Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 498: Sáu đại Yêu tộc viễn cổ đều xuất hiện!




“Truyền tin cho phó các chủ và bên đại trưởng lão, lát nữa bản các chủ đi xuống Tiên giới nhị trọng một chuyến. Trong khoảng thời gian bản các chủ không có ở đây, chuyện bên phía Thiên Thượng Đan Các cứ theo tuần tự mà tiến hành, hiểu chưa?”

“Tuân lệnh.”

“Đi xuống đi.”

“Vâng.”

Hai mắt Đạo Bác Văn chìm sâu xuống tận đáy cốc.

“Nếu để bản các chủ biết được kẻ nào đã diệt Đan Các của ta, chúng sẽ được nếm thử cái gì gọi là sống không bằng chết chân chính!”

Ngoại trừ bên phía Thiên Thượng Đan Các, các thượng tông phải chịu nỗi khổ diệt môn của Huyết Sát Các đều chuẩn bị phái đại năng đi xuống Tiên giới nhị trọng tìm hiểu kết quả, muốn xem thử là tên không biết sống chết nào đã ra tay.

Quay lại bên phía Vạn Thú Chi Sâm. Bên trong Thú Cảnh từ cổ chí kim vẫn bị sáu đại Yêu tộc viễn cổ thống trị.

Các nhánh Yêu tộc của bí cảnh khác đều phải dựa vào sáu đại tộc này.

Tộc Kim Bằng, một trong sáu đại tộc.

“Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao mệnh bài của Kim Thánh và Kim Tuyền lại đột nhiên vỡ nát?”

Trên đại điện Kim Bằng.

Tộc trưởng tộc Kim Bằng, Kim Hoàng Tôn ngồi trên vị trí tộc trưởng lạnh như băng mà nói với đám Yêu tộc bên dưới. Cả đám trưởng lão tộc Kim Bằng đều trố mắt nhìn nhau.

Kim Thánh và Kim Tuyền là thủ quan giả lần này, đây chính là xưng hô của người chuyên thủ hộ cửa vào bí cảnh. Hằng năm, sáu đại tộc đều sẽ thay phiên phái yêu đi vào bí cảnh.

Năm nay đến lượt tộc Kim Bằng bọn họ.

Mà Kim Thánh và Kim Tuyền được phái ra chính là hai vị thiên kiêu Thánh Cảnh của tộc Kim Bằng.

Một yêu tu luyện bốn trăm năm đã đạt Thánh Cảnh, một yêu khác là hơn năm trăm năm có lẻ một chút.

Nhìn khắp Thú Cảnh này, cũng đều là thiên kiêu chi tử số một số hai.

Bây giờ hai yêu đều ngã xuống, sao lại không làm cho Kim Hoàng Tôn đau lòng chứ.

“Tộc trưởng, ta đã phái yêu đi đến phía trước dò xét, xin tộc trưởng bình tĩnh, chớ nóng vội.”

Những lời này vừa nói ra, một gã đệ tử tộc Kim Bằng xuất hiện.

“Tộc trưởng đại nhân, có một hai Nhân tộc và một Yêu tộc đang đến gần chỗ chúng ta.”

“Nhân tộc?”

Tất cả mọi yêu, bao gồm cả Kim Hoàng Tôn cũng ngẩn người. Nhân tộc ở đâu ra vậy?

“Nhân tộc? Ngươi chắc chắn không nhìn lầm chứ, trong Thú Cảnh này sao có thể có Nhân tộc được?”

Có một trưởng lão mở miệng nói.

“Đệ tử có thể dùng tính mạng mình đảm bảo là thật, hơn nữa Nhân tộc kia còn đứng trên trời nói rằng tất cả cường giả của Yêu tộc chúng ta cùng lên đi!”

Kim Hoàng Tôn nghe được câu nói càn rỡ tới cực điểm này, lúc đang muốn nói gì đó, một âm thanh to như tiếng chuông đồng trùng trùng điệp điệp truyền đến.

“Yêu tộc các ngươi cùng lên đi, ta lười lãng phí thời gian, ta vẫn còn rất nhiều rượu ngon chưa uống đấy.”

Giọng nói của Giang Không Thành vang lên trong đầu tất cả Yêu tộc trong Thú Cảnh này.

Trong nháy mắt, Thú Cảnh lớn như vậy đã trực tiếp nổ tung, náo loạn thành một đống!

Kim Hoàng Tôn nheo mắt lại.

“Thú vị đây.”

Phải biết rằng, hắn ta đã bước vào Nhập Đạo Cảnh trung kỳ. Thế mà giọng nói này lại có thể đi xuyên qua phòng ngự tinh thần mà vang lên trong đầu hắn ta.

Điều này chứng tỏ, chủ nhân của giọng nói này chí ít cũng là một vị Đại Đế cùng cấp bậc.

Tộc trưởng tộc Sĩ Thần ngẩng đầu lên nhìn Giang Vô Thành trên bầu trời, đột nhiên kêu gọi toàn bộ Thú Cảnh. Mọi yêu trong bí cảnh cũng sợ đến choáng váng.

Mẹ nó, toàn bộ cùng lên?

Theo như hắn ta biết, sở dĩ sáu đại Yêu tộc viễn cổ được gọi là viễn cổ, chính là vì có Đế Cảnh toạ trấn, hơn nữa quan trọng nhất vẫn là Giang Vô Thành lại đi nói toàn bộ cùng tiến lên.

Hôm nay, e là cho dù có một vị Dung Đạo Cảnh ở chỗ này, cũng chỉ là một con đường chết.

“Sớm, sớm biết như vậy, lúc trước ta dẫn đường xong thì đã chạy trước rồi.

Trong lòng tộc trưởng tộc Thổ Thần hối tiếc không thôi.

Bây giờ có muốn trốn cũng không trốn thoát, tránh cũng không tránh được, dù sao cũng đều là chết!

“Ấy, tới nhanh như vậy à?”

Khuôn mặt già nua của hắn ta lập tức tái nhợt.

Phía trước, mấy luồng khí tức ngang ngược xuất hiện từ các phương hướng khác nhau.

“Đã không muốn chết thì còn không mau đi đi.”

Giang Vô Thành quay đầu nhìn về phía hắn ta.

Cả người tộc trưởng tộc Thổ Thần run lên, giật mình một cái. Mắt thấy vô số bóng dáng Yêu tộc viễn cổ chậm rãi xuất hiện. Ông ta cắn răng: “Vậy tiểu nhân sẽ đứng ở một chỗ không xa, cổ vũ động viên đại nhân nỗ lực vậy.”

Nói xong, vị tộc trưởng tộc Thổ Thần này quay vòng một cái tại chỗ, trực tiếp trốn vào trong đất, lao cực nhanh về hướng đông. Sợ mình chậm một giây là lạnh ngắt ngay.

Tay phải Giang Vô Thành cầm hồ lô rượu lên, uống ừng ực mấy ngụm lớn.

“Sảng khoái.”

Tay cầm hồ lô rượu của Giang Vô Thành tiện thể lau đi vết rượu dính trên mặt.

Hắn ta chậm rãi cột hồ lô sang bên hông, hai mắt nhìn thẳng về phía trước.