Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 496: Thú Cảnh.




Lúc này, tộc trưởng Lôi Báo cho rằng đối phương đang khiếp sợ thì lớn tiếng cười nói.

“Không phải, chẳng qua là ta cảm thấy quá yếu. Yếu đến nỗi, ta chỉ cần dùng một tay đã có thể giải quyết được.” Âm thanh tràn ngập hàn ý đột nhiên phát ra.

Nụ cười mới vừa rồi nở trên khuôn mặt tộc trưởng tộc Lôi Báo, một giây sau đã trở nên cứng ngắc.

Hắn ta thất thanh nói: “Thánh Cảnh? Còn là Lục Trọng Thiên!”

Sát thủ không trả lời đối phương mà chậm rãi nâng tay trái lên.

“Quỷ Nhãn, mở.”

Lòng bàn tay trái của hắn đột nhiên mở ra một tròng mắt màu bạc. Bên trong đồng tử màu bạc còn có lẫn rất nhiều đường vân mảnh như tơ, vô cùng quái dị

Chưa đến một giây sau, từ đó bắn ra ánh sáng đỏ vô cùng mãnh liệt.

Ánh sáng bàng bạc nhìn chỉ to cỡ cánh tay trẻ nhỏ, lại có thể lập tức xuyên thủng công kích của tộc trưởng tộc Lôi Báo.

Hồng quang xuyên thẳng qua mi tâm.

Thoáng chốc, một cao thủ Bán Thánh Cảnh ngũ trọng thiên đã ngã xuống.

“Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, vậy cũng đừng trách ta.”

Nhìn thi thể gục ngã trên mặt đất ở trước mặt, sát thủ lạnh như băng nói.

Cảnh tượng như vậy vẫn còn xuất hiện mỗi nơi trong Vạn Thú Chi Sâm.

Tùng Lâm, chỗ ở sâu trong Vạn Thú Chi Sâm.

Một cánh cửa lớn bị rất nhiều dây leo quấn chặt, sừng sững ở đây.

“Đây chính là lối vào của bí cảnh Vạn Thú Chi Sâm sao?”

Giang Vô Thành mang theo một bầu rượu vơi đi đến tận đây. Phía sau hắn ngoại trừ rất nhiều sát thủ hàng chữ Địa của Huyết Sát Các, còn có một người tự xưng là tộc trưởng tộc Sĩ Thần đến từ Yêu tộc.

“Hồi bẩm đại nhân, không sai, chính là chỗ này.”

Lão nhân có dáng người hơi còng, tay phải chống batoong, hướng về phía Bàng Vân, vẻ mặt nịnh nọt nói.

Tộc trưởng tộc Thổ Thần cực kỳ thức thời, sau khi sát thủ đến chỗ của bọn họ thì người này đã lập tức dẫn dắt tộc nhân đầu hàng, tránh khỏi tai ương đồ tộc.

Tiếp theo, tộc trưởng tộc Thổ Thần lại bổ xung thêm một câu: “Các vị đại nhân, nếu muốn đi qua cánh cửa lớn này có lẽ sẽ gặp chút phiền phức, bởi vì cấm chế trên đó cần cao thủ Đế Cảnh mới có thể đánh…”

Tộc trưởng tộc Thổ Thần mới nói được một nửa thì dừng lại, không nói tiếp được nữa, miệng hắn ta giống như bị người ta bóp chặt vì nhìn thấy Giang Vô Thành sau khi nốc hết ngụm rượu cuối cùng xong thì nhấc tay trái đánh một chưởng lên đại môn.

Chỉ chớp mắt, đại môn cổ xưa này đã vang lên tiếng ‘cọt kẹt’ rồi từ từ mở rộng trước mặt bọn họ.

Tộc trưởng tộc Thổ Thần dùng ánh mắt kinh dị nhìn về phía Giang Vô Thành, miệng run rẩy: “Đại, đại, đại Đại Đế?”

Con bà nó, mới đầu hắn ta còn tưởng nam tử mặc hồng y này, tu vi nhiều nhất cũng chỉ là Thánh Cảnh. Không ngờ lại đúng là một vị Đại Đế tiền vô cổ nhân hậu vô lai!

“Đi thôi.”

Đôi mắt nhìn như có chút nhập nhèm của Giang Vô Thành rũ xuống, nhìn đến vị tộc trưởng tộc Thổ Thần.

Người sau cảm nhận được ánh mắt dừng lại trên người mình, giật hết cả mình, toàn thân như đang run lên, vội vàng nói: “Vâng, vâng.”

Sau đó bước nhanh hơn cùng Giang Vô Thành tiến vào bên trong đại môn.

Kinh hồng vút qua.

“Đây chính là bên trong bí cảnh Vạn Thú Chi Sâm à? Linh khí đúng là dồi dào đến kinh người, đã mơ hồ xuất hiện vết tích muốn thăng cấp thành Tiểu Thế Giới rồi.”

Sai khi Giang Vô Thành tiến vào, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là một mảnh Tùng Lâm nguyên thuỷ rất rậm rạp.

Điều khác việt với bên ngoài chính là cây cối ở chỗ này, cây nào cây nấy đều cao ít nhất cũng phải mấy trăm mét, cao vút tận mây.

Nơi đây cây cối mỗi một khỏa chí ít đều mấy trăm mét trưởng. Có thể nói là cao vút trong mây.

“Đây chính là địa vực mà Yêu tộc viễn cổ vạch ra à? Đúng là không chỉ mạnh hơn ngoại giới vài lần thôi đâu.”

Tộc trưởng tộc Thổ Thần cũng là lần đầu đi vào nơi này cho nên mới kinh hô không ngừng.

Nhưng mà mới kinh hô không lâu, hai luồng uy áp Thánh Cảnh mạnh mẽ đã nhanh chóng bao phủ về phía bọn họ..

“Nguy rồi, bị phát hiện rồi!” Sắc mặt tộc trưởng tộc Thổ Thần hoảng hốt.

Hắn ta vội vã ngẩng đầu, nhìn lên phía bầu trời.

Chỉ thấy hai luồng sáng mà mắt thường cũng có thể được đang nhanh chóng lướt về hướng phía bên này. Nhưng hắn ta lại nhớ bên cạnh mình còn có một vị Đại Đế nên trong lòng thoáng cái đã tỉnh táo lại

Đúng vậy, bên cạnh hắn còn có một vị Đại Đế cơ mà, hai Thánh Cảnh tính là gì chứ?

Giang Vô Thành cầm hồ lô rượu đỏ rực đang treo bên hông xuống, mở nắp bình, uống một hớp rượu ngon xong lại trả nó về vị trí cũ.

Hắn ta dùng khí ngữ bằng phẳng nói: “Tiêu diệt bọn họ.”

“Vâng!” Hai giọng nói đồng loạt vang lên

Thân hình hai sát thủ Thánh Cảnh phía sau Giang Vô Thành biến mất tại chỗ.

Trên không trung.

“Đó là Nhân tộc à?”

Vị Thánh Cảnh Yêu tộc thân người đầu chim, phía sau còn có một đôi cánh lớn.