Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 497: Thú Cảnh. (2)




Khi nhìn thấy đám người Giang Vô Thành bên cạnh đại môn thì giật mình nói: “Nhân tộc làm sao lại vào đây được?”

“Đại môn ngoại trừ lệnh bài của mỗi đại tộc, muốn bạo lực phá vỡ thì chỉ có Đế Cảnh mới làm được. Không lẽ đám Nhân tộc trước mặt này đã lấy được lệnh bài của một nhánh Yêu tộc viễn cổ nào hay sao?”

“Đừng nói nhảm, mau giải quyết bọn họ đi.”

“Được rồi.”

Hai đại yêu vừa mới bay vút ra không lâu.

“Cẩn thận!”

Một đại yêu nhạy cảm, phát hiện phía sau truyền tới từng trận hàn ý thì cấp tốc xoay người.

Trên tay hắn ta lập tức xuất hiện một thanh Tam Xoa Kích màu vàng kim, bất ngờ công kích sát thủ Thánh Cảnh xuất hiện phía sau mình.

(Tam Xoa Kích (三叉载) hay còn gọi là đinh ba chia, là vũ khí có dạng như cây đinh ba của vua thuỷ tề.)

Về phần người sau thì tùy ý để Tam Xoa Kích của hắn ta cắm lên người mình.

Khoảnh khắc Tam Xoa Kích chạm vào cơ thể đối phương, đồng tử Thánh Cảnh yêu tộc co rút lại: “Không xong rồi, đây là giả!”

“Ồ, ta ở đây cơ mà.” Tiếng cười lạnh lẽo như băng tuyệt bất chợt vang lên.

Hắn ta dùng khoé mắt liếc về phía sát thủ đã thuấn di đến phía sau mình.

“Thánh Cảnh thất trọng thiên?”

Đao quang kiếm ảnh...

Mấy phút trôi qua, tộc trưởng tộc Thổ Thần đã ngây ra như phỗng.

Hai cường giả đại Thánh Cảnh xuất thân từ Yêu tộc viễn cổ cứ như vậy, chỉ trong mấy phút ngắn ngủi đã bị giết chết? Tuy là tu vi của hai tên sát thủ cao hơn đối phương nhiều, nhưng cho dù là vậy thì đây cũng là tinh anh xuất thân từ Yêu tộc viễn cổ đấy!

Ở trong mắt vị tộc trưởng này, những Yêu tộc viễn cổ đó có được huyết mạch, chấp nhận truyền thừa lâu đời nên rất mạnh mẽ, giống như những đại yêu trong Thánh tộc vậy.

“Đại nhân, nhiệm vụ đã hoàn thành.”

Sau khi hai tên sát thủ hoàn thành mệnh lệnh của Giang Vô Thành thì trở lại trước mặt hắn ta.

“Ừm.” Giang Vô Thành gật đầu.

Lần này, hắn ta nâng tay trái nâng lên, nói: “Dựa theo kế hoạch ban đầu, bắt đầu hành động.” Rồi hạ xuống.

Rất nhiều sát thủ phía sau Giang Vô Thành, thậm chí là cả hai Thánh Cảnh lúc nãy đều trăm miệng một lời: “Vâng!”

Thoáng một cái, sát thủ đã phân tán ra bốn phương tám hướng, không ngừng lao đi.

Rất nhanh, hiện trường chỉ còn lại Giang Vô Thần cùng tộc trưởng tộc Thổ Thần.

“Đại, đại nhân, xin hỏi mục đích của các người là...” Tộc trưởng tộc Thổ Thần dùng ngữ khí yếu ớt, nhẹ nhàng hỏi.

“Thật ra cũng không phải bí mật gì. Rất đơn giản, thu Tiên giới nhị trọng này vào trong tay, nắm cho chặt.” Giang Vô Thành thản nhiên nói.

Câu nói có vẻ bình thường, không có gì lại này lọt vào tai tộc trưởng tộc Thổ Thần lại như giống như sấm sét giữa trời quang, đùng đoàng vang dội.

Đừng nói có thể hoàn thành hay không, cho dù thật sự làm được chuyện này, không thể nghi ngờ gì, Huyết Sát Các là đang gây hấn với những Đại Đế thượng giới đó!

Phải biết rằng Tiên giới nhị trọng nhìn như tông môn san sát, thật ra phía sau mỗi một thế lực lớn đều có chỗ dựa đến từ thượng giới.

Hành động này của Huyết Sát Các, không khác gì tè một bãi ngay trước mặt Đế giới nhất trọng.

Tuy trong lòng tộc trưởng tộc Thổ Thần tràn đầy khiếp sợ nhưng cũng không dám nói thêm nửa câu.

Hắn ta rất sợ người đứng trước mặt, một lời không hợp lập tức khiến cho mình hồn phi phách tán.

Cũng ngay vào lúc Huyết Sát Các đang dốc toàn lực đối phó tiêu diệt từng thế lực lớn trong Tiên giới nhị trọng thì…

Đế giới nhất trọng.

Một tòa tháp được dựng trên những đám mây, cao đến ngàn trượng trên bầu trời.

Đột nhiên xuất hiện một chấn động nhỏ, theo sau đó là một âm thanh tức giận trải rộng khắp không gian.

“Rốt cuộc là tên súc sinh nào, dám diệt truyền thừa mà bản các chủ để lại dưới hạ giới!”

Toàn bộ trưởng lão và đệ tử Thiên Thượng Đan Các nghe vậy đều giật mình.

Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến cho các chủ đã đạp nửa chân vào Hợp Đạo Cảnh của bọn họ tức giận đến vậy?

Chỗ cao nhất trong Đan Các.

Lão giả mặc đại trường bào, trên mặt lộ ra gân xanh. Lão ta chính là người xây dựng nên tòa Thiên Thượng Đan Các này.

Đồng thời cũng là các chủ đời đầu của Đan Các dưới Tiên giới nhị trọng.

Lão ta vừa mới xuất quan, rõ ràng đã cảm nhận được số mệnh Đan Các ở Tiên giới, chỉ vòng một ngày ngắn ngủi đã nhanh chóng giảm xuống.

Vốn là số mệnh lực lớn như vậy lại lập tức biến mất không còn một mảnh. Lão ta cũng không ngu, nhanh chóng biết được Đan Các dưới hạ giới của mình đã bị diệt.

“Vốn là còn muốn bế quan trùng kích Hợp Đạo, nhưng xem ra bây giờ không tiêu diệt hết đầu sỏ gây nên việc tuyệt diệt Đan Các của ta thì bản các chủ khó mà xả được cơn giận trong lòng!”

Đạo Bác Văn lạnh lùng nói.

“Người đâu!”

Lão ta quát khẽ một tiếng.

“Các chủ đại nhân có chuyện gì muốn dặn dò?”

Một vị trưởng lão nhanh chóng xuất hiện.