Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 503: Minh quốc chi thổ (2)




Mục tiêu của hắn ta nhắm thẳng vào đầu Minh Vong.

“Ngưng.”

Minh Vong phun ra một chữ, nói là làm ngay.

“Ngươi… làm cái gì?”

Thần sắc tức giận của Binh Tổ Đại Đế lần đầu tiên chuyển biến thành sợ hãi.

Bởi vì mũi thương của hắn cách đầu Minh Vong khoảng một xen ti mét thì ngừng lại.

Mà nguyên nhân dừng lại cũng là do thân thể hắn ta không nhúc nhích được ngay khi Minh Vong nói ra chữ kia.

“Linh hồn Dung Đạo Cảnh trung kỳ, ngược lại cũng không tệ, vậy ngô liền không khách sáo mà nhận vậy.”

Minh Vong đang muốn động thủ,

“Tên quỷ vật nhà người đừng mơ tưởng thực hiện được!”

Điển Luật Đại Đế và Thanh Kiếm Đại Đế của Trữ gia thoáng xuất hiện sau người Minh Vong.

“Kiếm Sách, bách vô nhất sơ!”

Điển Luật Đại Đế có tu vi Dung Đạo Cảnh hậu kỳ đưa hai hay bấm niệm pháp quyết, hàng nghìn hàng vạn kiếm ý xuất hiện!

Trong tay Điển Luật Đại Đế lại xuất hiện một quyển sách cổ. Sách cổ tự động mở trang.

“Dã hỏa thiêu bất tẫn, gió xuân thổi tới lại tái sinh!”

Giọng nói vừa kết thúc, một chân long ngưng tụ từ tràn đầy hỏa diễm chui ra. Ngoài ra, còn có một Cụ Phong Tịch Quyển sát lực kinh người xuất hiện.

“Vĩnh cửu diệt hồn tẫn.”

Minh Vong vẫn chưa xoay người, chỉ là mở miệng nói.

Trên minh thổ lạnh như băng không ngừng hiện ra từng luồng hồn phách màu trắng mà mắt trần cũng có thể thấy được. Sau khi những hồn phách này ngưng tụ phía sau Minh Vong lập tức hình thành một quỷ tường bằng hồn phách.

Công kích của hai vị Đại Đế rơi vào trên tường quỷ thì ngay cả một tia rung chuyển cũng không có, trực tiếp bị cắn nuốt không còn một mảnh.

“Ngươi… ngươi muốn làm gì…”

Binh Tổ Đại Đế có chút sợ hãi mà nhìn quái vật người không ra người quỷ không ra quỷ trước mặt.

“Lục đạo luân hồi, nghịch chuyển.”

Minh Vong nói một tiếng, tay trái nắm lấy khuôn mặt Binh Tổ Đại Đế đang không cách nào nhúc nhích.

Hắn ta hơi động ý niệm một chút, con ngươi Binh Tổ Đại Đế co rụt lại.

Hắn ta cảm giác hồn phách trên người mình đang không thể khống chế được, bị bàn tay của Minh Vong trước mặt điên cuồng hấp thu.

“Cứu… ta…”

Binh Tổ Đại Đế đã hao tổn hết toàn lực để nói ra hai chữ này. Sắc mặt Thanh Kiếm Đại Đế và Điển Luật Đại Đế đều nghiêm trọng không gì sánh được.

Sắc mặt Thanh Kiếm Đại Đế đã hơi trắng.

“Chết tiệt, kiếm khí của ta vậy mà lại không phá nổi phòng ngự đó.”

“Các ngươi tránh ra, để ta tới!”

Trên vòm trời truyền đến một giọng nói, Huyền Thuật Đại Đế đến từ Trấn Long Lầu, chân đạp loại bỏ bầu trời trên đầu Minh Vong.

Từng tấm bùa màu vàng nhạt lượn lờ tuần hoàn xung quanh người hắn ta

“Thập Huyền Thông Phù Trấn!”

Hai tay Huyền Thuật Đại Đế bấm pháp quyết, dùng ngàn tấm bùa vù vù bay vọt tới Minh Vong. Chỉ là lúc những tấm bùa này bay vút tới không trung thì,

“Thứ quỷ gì?”

Huyền Thuật Đại Đế nhướn mày.

Chỉ thấy, hai cái xiềng xích bất thình lình mang theo u quang trực tiếp đánh tan phù lục mà hắn ta khu động. Huyền Thuật Đại Đế lần theo xiềng xích nhìn đến chủ nhân của nó.

Người cầm xích bên trái đột nhiên xuất hiện, là nam tử mặc quần áo màu đen, trên đầu đội mũ cao, thần sắc trang nghiêm. Trên mũ cao viết bốn chữ ‘thiên hạ thái bình’.

Mà người còn lại cầm chùy là nam tử tương phản với nam tử áo đen, ăn mặc quần áo màu trắng, nhưng đội mũ cao giống vậy, thần sắc mang nụ cười yếu ớt. Trên mũ cao viết bốn chữ ‘cả đời thấy tiền’.

Huyền Thuật Đại Đế không dám khinh địch, hai tay bấm pháp quyết, phù triện bị đánh tan lại lần nữa tụ lại. Rầm rầm rầm.

Dưới sự thao túng của Huyền Thuật Đại Đế, những phù triện này nhanh chóng thay đổi mục tiêu, từ Minh Vong biến thành hai nam tử thần bí mặc trang phục quái dị.

“Vây!”

Tiếng ra lệnh vừa dứt, những phù triện vờn quanh thân này hình thành một tấm bùa chú cấm chế.

“Dung Đạo sơ kỳ, chút thực lực ấy không đáng để chú ý.”

Hắc Vô Thường nheo mắt lại, hắn huy động xiềng xích trong tay.

Xiềng xích giống như là dây thừng, cực kỳ linh hoạt, phóng tới phù triện cấm chế. Bùm!

Xiềng xích va chạm vào phù triện cấm chế, trước tiên cũng không có bể ra.

“A.”

Huyền Thuật Đại Đế thấy vậy, cười nói: “Huyền phù của ta dùng long huyết làm nguyên liệu, da thần thú làm triện cũng không phải là ngươi muốn phá thì phá.”

“Ta vẫn chưa xuất lực đâu, ngươi lo lắng cái gì?”

Bạch Vô Tường cười yếu ớt.

Vốn là xiềng xích trì trệ không tiến được lại giống như hít phải thuốc lắc, đầu tiên là xiềng xích rung lên, khí thế đột nhiên tăng mạnh!

“Ngươi là Dung Đạo Cảnh hậu kỳ?”

Nhìn thấy âm khí và tu vi bộc phát ra bàng bàng trên người Bạch Vô Thường. Huyền Thuật Đại Đế cả kinh. Phù triện cấm chế cũng rung động không ngừng.

Cuối cùng cũng không nhịn được mà bộp một tiếng, một cái lỗ hổng xuất hiện đầu tiên, sau đó cấm chế to như vậy lập tức sụp đổ. Xiềng xích cũng nhờ vào đó mà vọt tới phía Huyền Thuật Đại Đế.