Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 529: Đại Đế hoàng triều




Một sát thủ chậm rãi đi tới chỗ hắn ta. Nam Cung Tư Gia có dự cảm không lành.

“Ngươi, các ngươi muốn làm gì?”

Sát thủ nắm Nam Cung Tư Gia mềm nhũn lên, ném thẳng vào giữa trận pháp.

“Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?”

Nam Cung Tư Gia càng lúc càng cảm thấy bất an, không nhịn được lại hỏi lần nữa.

“Bắt đầu đi.”

“Được.”

Sau đó sáu sát thủ Địa Tự nhất đẳng đến từ Huyết Sát Các chia nhau ra đứng xung quanh trận pháp.

“Lược Hình Trận, khởi động!”

Nam Cung Tư Gia là một Đan Hồn Cảnh thực lực không thấp, cho dù bây giờ tu vi bị phong ấn nhưng tinh thần lực vẫn cảm giác được trận pháp trên mặt đất đang khởi động.

Vào lúc trận pháp mở ra, từng luồng cảm giác đau đớn giống như bị vạn tiễn xuyên tim thoáng chốc lan ra khắp cả người hắn ta.

“A! Ngươi rốt cuộc... Làm gì ta?”

Đôi mắt Nam Cung Tư Gia nổi lên tơ máu, cảm giác đau đớn như muốn chết đi này làm hắn ta không ngừng quay cuồng trong trận pháp.

Đặc biệt là cảm giác da thịt sau gáy bị xé rách, đau đớn hơn bất cứ nơi nào trên người. Dần dần... Phần lưng!

Nam Cung Tư Gia cảm giác dường như sau lưng có cái gì đó đang mọc lên.

Trên gương mặt hắn ta hiện lên vẻ sợ hãi.

“Các ngươi muốn đào Bất Hủ Chi Cốt của ta?”

“Không ngờ Thái Tử điện hạ lại đoán được rồi...”

Một giọng nói mang đầy ý cười truyền vào trong tai hắn ta.

“Các ngươi có biết mình đang làm gì không?”

Nam Cung Tư Gia nghe thấy bọn họ đang chuẩn bị đào Bất Hủ Chi Cốt trên người mình thì lộ ra vẻ sợ hãi xưa nay chưa từng có! Nếu bây giờ Bất Hủ Chi Cốt của mình bị ép đào ra thì không chỉ sẽ gián tiếp tổn hại căn cơ, hơn nữa sẽ khiến tu vi của hắn ta tụt giảm nghiêm trọng.

“Đợi đã, muốn cái gì ta cũng có thể đưa cho ngươi!”

Nam Cung Tư Gia không ngừng gào rống.

Mấy năm nay dựa vào sự trợ giúp của Bất Hủ Chi Cốt mà hắn ta có thể tu luyện một đường thuận buồm xuôi gió, không hề gặp phải bất cứ bình cảnh nào.

Hắn ta thật sự không dám tưởng tượng một khi mất đi Bất Hủ Chi Cốt thì tương lai Thông Thiên đại đạo của mình sẽ biến thành cái gì.

Thật ra Nam Cung Tư Gia chưa từng nghĩ tới chuyện Bất Hủ Chi Cốt kia từ đầu tới cuối cũng không phải thuộc về hắn ta.

Cùng lúc đó.

Bầu trời Thái Nguyệt hoàng triều rộng lớn bỗng trở nên vô cùng âm u.

“Ở đâu ra đám đầu trộm đuôi cướp, dám dòm ngó tới Bất Hủ Chi Cốt của triều đại ta!”

Một giọng nói vang dội như chuông vang lên.

Nam Cung Tư Gia đang đau đớn quằn quại, nghe thấy giọng nói quen thuộc lập tức vui mừng cười lên.

“Là hoàng thất lão tổ!”

Hắn ta lập tức quay sang nhìn mấy sát thủ đang vây quanh mình: “Ha ha ha, các ngươi xong đời rồi! Cho dù các ngươi có mạnh đi chăng nữa, thì chẳng lẽ cũng có thể ngăn cản được Đại Đế Thái Nguyệt hoàng triều ta ư?”

Mây đen trên bầu trời xoay vầng xuống dưới.

Một lão giả tóc bạc mặc long bào cửu trảo xuất hiện. Lão giả quay đầu lại nhìn sang bên này.

“Chết đi cho lão phu!”

Hai sợi râu bạc trên mặt lão giả tung bay, giơ tay phải lên.

Một con Kim Long chín móng từ trong tay ông ta bay ra.

Gầm!

Kim Long vùng vẫy bay ra, tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc vang vọng. Mắt thấy Kim Long sắp đụng vào tòa núi hoang.

“Mấy tên Thánh Cảnh nhỏ bé mà dám ở dưới mí mắt lão phu bắt Thái Tử hoàng triều ta, gan chó đúng là lớn thật đấy.”

Tay trái Nam Cung Tàn Quyển vuốt râu cười lạnh.

“Một tên Nhập Đạo Cảnh Cảnh trung kỳ mà thôi, xem ngươi có gì để khoe khoang trước mặt ta đây.”

Một bóng người nhỏ nhắn, xinh đẹp chợt lóe qua trước mặt Kim Long.

Chu Linh tết tóc đuôi hai bên bước ra một bước.

“Tước Hỏa Thiên Tường!”

Dị Hỏa Chu Tước hội tụ thành một con Chu Tước, đối đầu với Kim Long. Nam Cung Tàn Quyển hoảng sợ.

“Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ?”

Kim Long ở trước mặt Chu Tước không chống đỡ được bao lâu. Rất nhanh đã bị đánh tan tành.

Ré!

Dị Hỏa Chu Tước mở miệng kêu lên tiếng lảnh lót. Nam Cung Tàn Quyển nhìn Chu Tước lao xuống chỗ mình, trong tay xuất hiện một pháp bảo Đế giai hạ phẩm.

“Trấn Triều Long Tỉ.”

Một cái ngọc tỷ hình tứ phương màu vàng bay lên cao, ánh sáng nở rộ.

Bốn phương tám hướng Thái Nguyệt hoàng triều không ngừng có linh khí rót vào Trấn Triều Long Tỉ kia.

Ầm ầm!

Trấn Triều Long Tỉ bắn ra một bức tường màu vàng kim cao mấy trăm trượng.

Lửa Chu Tước tuy mạnh nhưng vẫn bị bức tường màu vàng kim chặn lại.

Cùng lúc đó.

“Mấy tên nghiệt súc các ngươi dám trói Thái Tử hoàng triều ta, lấy cái chết tạ tội hết cả đi!”

Ở phía sau hoàng triều lại bùng nổ hơi thở của một Đế Cảnh. Xuất hiện lúc này là một Thái Tổ hoàng triều. Lại là một Nhập Đạo Cảnh đỉnh phong!

“Lão già ngươi ở đây chống đỡ, ta đi cứu Gia nhi.”

“Được.”

Nam Cung Tàn Quyển gật đầu với lão tổ vừa mới xuất hiện bên cạnh.