Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 530: Thế gian này chỉ có rượu ngon và cảnh đẹp mới có thể giải sầu




Đây là người này đã từng bình định phản loạn hai bên Đông Nam, được sử sách Thái Nguyệt hoàng triều gọi là Càn Nguyên Võ Đế lão nhân.

Ông ta nhắm đến chỗ núi hoang bay đi.

Nam Cung Tư Gia nhìn thấy người đến cứu mình chính là Đại Đế Càn Nguyên Võ Đế đại danh đỉnh đỉnh trong lịch sử Thái Nguyệt hoàng triều thì gương mặt lại một lần nữa hiện lên hy vọng.

Nhưng tia hy vọng chỉ mới vừa xuất hiện được một nửa, trong vòng ba cái búng tay khuôn mặt Nam Cung Tư Gia đã cứng đờ. Bởi vì trước mặt Càn Nguyên Võ Đế đột ngột bị một thanh niên mặc y phục đỏ, bên hông treo hồ lô rượu bắt mắt chặn đường.

“Ngươi cũng vậy?”

Ánh mắt Càn Nguyên Võ Đế trầm xuống, quan sát kỹ Giang Vô Thành.

Giang Vô Thành cũng không trả lời, chỉ lấy hồ lô rượu màu đỏ bên hông đưa lên miệng hớp một ngụm rượu ngon.

Tự báo xuất thân: “Sát thủ nhị đẳng hàng chữ Thiên của Huyết Sát Các, Giang Vô Thành ở đây.”

“Huyết Sát Các?”

Càn Nguyên Võ Đế động não suy nghĩ một lúc, xác định mình chưa bao giờ nghe nói qua cái tên này.

Nhưng bây giờ cũng không phải lúc để tiếp tục tự hỏi, chuyện cấp bách bây giờ vẫn là cứu người quan trọng hơn.

Dù sao người mang dòng máu Ứng Long và có Bất Hủ Chi Cốt như Nam Cung Tư Gia chính là thiên tài bậc nhất trong mấy vạn năm qua của Thái Nguyệt hoàng triều.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn có thể bước vào Hợp Đạo Cảnh!

Một hạt giống Đại Đế Hợp Đạo Cảnh, đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn họ lại phải bỏ bế quan chạy ra đây. Đây là chuyện liên quan đến tương lai Thái Nguyệt hoàng triều.

“Nếu các hạ một hai muốn chắn đường bản Đế, thì bản Đế cũng chỉ có thể toàn lực đối phó!”

“Võ Thần Giáp!”

Càn Nguyên Võ Đế quát nhẹ, trên người lập tức hiện ra bộ giáp chiến. Bề ngoài áo giáp uy nghi hiển hách, rực rỡ lung linh.

Rõ ràng là pháp bảo Đại Đế giai trung phẩm vô cùng mạnh mẽ.

“Bàn long Kích!”

Trong tay Càn Nguyên Võ Đế cũng cùng lúc xuất hiện pháp bảo Đế giai hạ phẩm. Một người cầm hai món Đế giai, có thể thấy trong lòng Càn Nguyên Võ Đế tràn đầy niềm tin tới cỡ nào.

Muốn trách thì phải trách ông ta tìm lầm đối thủ rồi. Dù sao thì cho dù có nhiều pháp bảo Đế giai hơn nữa ở trước mặt tu vi tuyệt đối cũng không có tác dụng gì.

“Pháp bảo không tệ, có điều tu vi thì hơi yếu.”

Giang Vô Thành thả hồ lô rượu lại bên hông, lắc mình đã xuất hiện phía sau ông ta.

Trong lòng Càn Nguyên Võ Đế run lên.

Tốc độ thật nhanh!

“Nhưng thế thì sao chứ?”

Càn Nguyên Võ Đế hét lên một tiếng.

Quơ Bàn long Kích trong tay vung về phía sau.

“Nhất Đãng Bát Hoang!”

Bàn Long Kích hiện lên hình bóng Bàn long.

Một kích đánh ra, không gian phía sau lập tức vỡ vụn. Vừa mới còn mây đen vạn dặm, sau khi Càn Nguyên Võ Đế xuất chiêu mây đen tan biến!

“Không, không bị sao hết?”

Càn Nguyên Võ Đế cho rằng Giang Vô Thành dù không trọng thương, cũng sẽ bị thương chút ít. Nhưng sau khi tập trung nhìn lại phía sau thì đôi mắt vẩn đục lộ ra vẻ kinh hãi.

“Không tổn hao một sợi tóc, sao có thể!”

Càn Nguyên Võ Đế không thể tin kêu lên.

Một chiêu vừa rồi là ông ta dùng hết sức lực, không giữ lại gì. Nhưng Giang Vô Thành thì lại chỉ lẳng lặng đứng yên ở chỗ cũ, lại cầm hồ lô rượu lên uống.

“Vì sao không thể? Đừng nói ngươi cho rằng tu vi của ta giống ngươi, đều là Nhập Đạo Cảnh đỉnh phong đấy.”

Giang Vô Thành nói xong thì thả ra tu vi Dung Đạo Cảnh hậu kỳ.

“Dung, Dung Đạo Cảnh hậu kỳ?”

Càn Nguyên Võ Đế theo bản năng lùi ra sau một bước.

Không có cách nào, cho dù trên người ông ta mặc pháp bảo Võ Thần Giáp Đế giai trung phẩm.

Nhưng tu vi của mình và đối phương cách nhau đến chừng cả một cảnh giới lớn! Trong lòng Càn Nguyên Võ Đế lập tức hiện lên suy nghĩ Giang Vô Thành trước mặt vô cùng khó giải quyết.

Tuy rằng mình có hai pháp bảo Đế giai, nhưng nếu phải đánh nhau với một Dung Đạo Cảnh hậu kỳ thì phần thắng căn bản không đến bốn phần.

Hơn nữa bây giờ chuyện Dung Đạo Cảnh Nam Cung Tư Gia cũng rất cấp bách...

“Xem ra chỉ có thể liều mạng một phen!”

“Thái Nguyệt Hoàng Vận, lên!”

Tay phải Càn Nguyên Võ Đế bấm tay niệm thần chú.

Trên không trung Thái Nguyệt hoàng triều bắt đầu loé lên những đám mây ánh vàng rực rỡ.

Nam Cung Long Tuyết vẫn luôn ở bên trong Hoàng cung quan sát cuộc chiến, khuôn mặt có hơi khó coi: “Tiên đế đang mượn dùng vận may của Thái Nguyệt hoàng triều sao, đối phương thật sự mạnh đến thế ư? Lại cần phải mượn vận may dùng trước!”

“Bệ hạ, tìm được Gia nhi chưa?”

Khuôn mặt Thượng Cung Uyển có vẻ hơi tiều tụy, có thể thấy được từ khi Nam Cung Tư Gia mất tích trong lòng vị hoàng hậu nương nương này mỗi giờ mỗi phút đều bị dày vò.

Không lâu trước đây bà ta đã truyền lệnh kêu gọi tìm kiếm Đình Vệ hoàng triều bị mất tích. Mãi đến nay mới thôi.