Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 528: Thái tử bị bắt (2)




Lần này cuối cùng Nam Cung Long Tuyết cũng thấy khiếp sợ đến run người.

Thánh Cảnh ngũ trọng thiên cũng bị giết.

Điều này đủ để chứng minh tu vi của người động thủ ít nhất cũng phải là lục trọng thiên, hoặc thậm chí là thất trọng thiên!

"Đáng chết, xem ra những sát thủ này tuyệt đối không thể là người của tà tông trước kia được."

Nam Cung Long Tuyết cắn răng.

Lúc trước mình phái đại quân tiêu diệt tòa tông môn tà tu kia, tu vi của tông chủ cùng lắm chỉ là Thánh Cảnh nhị trọng thiên mà thôi.

Sao có thể nhảy ra một tà tu cường đại như vậy được.

Nếu không phải tàn đảng của nhóm tà tu kia thì đó chính là một thế lực khác.

"Đến cùng là ai?"

Nam Cung Long Tuyết nổi giận đùng đùng.

Từ khi Thái Nguyệt hoàng triều thành lập đến nay, chưa bao giờ chịu khuất nhục giống như ngày hôm nay!

"Bệ hạ!"

Một giọng nói the thé mang theo sự lo lắng truyền vào.

Ám vệ trước mặt Nam Cung Long Tuyết vô cùng thức thời ẩn nấp đi chỗ khác.

Một gã nam tử có thân hình thấp bé bước nhanh đến.

"Có chuyện gì?"

Nam Cung Long Tuyết cảm giác được có gì đó không ổn.

"Không, không xong rồi bệ hạ, thái tử điện hạ bị người bắt đi rồi!"

Nam Cung Long Tuyết nghe được câu này thì tu vi Bán Đế Cảnh trên người không kiềm chế được nữa mà bộc phát ra.

"Ngươi lặp lại lần nữa!"

Nam Cung Long Tuyết quát lên một tiếng lớn, cả tòa cung điện đều run nhè nhẹ theo.

"Lúc nãy, trên đường thái tử đến Trung Đạo thành thì đột nhiên gặp phải tập kích của một đám người tự xưng là sát thủ của Huyết Sát Các."

“Thực lực của Thái Tử điện hạ không có tác dụng, cho nên đã bị bọn chúng bắt đi rồi.”

Nam Cung Long Tuyết nghe đến đó lập tức giận tới bậc cười.

“Không phải trẫm đã phái ba ngàn Phá Sát Doanh tinh nhuệ, cùng với năm hộ pháp Thánh Cảnh đi cùng trước rồi sao?”

“Hồi, hồi bẩm bệ… bệ hạ, đã chết hết rồi.”

Nam Cung Long Tuyết nghe vậy chấn động. Ba ngàn Thông Thiên Cảnh và năm Thánh Cảnh đều đã chết ư?

Nam Cung Long Tuyết có hơi không thể tin nổi, tu sĩ có thể vào Phá Sát Doanh đều không ngoại lệ là tu sĩ binh gia chân chính, sát khí và kinh nghiệm chiến đấu đều vượt trội xa so với tướng sĩ bình thường.

Mà ba ngàn quân tinh nhuệ đi chung lại càng có thể thi triển ra binh trận có thể làm cho đại năng Thánh Cảnh ngũ trọng thiên cũng cảm thấy khó giải quyết.

Vậy mà một đoàn binh hổ báo như vậy lại chết sạch?

“Truyền lệnh xuống, bằng mọi giá phải nhanh chóng phong tỏa cửa ra vào các lục địa, nhất định phải bắt được mấy tên đáng chết kia cho trẫm!”

“Nhớ kỹ, hết thảy lấy tính mạng Thái Tử làm trọng!”

“Vâng.”

Bên trong một ngọn núi hoang.

“Rốt cuộc các ngươi là ai?”

Nam Cung Tư Gia chậm rãi tỉnh dậy, phát hiện tay chân đã bị trói chặt. Sau đó nhìn xung quanh, thấy mấy người áo đen không biết là ai thì vội vàng kêu lên.

“Thái Tử điện hạ không cần biết bọn ta là ai.”

Vẻ mặt Nam Cung Tư Gia khó coi.

Bởi vì hắn ta vừa mới hồi tưởng lại ba ngàn quân tinh nhuệ và năm hộ pháp Thánh Cảnh bảo vệ mình ở trước mặt mấy người này không hề có sức phản kháng, hai ba cái đã bị đánh tan tành.

Nam Cung Tư Gia lại nói: “Các vị muốn cái gì chỉ cần nói thẳng, ta tin hoàng triều cũng sẽ lấy ra được.”

Thấy những sát thủ Huyết Sát Các kia ngoảnh mặt làm ngơ.

Nam Cung Tư Gia cắn răng nói lại lần nữa: “Chỉ cần các hạ có thể thả ta an toàn trở về, các ngươi yên tâm, ta tuyệt đối không phái người truy nã các ngươi đâu.”

Một sát thủ chậm rãi đi tới. Nam Cung Tư Gia hơi ngạc nhiên.

Chẳng lẽ là đồng ý rồi ư?

Sau đó.

Rầm!

Một quyền mạnh bạo đấm thẳng vào bụng Nam Cung Tư Gia. Mắt Nam Cung Tư Gia co rút.

Bụng quay cuồng, thiếu chút nữa hắn ta đã ói ra cả mật xanh.

“Ngươi có biết ta là ai không hả? Nếu các ngươi dám giết bổn Thái Tử thì chờ Thái Nguyệt hoàng triều trả thù không dứt đi.”

Nam Cung Tư Gia mới vừa nói ra một câu như vậy.

“Thế sao?”

Người mới đấm hắn ta bèn cười. Lại nhanh chóng đấm thêm một quyền.

Quyền này dùng lực rất mạnh, làm hắn ta ói ra một họng máu.

“Còn muốn nói gì nữa không?”

Sát thủ đứng trước mặt hắn ta cười hỏi.

Nam Cung Tư Gia biết khôn rồi, không dám mở miệng nói bậy bạ gì nữa.

Cho dù lúc này trong lòng hắn ta có tức giận tới cỡ nào cũng không phải lúc có thể bộc phát ra. Bởi vì lúc nãy hắn ta nhìn thấy trong mắt đối phương lóe lên sát khí, Nam Cung Tư Gia dám khẳng định, nếu mình còn dám nói thêm một câu thì chắc chắn sẽ bị giết ngay lập tức!

Nam Cung Tư Gia cứ như vậy nằm dưới đất, quan sát động tác của những sát thủ Huyết Sát Các kia.

‘Đây là đang bố trí trận pháp ư?’

Nam Cung Tư Gia có hơi nghi ngờ, nhưng vẫn không dám hé môi nửa chữ.

Nếu đối phương lại cho một đấm thì chắc hắn ta tiêu luôn!

Một lát sau trận pháp hoàn thành.