vui mừng hiện hết lên trên mặt: “Vậy mà lại là tiên đế Thái Nguyệt! Ngài ấy vẫn chưa về cõi tiên!”

tiên đế Thái Nguyệt là con là quái vật khổng lồ, người đã một tay sáng lập nên Thái Nguyệt hoàng triều!

“Đã bước một chân vào Hợp Đạo Cảnh?”

Biểu tình Chu Linh trở nên nghiêm túc lại.

Không ngờ Thái Nguyệt hoàng triều còn cất giấu một tên lão bất tử như vậy. Đại Đế Thái Nguyệt dường như không sốt ruột ra tay.

Vẫn đứng yên tại chỗ, giống như đang chờ đợi Huyết Sát Các hồi phục.

Lúc này ở bên trong núi hoang bên cạnh.

“!”

Thất khiếu Nam Cung Tư Gia đã đổ máu.

Khối xương màu màu vàng kim ướt đẫm máu sau lưng hắn ta đang chậm rãi trồi lên. Đúng là chí bảo Đế giai cực phẩm ngàn vạn năm khó gặp được một lần, Bất Hủ Chi Cốt!

“Bất, Bất Hủ Chi Cốt của ta...”

Nam Cung Tư Gia không ngừng lẩm bẩm, hai mắt đờ ra như chết nhìn chằm chằm khối xương kia.

“Cái này là của ngươi sao?”

Một giọng nói hờ hững vang lên, đôi mắt Nam Cung Tư Gia theo bản năng nhìn đến nơi vừa phát ra âm thanh.

Một thiếu niên mang theo đôi mắt đầy tức giận, chậm rãi đi về phía Nam Cung Tư Gia. Lúc nhìn vết bớt trên cổ thiếu niên kia, đồng tử Nam Cung Tư Gia co rút: “Là ngươi!”

Hắn ta vẫn nhớ rõ cái bớt kia, chính là đứa đệ đệ tốt bị mình cướp đi Bất Hủ Chi Cốt, Nam Cung Phục! Vì sao hắn ta lại ở đây?

Lúc này trong đầu Nam Cung Tư Gia toàn là nghi vấn, sau đó nháy mắt đã hiểu ra tất cả: “Tất cả đều do ngươi làm!”

Nam Cung Tư Gia cắn răng, giọng nói vô cùng yếu ớt.

Nam Cung Phục cũng không trả lời hắn ta. Mà đi đến trước mặt người ca ca tốt của mình.

Cũng nhìn Bất Hủ Chi Cốt hư trong suốt phát ra ánh sáng lộng lẫy đang trôi nổi kia. Thấy Nam Cung Phục đưa tay ra chạm vào thứ kia.

Nam Cung Tư Gia giận dữ hét lên: “Ngươi dừng tay cho ta! Đó là của ta!”

Nhưng cho dù hắn ta gào thét thế nào, cũng chỉ có thể phát ra âm thanh nhỏ như muỗi. Lúc Nam Cung Phục đưa tay ra chạm vào khối Bất Hủ Chi Cốt.

Bất Hủ Chi Cốt bỗng khẽ run lên.

Tiếp theo nhận chủ biến thành một vệt sáng màu vàng bắn vào giữa mày Nam Cung Phục.

Nhìn thấy Bất Hủ Chi Cốt về lại với Nam Cung Phục, Nam Cung Tư Gia xù lông tức giận: “Đấy là của ta!”

Không biết là do tức giận quá mức, hay là do Bất Hủ Chi Cốt bị ép buộc đào ra mà Nam Cung Tư Gia ngã ra hôn mê bất tỉnh.

Nam Cung Phục cảm nhận được Bất Hủ Chi Cốt đã trở về cơ thể, từ từ mở mắt ra.

So với đôi mắt tức sùi bọt mép lúc trước thì lúc này khi mở mắt ra lại mang theo u quang thâm thúy. Hắn ta quay đầu lại nhìn về một hướng.

Chậm rãi đạp lên không trung bay đi.

Hoàng cung bên kia.

Lúc Thượng Cung Uyển nhìn thấy Nam Cung Phục thì không màng tới hình tượng hét lên: “Là thằng súc sinh kia!”

Sau khi Nam Cung Long Tuyết nhìn thấy Nam Cung Phục, thì ngoài một chút cảm thấy tức giận ra còn có đó là cảm xúc cực kỳ phức tạp. Nam Cung Phục chính là con của đệ đệ ruột của ông ta, là con của hắn với một nô tì thấp hèn sinh ra. Có điều vừa sinh ra đứa nhỏ đã mắc bệnh nan y.

Nhị đệ của hắn ta và nô tì thấp hèn kia vì cứu đứa nhỏ mà đi ra thế giới bên ngoài, tìm kiếm một loại thuốc quý dường như đã biến mất.

Con đứa nhỏ thì đương nhiên là giao cho bà vú và thị vệ trong phủ trông nom. Nhưng vào năm Nam Cung Phục lên bốn tuổi, trời đất xuất hiện dị tượng.

Lần dị tượng kia còn khiến cho một trong các vị tiên đế, cũng chính là Càn Nguyên Võ Đế xuất quan.

Trải qua kiểm tra thì chứng minh được đây là người sở hữu Bất Hủ Chi Cốt mấy chục vạn năm mới xuất hiện một lần được ghi lại trong sách cổ, được Đại Đạo thiên địa chú ý.

Bởi vì nguyên nhân nào đó mà Càn Nguyên Võ Đế căn dặn cho dù xảy ra chuyện gì cũng phải bảo vệ Nam Cung Phục, sau đó lại lần nữa tiến hành bế quan.